Rất Yêu, Rất Yêu Em
Chương 740 :
Ngày đăng: 03:40 19/04/20
..Rất yêu rất yêu em
Sau khi Minh Nguyên nói dứt câu, Lệ Truyền Anh đưa bàn tay lên che đầu, chặn đi ánh nhìn của mình, cô cúi đầu xem tài liệu trên tay.
“Thế này---Tổng giám đốc Minh, tôi cần phải làm việc rồi, anh xác định còn muốn ở lại đây chứ?” Lệ Truyền Anh ho khan một tiếng, cô nói.
Minh Nguyên vốn cũng đang định đi rồi, nên vừa nghe lời này của Lệ Truyền Anh anh cũng liền rời đi.
Lúc Lệ Truyền Anh họp, Viện trưởng đã nói một tin tức rất quan trọng --- đó là về dự án Minh Nguyên tài trợ, sau này mỗi tuần đều phải báo cáo bằng giấy tờ cho Minh Nguyên.
“Tại sao?” Lệ Truyền Anh trực tiếp hỏi.
Viện trưởng nhìn chằm chằm vào Lệ Truyền Anh, giống như không hiểu tư duy của Lệ Truyền Anh như thế nào, lát sau, Viện trưởng mới nói, “Tại sao à? Cậu ấy là nhà tài trợ, dự án này là do cậu ấy tài trợ, cậu ấy muốn nắm bắt được tình hình tiến triển của dự án, việc này có vấn đề gì sao?”
Lệ Truyền Anh không nói thêm gì nữa.
Tiếp đó cô lại đưa ra vấn đề, “Anh ấy nghe hiểu sao?”
“Không phải cô đã nói suốt một đêm với cậu ấy rồi sao?”
Cũng đúng, Lệ Truyền Anh đúng là tự lấy đá đập chân mình.
Tuy rằng trong một đêm không thể hiểu hết vấn đề, nhưng ít nhất người ta cũng có lòng muốn học hỏi.
Lệ Truyền Anh quả thật là khổ không thể tả, nhiệm vụ báo cáo này lẽ đương nhiên sẽ rơi xuống người cô, vì dù sao cô cũng là người đứng đầu của dự án này.
Chiều thứ sáu tuần đầu tiên, Lệ Truyền Anh đến trường đại học để dạy thêm, lúc trưa cô đã kêu cấp dưới gửi báo cáo cho mình, cô chỉnh sửa lại một chút rồi đưa đi cho Minh Nguyên xem, cô đã sửa rất nhiều thuật ngữ học thuật thành những từ anh có thể đọc hiểu, cố gắng dùng số liệu để nói.
Viết suốt ba tiếng, bản thân cô cho rằng đã không còn vấn đề gì nữa, mới gửi tin nhắn cho Minh Nguyên, hỏi anh đang ở đâu.
Minh Nguyên nói anh đang ở trong công ty, anh kêu Lệ Truyền Anh đưa đến công ty cho anh.
Quả nhiên có tiền là có thể sai ma khiến quỷ!
Lệ Truyền Anh lái xe đi.
Đưa báo cáo cho Minh Nguyên, Minh Nguyên đang ngồi xem.
Bài báo cáo này dài mấy chục trang, Lệ Truyền Anh cần phải chờ Minh Nguyên xem xong rồi mới có thể đi.
Nhìn thấy Lệ Truyền Anh đang đứng trước bàn làm việc của mình, Minh Nguyên nói, “Viện phó Lệ, mời ngồi!”
Hoàn toàn là dáng vẻ đang làm việc công.
Giống như Lệ Truyền Anh đến là để đưa tài liệu cho anh, vấn đề Minh Nguyên không hiểu, cô phải chờ anh đưa ra câu hỏi sau đó trả lời.
Phần tài liệu này dài mấy chục trang, có lẽ Minh Nguyên phải xem một lúc lâu.
Lệ Truyền Anh cười tươi như hoa, giơ ra một tư thế “thắng lợi” với Minh Nguyên.
“Thật sự là tự tin mù quáng với năng lực của bản thân rồi! Tôi nói rồi mà, chỉ có vài lần như vậy thì không thể nào có thai được!” Trên đường về, Lệ Truyền Anh quả thật vui đến mức không biết nên nói gì.
“Chê quan hệ ít sao?” Minh Nguyên hỏi.
Lệ Truyền Anh lại tức giận, cô rất nghiêm trang nói một câu, “Minh Nguyên!”
“Tôi ở đây!” Minh Nguyên đáp lại.
Lệ Truyền Anh ngược lại tức giận đến không nói nên lời.
Vì ngày mai Lệ Truyền Anh phải đến công ty của Minh Nguyên để lấy xe, nên tối hôm nay Minh Nguyên ngủ lại nhà Lệ Truyền Anh.
Lệ Truyền Anh tất nhiên không cho anh lên giường của mình, cô sắp xếp cho anh ngủ ở sofa bên ngoài, cô còn khóa lại cửa phòng mình.
Sáng sớm hôm sau, Lệ Truyện Anh không làm bữa sáng ở nhà, Minh Nguyên kêu đến lầu dưới công ty của anh ăn.
Lệ Truyền Anh đương nhiên đồng ý.
Tuy rằng trên đời này không có bữa trưa nào là miễn phí, nhưng bữa sáng miễn phí chắc cũng có nhỉ.
Dù sao cũng có người mời.
Trong quán ăn đối diện MING, vào lúc Lệ Truyền Anh đang uống sữa tươi, thì có một người đi qua bên cạnh cô.
“Minh tổng, anh có bạn gái rồi à?”
Lệ Truyền Anh ngẩn ra trong phút chốc, mới biết là đang nói cô, cô ngẩng đầu lên dò xét nhìn Minh Nguyên.
“Có rồi!”
Người đó nhìn về hướng Lệ Truyền Anh, “Là cô đây à?”
Ánh mắt Minh Nguyên tùy ý lướt qua Lệ Truyền Anh, “Không phải cô ấy.”
Sữa trong miệng Lệ Truyền Anh suýt chút phun ra ngoài, cô gái lần trước có thân hình cao gầy ở dưới tòa nhà văn phòng của anh, Lệ Truyền Anh đã xác nhận được rồi, cô ấy chính là Khâu Đông Duyệt là em gái ruột của anh.
Sau khi người đó đi, Lệ Truyền Anh cẩn thận hỏi Minh Nguyên, “Anh có bạn gái rồi à?”
“Đúng vậy. Có rồi.”
Lệ Truyền Anh như có suy nghĩ mà cúi đầu dùng bữa.
Trên đường về, Lệ Truyền Anh vẫn một mực suy nghĩ: Bạn gái của anh ấy rốt cuộc là ai?