Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 709 :

Ngày đăng: 03:40 19/04/20


Cố Nhị thấy phản ứng của Miêu Doanh Đông, cúi đầu hắng giọng.



Khi Miêu Doanh Đông vào phòng, Khâu Đông Duyệt đã sinh rồi, một đứa bé khỏe mạnh kháu khỉnh.



Khâu Đông Duyệt rất sợ Miêu Doanh Đông không thích đứa bé này, cô rất lo lắng.



Đứa bé nằm bên cạnh Miêu Doanh Đông, đang khóc nức nở, đôi chân bé nhỏ vùng vẫy, vừa nhìn đã biết rất tinh nghịch.



Khi Miêu Doanh Đông đi vào, chỉ nhìn đứa bé một chút đã nắm tay Khâu Đông Duyệt, hỏi, “Sao rồi?”



Khâu Đông Duyệt nghiêng đầu nhìn con, “Đây là con trai của anh.”



Miêu Doanh Đông nhìn đứa bé, “Anh biết.”



Khâu Đông Duyệt biết anh không mấy thích đứa con này, anh vốn đâu có mong muốn nó.



Người như anh, đối với thứ hay người không thích thì cũng không tỏ ra yêu đương vờ vĩnh.



“Dịch vụ hậu sản, xoa bóp ngực anh chi trả hết rồi, vú em cũng đã tìm luôn.”



Miêu Doanh Đông nói.



Khâu Đông Duyệt gật đầu, không vui lắm.



Minh Nguyên tới, thấy Khâu Đông Duyệt đã sinh em bé, anh rất cảm khái, “Anh chưa từng nghĩ có ngày có thể gặp em gái ruột của mình, chưa từng nghĩ gia đình chúng ta sẽ có người kế tục.”



Khâu Đông Duyệt đau lòng gọi, “Anh hai.”



Cả hai thực sự rất khó khăn, hứng chịu nhiều chuyện và nhiều nỗi buồn mà người khác không thể chịu nổi.



Cô ở phòng đơn, Khâu Đông Duyệt vừa sinh con, hiển nhiên không mặc gì cả, chỉ đắp chăn lên.



Vẫn chưa có sữa, hộ lý sẽ để đứa bé ra sức mút Khâu Đông Duyệt.



Mỗi lần như vậy, mặt mũi Khâu Đông Duyệt tái nhợt, cô rất muốn giết người, lần nào cô cũng siết chặt tay, rất rất đau.



Người vắt sẽ sẽ xoa bóp cho Khâu Đông Duyệt, cũng có người sẽ làm thức ăn cung cấp sữa cho cô, sữa mẹ rất ít, dù gì cũng mới là con đầu lòng.



“Để tôi.”



Miêu Doanh Đông đã thấy cách hộ lý vắt sữa, anh ngồi xuống bên giường Khâu Đông Duyệt.



Khâu Đông Duyệt nghiêng người đút con, hộ lý vắt sữa đứng kế bên.



Khâu Đông Duyệt có chút lúng túng, anh làm hả? Cô nhìn hộ lý vắt sữa đứng phía sau, người ta cũng nhìn chằm chằm cô.



“’Anh để người ta làm cho đi, chuyên nghiệp hơn.”



Khâu Đông Duyệt nói.



“Em nghĩ đi đâu vậy?”



Miêu Doanh Đông đã bắt đầu mát xa cho cô, “Nghề đó có cả đàn ông mà.”



Khâu Đông Duyệt nằm nghiêng mình, quả thật cô nghĩ rất đen tối, hai mắt nhìn con, thân mình động đậy theo nhịp bàn tay xoa bóp của anh.



Cô cúi đầu nhìn Miêu Quốc Khánh.


Miêu Doanh Đông tính ở nhà chăm sóc cô, cô bảo không cần, có lẽ vì gần đây quá mệt nên đề kháng yếu, nghỉ ngơi chút sẽ khỏi thôi, cô bảo Miêu Doanh Đông đừng lo, hôm nay ôm con ra ngoài đi, để cô ngủ một mình cho yên tĩnh.



Nhưng, nhìn Miêu Cẩm Thiêm nằm trong tay Miêu Doanh Đông, “Anh có thể chăm nó chứ?”



“Sao đó? Anh không phải cha ruột nó à? Hay nó thật sự không phải con ruột anh?”



Miêu Doanh Đông hỏi.



Khâu Đông Duyệt cúi đầu cười, “Nó là con ruột anh, nhưng anh không phải cha ruột nó, em sợ anh mấy tháng nay rồi, thấy anh vừa có con có lẽ chưa thích nghi kịp, không dám làm phiền anh.”



Vì Miêu Doanh Đông hôm nay phải đi làm nên phải giao đứa bé cho người làm.



Nhưng Miêu Quốc Khánh vẫn cứ khóc hoài, hai tay cứ với tới chỗ Miêu Doanh Đông.



Miêu Doanh Đông muốn ra cửa, không còn cách nào, anh bế con trai lên.



Anh kêu người làm đi theo, ôm bé con lên xe.



Nhưng trên đường đi, Miêu Cẩm Thiêm không để người làm bế mình, trừ mẹ thì cha là người thân thiết nhất.



Miêu Doanh Đông một tay bồng con, nói, “Con thích cha mình vậy hả Quốc Khánh?”



Miêu Cẩm Thiêm cười.



Lên xe rồi mà nó vẫn không muốn buông Miêu Doanh Đông ra.



Nhưng dù sao cũng phải lái xe, Miêu Doanh Đông để người làm bế đứa bé ngồi sau xe.



Tới công ty, Miêu Doanh Đông một tay bồng con lên đầu, người làm đi theo sau.



“Đây là công ty của cha, lần đầu con đến đó.”



Miêu Doanh Đông sải bước đi.



Đôi mắt của Miêu Cẩm Thiêm vẫn xoay quanh ngắm nhìn tòa kiến trúc khổng lồ này.



“Thích không?”



Miêu Doanh Đông hỏi.



Miêu Cẩm Thiêm còn nhỏ, không biết trả lời.



Trên đường đi, rất nhiều nhân viên đều thấy Miêu Doanh Đông đang ôm con trai mình.



Nghe nói bà Miêu vừa sinh em bé, nhưng chưa từng thấy, giờ thấy thì trông khá kháu khỉnh khỏe mạnh.



“Giống anh lắm đó Ethan.”



Một nhân viên chạy tới nói.



“Vậy hả?”



Miêu Doanh Đông trả lời, rồi tỉ mỉ đánh giá Miêu Cẩm Thiêm.



“Miêu Quốc Khánh có giống cha con không?”



Miêu Doanh Đông hỏi.