Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 80 : Dáng đi như gió của anh ta

Ngày đăng: 03:32 19/04/20


Hải Thành.



Mạc Tư An đang báo cáo công việc, trước đây những chuyện báo cáo công việc đều do Khương Thục Đồng hoàn thành, anh ta không phải là một người thích lộ diện, không thích làm những dự án của chính phủ cũng vì nguyên nhân này, anh ta không biết cách ăn nói, cái cớ đối với bên ngoài là -- Anh ta thường hay đau nữa đầu, cho nên, không muốn nói nhiều, những chuyện tình cảm rất tệ, nhưng anh lại có cái nghề tuyệt chiêu thiết kế giỏi, mang bản thân chặt chẽ vay kín lại, không cho người khác nhìn rõ.



Cố Minh Thành và cấp dưới xưa nay cũng không có giao tiếp nhiều, tuy rằng Mạc Tư An có thể xem như cây cột trong công ty, cũng chỉ là giao tình chơi cờ chung thôi, tính cách xưa nay của Mạc Tư An, Cố Minh Thành cũng không phải thích lắm, giao tình nhiều nhất chỉ là -- Chơi cờ thôi.



"Hôm qua khi tan sở tôi đã đến Hoa viên An Ninh," Đang nhìn lại thiết kế đó - - "Mạc Tư An đang báo cáo công việc.



Cố Minh Thành vốn dĩ không quan tâm vậy đang hút thuốc, nghe được câu nói này, anh ta định thần lại," Công viên An Ninh không phải đi theo hướng đông sao? Hôm qua tôi lại thấy anh đi hướng tây vậy. "



Trong thấp thoáng Mạc Tư An cảm thấy bản thân như con ngưa mất móng vậy, hoảng lên nói," Hôm qua tôi đã đã đi thăm con gái của tôi trước. "



" Con gái sao? Anh còn có con gái sao? "Đối với chuyện riêng tư của Mạc Tư An, Cố Minh Thành rõ ràng không hiểu.



" Ừm. Cô ta ở bệnh viện Hải Thành, tôi là đi thăm con gái tôi trước, sau đó mới đi hoa viên An Ninh. "Mạc Tư An nói câu này là thật lòng, đúng thật là sau khi anh ta đi thăm con gái mới đến hoa viên An Ninh, anh ta không biết đã gặp anh ta khi nào, có thể là hôm qua tan sở vô tình gặp được.



" Con anh bệnh sao? "



" Ừ. Đúng rồi, Chủ tịch, tôi về trước đây? "



Tiếp đó, Mạc Tư An quay về, không muốn hao tốn thời gian trong chuyện cửa" Con gái ", chuyện trong nhà, càng bị nhiều người hiểu rõ, càng cảm thấy không an toàn.



Cố Minh Thành đã gọi cho trợ lý," Mạc đại sư giống như có một đứa con, đang nằm viện, đi điều tra xem mắc bệnh gì, nếu như nghiêm trọng, cho anh ta chút tiền. "



Trợ lý vâng lời.



Cố Minh Thành vừa buông xuống điện thoại, thì nhận được cái bưu phẩm.



Là một cái hồ sơ nhỏ, trong đó có cái đĩa CD, anh ta không biết là gì, để tránh bị nhiễm virus, anh ta đã mở trên một máy tính cũ.



Người xuất hiện trong đó quả nhiên là Khương Thục Đồng, tiếp đó, Lục Chí Khiêm xuất hiện, giúp Khương Thục Đồng xoa chân, xoa vai, Khương Thục Đồng thì nằm trên giường, không động đậy gì hết, cứ cho Lục Chí Khiêm muốn lam gì thì làm.



Chân mày của Cố Minh Thành đã chặt chẽ nhăn lại rồi, tay anh ta đang sờ trên cằm.
Khương Thục Đồng kinh ngạc, liền hoảng hốt hỏi lại ba bị sao vậy.



Lục Chí Khiêm nói ba bị xuất huyết não, những thời gian này luôn không ngày không đêm chăm sóc cho mẹ, lại thêm trong nhà luôn có chủ nợ đến quấy rối, đêm đó, lại có chủ nợ đến tìm, ba không chống cự nổi, đã mất đi.



Khương Thục Đồng liền ngồi xuống ghế, lẩm bẩm nói," Cũng tại tôi, cũng tại tôi, tôi nên mướn một người đến chăm sóc cho mẹ, hoặc là tôi không đến Thượng Hải - - "



Tiếp đó, cô ta úp mặt lại khóc òa lên.



" Thục Đồng, Không phải lỗi của cô, cô đã làm rất tốt rồi, còn làm tốt hơn đứa con trai như tôi! "Lục Chí Khiêm bước đến trước mặt của Khương Thục Đồng, ôm cô ta vào lòng, Khương Thục Đồng không có từ chối, chỉ lớn tiếng khóc òa lên, nói là cô ta không tốt.



" Là lỗi của mấy chủ nợ kia, tương lai tôi nhất định y cẩm hồi hương, đem nhưng tên cầm thú đố toàn bộ giết sạch! "Những ánh sáng hiện giờ trong mắt đều là ác độc, đến nỗi những giọt máu nhiễu ra, cũng có thể giết chết được người.



Lục Chí Khiêm đã đặt vé máy bay về Hải Thành, ba mất đi rất nhanh, sau khi quay về đã mua cho ba một huyệt mộ, Khương Thục Đồng vô cùng tự trách.



Trong mộ viện, cô ta đứng bên cạnh Lục Chí Khiêm, thần thái vô cùng hổ thẹn.



Không ngờ lần này, Cố Minh Thành quả nhiên cũng đến, đứng cách rất xa với Khương Thục Đồng, cũng đúng, dù sao anh ta cũng từng đi dự sinh nhật của ba chồng, cho nên, chắc chắn với ba chồng cũng có chút giao tình, anh ta đến cũng không kỳ lạ.



Khương Thục Đồng lén lén nhìn anh ta, anh ta chặt chẽ nhăn lại chân mày.



" Cũng tại tôi, chắc chắn phải suy nghĩ đến sức khoẻ của ba. "Khương Thục Đồng nắm chặt lại nắm đấm, vẫn còn đang tự trách, thực sự có chút lơ là, khi đó đúng thật cô ta cũng có suy nghĩ muốn giữ lại một số tiền cho ba chồng mời hộ công, nhưng mà nghĩ đến tương lai của bản thân, đã ích kỹ không có để lại số tiền.



Lục Chí Khiêm ôm lại vai của Khương Thục Đồng," Đừng tự trách nữa, tôi rất cảm kích cô, Thục Đồng! Đi thôi. "



Hai người vừa muốn rời đi, liền nhìn thấy Cố Minh Thành từ bên cạnh Khương Thục Đồng và Lục Chí Khiêm bước ngang qua, những bước chân của anh ta rất nhanh, Khương Thục Đồng chẳna qua chỉ mới nhìn một cái, liền nhìn thấy dáng đang quay đi như gió của anh ta.



Bên ngoài mộ viện, đang đậu một chiếc xe.



Khi Khương Thục Đồng đi ngang qua, đột nhiên có một đứa bé từ trên xe phóng xuống, ôm lại Khương Thục Đồng gọi," Chị ơi, rất lâu không gặp chị rồi, em nhớ chị lắm!"



Quả nhiên là Từ Tranh Dương.