Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 717 :

Ngày đăng: 03:40 19/04/20


“Cái này còn phải hỏi? Dĩ nhiên là thịt thoải mái.” Lệ Truyền Anh anh lập tức đoạt lại máy xoa bóp. “Nhưng mà, thịt của cả thế giới, tôi chỉ có một cây dùng, nhiều nhất là hai cây, bây giờ còn chưa tìm được. Cậu còn không đi? Nếu cậu không đi có thể tôi sẽ làm chuyện mà trẻ con không nên thấy đấy.”



Mỗi lần Minh Nguyên nghe Lệ Truyền Anh nói chuyện, không cần động não cũng có thể hiểu được.



Người khác chắc sẽ suy tính một chút, chuyện Lệ Truyền Anh nói kia là… cô muốn cái kia!



“Thật là thô tục.” Mặc dù Minh Nguyên biết đây là cô cố ý lấy cớ nhưng anh vẫn không kìm được nói hai chữ ‘thô tục’.



Lệ Truyền Anh ở phía sau muốn đánh vào đầu anh nhưng Minh Nguyên vừa quay đầu lại cô liền co tay về.



Sau khi Minh Nguyên đi, Lệ Truyền Anh bắt đầu thử quần áo, đồ trang điểm.



Máy xoa bóp để trên ghế sa lon cô không cầm đến.



Nhưng mà hôm nay Minh Nguyên nhìn thấy rồi, dường như chuyện riêng tư nhất của cô đã bị bại lộ, cô lại ngại ngùng không muốn dùng, tựa như vừa dùng thì Minh Nguyên liền nhìn cô chằm chằm, tựa như cười cô thiếu đàn ông vậy.



“Thật là đáng chết!” Lệ Truyền Anh thầm mắng một câu.







Từ sau khi luận văn của Emma được truyền ra, chất lượng và uy tín tương đối cao nên việc cô được các đơn vị mời đi làm cố vấn cũng rất thường xuyên.



Hôm nay có một công ty hàng không muốn hợp tác cùng viện nghiên cứu, Lệ Truyền Anh đi làm cố vấn.



Sau khi chuẩn bị xong tài liệu, cô đi đến phòng họp của công ty đối tác. Bởi vì đã truyền tin tức ra ngoài, hôm nay cô phải đem tất cả thành quả nghiên cứu mới nhất trao đổi với bọn họ, công ty này muốn làm vật liệu hàng không mới nhất.



Cô đang xem lại nội dung tài liệu thì có người bước vào phòng.



Vốn dĩ Lệ Truyền Anh chỉ định liếc qua một cái, nhưng sau khi nhìn sang cô khẽ nhíu mày.



Tại sao lại là bố đứa trẻ ở Cố gia lần trước mà cô tới dự sinh nhật?



Một người đàn ông quý khí bức người.



Nếu như cô đoán không lầm thì chắc hẳn anh ta họ Cố.



Dù sao nam thần cũng từng đi tham gia tiệc của con trai anh ta, cho nên chắc chắn anh ta có quen biết với nam thần, mặc dù dưới tình huống đó cũng không phải mỗi một khách mời vị Cố tiên sinh này đều quen biết.



Nhưng gặp phải người quen Lệ Truyền Anh chào hỏi cũng là phải phép.



"Anh Cố, không ngờ anh cũng ở đây." Lệ Truyền Anh ngồi ở ghế đầu bên cạnh bàn hội nghị, hôm nay cô là người chủ giảng ở đây, bên kia còn một người chủ giảng khác là chủ quản nghiệp vụ của cơ quan này, hôm nay bọn họ sẽ thông qua đầu tư vào kỹ thuật khoa học ứng dụng mới.



Nhìn chỗ ngồi của Cố tiên sinh này, hình như là ở vị trí của người đầu tư, đầu bàn bên kia toàn là các vị chủ tịch.



"Anh Cố? Tôi không phải họ Cố." Người đầu tư mặt mày khá lạnh lùng khiến cho người khác vừa nhìn đã không dám tiếp cận, người như vậy chắc chắn không phải là khẩu vị của Lệ Truyền Anh.



