Sách Đạn Tinh Anh
Chương 3 :
Ngày đăng: 07:59 19/04/20
"Hmm. . . . . . Anh ta là tinh anh trong quân chủng hậu bị. Đánh cận chiến, bắn, ẩn núp, dã ngoại sinh tồn... anh ta cơ hồ không có điểm yếu. Khi cậu mới tới, anh ta là đội trưởng của cậu. Chúng tôi đều rất hâm mộ, anh ta đã dạy cậu rất nhiều thứ. Sau đó cậu lại được điều đến dưới tay đội trưởng hiện nay của chúng ta, từ đó mỗi lần luyện tập, anh ta liền chỉ đấu tập với một mình cậu."
"Tôi đã từng thắng anh ta lần nào chưa?"
"Cậu, ha ha... có thắng, nhưng thua mười lần may ra thắng được một lần, mà đến lần sau cậu luôn bị “dập” cho thê thảm hơn." Jack ngoác miệng cười.
Nói như vậy mình cũng không phải là một tay rất lợi hại, vì sao Andrew lại nói nếu mình xuất ngũ hắn sẽ rất cô đơn?
Một tuần sau, Sean nghênh đón đợt huấn luyện dã ngoại sinh tồn. Máy bay quân dụng đưa bọn họ đến một khu rừng nhiệt đới. Liên D của Sean có nhiệm vụ là ngắm bắn Liên A, bảo đảm cho Liên C nhanh chóng rời khỏi khu rừng.
Sean cùng Jack bị điều tới cùng một cứ điểm, bọn họ phải ẩn núp tại nơi này, một khi có người của Liên A đi qua, họ cần ngắm bắn bách phát bách trúng.
Nhiệm vụ này rất đơn giản, chỉ là mai phục rồi bắn mà thôi, căn bản không khoa trương giống như trong phim Hollywood.
Nhưng nhiệm vụ này cũng sẽ không đơn giản, nếu bắt đầu từ ngày đầu tiên của kỳ huấn luyện đến ngày cuối cùng, Liên A không hề đi qua đây, như vậy Jack cùng Sean phải không nhúc nhích khứ thủ ở nơi này đến khi cuộc huấn luyện chấm dứt.
Jack đắp một đống đất trên mặt đất phủ kín lá rụng, lấy cỏ dại phủ ở trên người.
Súng cũng đã được che giấu tốt, trừ khi có người đến thật gần, nếu không sẽ không thể phát giác ra họng súng. Sean ẩn thân ở trong một góc khuất.
"Tôi cảm thấy có con kiến chui vào trong quần." Jack nhỏ giọng nói vào thiết bị liên lạc.
"Chẳng phải tôi đã sớm nhắc cậu phải buộc chặt thắt lưng và ống quần hay sao?" Sean vẫn nhìn chằm chằm vào kính ngắm.
"Không xong. . . . . . Dường như chúng nó bò lên “hòn hòn” của tôi. . . . . ." Thanh âm của Jack nghe như đang nhẫn nại rất khó chịu.
"Vậy thì cậu phun thuốc sát trùng cho “hòn hòn” của cậu." Sean vẫn duy trì tư thế, một mảnh lá rụng chậm rãi rơi xuống, dừng ở trên chóp mũi anh, anh nhẹ nhàng thổi, lá cây rơi lên mặt đất.
Trước lúc sát hạch khoảng một tiếng đồng hồ, Sean ngồi ở cửa ký túc xá, trên sân thể dục, các đồng đội của anh đang đánh bóng rổ, bên ngoài sân một vài chiến hữu khác đang ngồi hút thuốc, quân phục khoác trên vai, trò chuyện lại thỉnh thoảng hò hét lên mấy câu vọng vào sân.
Có người ngồi xuống bên cạnh Sean, không cần quay đầu lại, Sean cũng biết là Andrew.
"Suy nghĩ cái gì? Trước đây cậu là một tay chơi bóng rổ rất cừ, sao không ra thử xem?" Giọng nói của Andrew thực ôn hòa, có chút làm cho người ta không thể tưởng được khí thế của hắn khi dồn địch thủ vào chỗ chết.
"Bởi vì tôi không phải Sean Elvis, cho nên tôi không am hiểu đánh bóng rổ."
"Vậy cậu là ai?" Andrew cười cười, đưa một điếu thuốc tới trước mặt Sean.
"Tôi cũng không biết. . . . . . Tôi là ai. . . . . ." Sean nở nụ cười, có vẻ bất đắc dĩ.
Andrew thấy anh không có ý định nhận lấy điếu thuốc, vì thế rụt tay về, tự mình đốt một điếu. Hắn hút thuốc tư thái có chút hương vị tang thương, con mắt khẽ híp nhìn tàn thuốc, "Hắc, Sean. Tôi nghĩ có nhiều lúc mấu chốt của vấn đề không phải chúng ta là ai . . . . . . Mà là chúng ta muốn làm gì. Nói cách khác, hiện giờ cậu ở bộ đội đặc chủng hậu bị không có nghĩa là tương lai cậu sẽ vẫn ở lại nơi đây."
Sean nhìn về phía hắn, "Liệu đã có ai nói khi nhìn khuôn mặt anh ở góc 45° anh rất giống George Clooney?"
"Có." Ngón tay của Andrew đập đập trên thân điếu thuốc, "Bạn gái cũ của cậu trước khi đá cậu đã nói với tôi câu đó."
.........
Đi vào văn phòng Đội trưởng, tâm tình vốn căng thẳng của Sean dần bình phục trở lại.
Chuyên gia đánh giá của quân đội nhìn thành tích của Sean trong ba tháng huấn luyện, sau đó nói, "Trung sĩ Elvis, tôi cảm thấy anh sẽ nhanh chóng khôi phục được phong độ tác chiến trước đây. Tất nhiên, quân đội cũng là nơi có tính nhân đạo, nếu anh muốn có một khoảng thời gian nghỉ ngơi để tự điều chỉnh bản thân, tôi nghĩ cấp trên cũng sẽ phê chuẩn."
"Báo cáo cấp trên, " Sean hành lễ, "Tôi muốn xin được điều đến bộ phận EOD của Baghdad - Iraq!"
"EOD? Bộ phận xử lý chất nổ?" Chuyên gia đánh giá ngẩn ngơ, đội trưởng của Sean cũng biểu hiện như thể đại não bị gài bom và quả bom đó vừa mới phát nổ!