"Không phải họ Cố?" Lệ Truyền Anh hỏi: "Hôm trước sinh nhật đứa bé kia, tôi đã thay mặt Phó sở trưởng đến, tôi cứ nghĩ ngài là cha của đứa bé đó."



"Tôi là cậu của nó!" Người đầu tư nói.



Lệ Truyền Anh "Ah" một tiếng, hôm đấy cô cũng chỉ nhìn qua, không biết được nguyên nhân hậu quả bên trong nên đã nghĩ sai rồi.



Cậu của con trai Miêu Doanh Cửu, vậy thì chắc đây là người đứng đầu của AAK - Miêu Doanh Đông.



Thì ra vị này chính là Miêu Doanh Đông danh tiếng lẫy lừng.



Trong trường hợp hôm nay, Lệ Truyền Anh cũng không tiện hỏi han Miêu Doanh Đông nam thần của cô là người như thế nào, dẫu sao hình tượng bây giờ của cô cũng là chuyên nghiệp điềm tĩnh khác với hình tượng nữ sinh ngốc nghếch ngây ngô.



Thấy mọi người dần dần đến đủ, Lệ Truyền Anh bắt đầu thuyết giảng.



Trong lĩnh vực chuyên môn của mình, cô cũng có thể coi là khá xuất sắc, từ trong tài liệu về hàng không đến sự nghiệp hàng không hiện tại, tràn đầy cảm giác cởi mở tự nhiên không gì cản nổi.



Các vị lãnh đạo của đơn vị này vẫn luôn cẩn thận quan sát ánh mắt của Miêu Doanh Đông, muốn xem xem ý kiến của vị thần tài này như thế nào.



Nhưng Miêu Doanh Đông vẫn luôn khoanh tay lại, ngồi nghe vô cùng nghiêm túc.



Thật ra hôm nay anh đến sớm như vậy, là bởi vì anh mới từ trên núi đi xuống.



Sau khi Lệ Truyền Anh nói xong, Miêu Doanh Đông liền nói một câu: "Không tồi."



"Ethan, cậu cũng thật tinh mắt!" Người phụ trách công ty nói.



Miêu Doanh Đông chỉ liếc mắt nhìn ông ta một cái: "Những lời nghĩ một đằng nói một nẻo thế này vẫn nên ít nói vài câu đi, biết đâu tôi sẽ đổi ý đấy!"
Tiệc rượu Miêu Doanh Đông phải tham gia, Lệ Truyền Anh cũng tham gia.



Dáng người của cô trước giờ không tồi, lần này, mặc một bộ jumpsuit màu hồng nhạt, trong vẻ nhu tình của phụ nữ lại thêm chút anh khí không chỉ đơn thuần là quyến rũ, cô khá xinh đẹp, hơi thở mạnh mẽ.



Miêu Doanh Đông cũng mời cả Cố Nhị, anh ta trước giờ rất thích náo nhiệt nên đương nhiên là cũng tham gia.



Vậy nên trong tiệc rượu Lệ Truyền Anh không tránh được chạm mặt với Cố Nhị.



Lúc đó Cố Nhị đang nói chuyện với vài vị lãnh đạo, cùng người ta tham khảo vốn hoạt động, Miêu Doanh Cửu dạo này cũng đang đầu tư cái này, anh đối với tư bản cũng biết khá nhiều, không cẩn thận, phía sau liền bị người ta đụng phải.



Lúc đầu anh cũng không để ý, thì đằng sau truyền đến một giọng nữ:"Xin lỗi, xin lỗi."



Anh quay đầu cảm giác người phụ nữ này hình như đã từng gặp qua ở đâu đó.



Lệ Truyền Anh lúc này đã ngây người, cô biết đây chính là Cố Vi Hằng, cảm giác lúng túng trước mặt thần tượng vô cùng không tốt.



Cô cũng biết anh đã kết hôn rồi, đã sớm không nghĩ đến anh, nhưng tiếp xúc ở khoảng cách gần như vậy, vẫn khiến cô đóng băng.



"Cố tiên sinh, xin lỗi!" Lệ Truyền Anh nói.



Cố Nhị lúc này mới nhớ ra cô là người lần trước trong tiệc tối của Cố Hán Thanh tặng bức tranh châm biếm mà anh khá thích.



"Không sao cả." Cố Nhị nói xong lại xoay người sang chỗ khác tiếp tục nói chuyện với người ta.



"Lệ tiểu thư, rượu bị đổ ra ngoài rồi?" Miêu Doanh Đông hỏi.



"Vâng, đúng vậy." Lệ Truyền Anh nói.



Cố Nhị đã quay đầu đi, nghe được từ "Lệ tiểu thư" liền nhíu mày một cái.



Doanh Doanh từng nhắc đến tên "Lệ Truyện Anh", không lẽ chính là cô ta? Dù sao thì người họ Lệ cũng không nhiều lắm.



Cô ta chính là nữ tiến sĩ? Cô ta thích thầm mình?



Vô duyên vô cơ khiến anh bị phạt đứng.



Cố Nhị nhịn không được quay đầu nhìn Lệ Truyền Anh vài lần.



"Sao vậy? Đụng vào rồi?" Bên cạnh truyền đến một giọng nói, dĩ nhiên là Minh Nguyên.



Luôn có cảm giác anh xuất quỷ nhập thần, ở đâu có Lệ Truyền Anh ở đấy có anh.



Miêu Doanh Đông cũng đến gần, Cố Nhị đang quay đầu, Minh Nguyên cũng đi đến.



Quan hệ giữa ba người này rất kì diệu.



Minh Nguyên gọi Miêu Doanh Đông là anh, Cố nhị cũng gọi một tiếng anh.



Cho dù Lệ Truyện Anh thông minh đi nữa cũng không thể đoán ra quan hệ giữa ba người, chỉ khẽ nhíu mày.



Minh Nguyên đi đến bên người Lệ Truyện Anh, lập tức kéo tay cô: "Cô ấy là bạn gái của tôi, thật ngại quá!"



Lệ Truyền Anh rất kinh ngạc nhìn Minh Nguyên, lúc này mà cô nói mình không phải bạn gái anh, sẽ càng mất mặt, dẫu sao đứng trước người mình từng thầm mến đã thấp hơn một cái đầu, nếu là độc thân lại càng thấp.



Hôm đó, khi Miêu Doanh Đông nhìn thấy cô nhìn ảnh chụp Cố nhị, cô cũng không biết vì lúc đó cô đang khổ sở cúi đầu.



Dù sao thì nam thần đã kết hôn rồi!



Miêu Doanh Đông nhíu mày, anh chưa từng nghe nói Minh Nguyên có bạn gái, đây rốt cuộc là chuyện gì?



Cố Nhị liếc mắt trách cứ Miêu Doanh Đông, ý tứ rõ ràng, anh vậy mà hãm hại em?



Minh Nguyên ngồi xổm người xuống, kéo chéo quần Lệ Truyền Anh, chỗ nhăn đều cuốn vào.



Sau đó, anh đứng lên, tiếp tục kéo tay cô nói: "Hai anh, bọn em đi trước nhé!"



Cố nhị cùng Miêu Doanh Đông nhìn bóng lưng hai người.



Cố nhị nói: "Nhìn qua Minh Nguyên này giống em gái cậu ta là một người rất đa tình! Thế nhưng anh hai, sao anh lại hãm hại em? Sao lần trước Doanh Doanh lại nói với em về nữ tiến sĩ Lệ Truyền Anh này chứ, hôm nay coi như em tự thấy rồi."



"Lúc trước đều là cậu trêu tôi, bây giờ là tôi trêu cậu, cũng không quá phận phải không? Trước khác giờ khác, tư vị đứng phạt thật không dễ chịu đâu!?" Miêu Doanh Đông lắc lắc ly rượu trong tay nói.