Sau Khi Giết Ông Xã Trong Game 5 Lần

Chương 63 :

Ngày đăng: 19:30 20/04/20


Khi nhiệt độ rốt cục ổn định vào hai mươi độ, học kỳ mới cũng qua một nửa.



Quý Dương và Tần Lộ Dịch đều hoàn toàn thích ứng tiến độ khác nhau học kỳ trước, mỗi ngày trôi qua nhanh chóng. Tháng sáu tựa như đang ở trước mắt, kỳ nghỉ hè cũng bước nhỏ đến đây.



Theo lý thuyết nghỉ hè năm ba sẽ phải đi tìm nơi thực tập, hoặc làm vài chuyện có thể làm giàu thêm bản thân. Nhưng so với bạn học bận rộn bên cạnh mình, lúc này Quý Dương vẫn không cảm thấy việc này quá khẩn cấp. Chuyện thực tập nghỉ hè, trong nhà có thể tùy tiện sắp xếp rất nhiều công việc thực tập cho cậu, hoàn toàn không cần lo bản thân không tìm được việc làm.



Nhưng nguyên nhân cuối, cũng là vì cuộc sống Quý Dương luôn thoải mái tự tại, cho nên cậu vừa không thích cũng không để ý đi giục bản thân điều gì.



Nếu như Tần Lộ Dịch rảnh, hai người có thể cùng ra nước ngoài chơi một quãng thời gian, hay đi thăm thú thêm mấy nước, những điều như vậy, Quý Dương ngược lại có thoáng tính toán qua.



Nhưng trước đấy, không ngờ cha Tần Lộ Dịch – Tần Lễ lại tới trước.



Từ khi ăn Tết gặp mặt Tần Lộ Dịch, Tần Lễ đã mấy tháng không liên hệ gì Tần Lộ Dịch. Thông tin liên quan tới Tần Lộ Dịch mà ông biết đều là đến từ Trần Uẩn, bây giờ cuối cùng cũng không chịu được nữa muốn tới đây xem.



Vì vậy chuyến này căn bản không cần tầng quản lý như ông đi công tác, ông là đi theo qua, làm cấp dưới ở thành phố S sợ quá chừng, cho rằng bên trên có biến động, muốn xử lý người bên dưới.



Mấy tháng nay Tần Lễ suy nghĩ rất nhiều, thật ra trong lòng ông vẫn rất coi trọng đứa con trai Tần Lộ Dịch này, chẳng qua tính tình quấy phá không xuống bậc thôi. Ngoài ra, đến giờ ông vẫn cảm thấy tình cảm của Tần Lộ Dịch và Quý Dương không quá nghiêm túc, thuần túy là cố ý giận dỗi ông.



Lúc Tần Lộ Dịch nhắn WeChat cho Quý Dương nói tối nay cậu ăn cơm một mình, mình phải ra ngoài ăn với Tần Lễ, biểu hiện của Quý Dương cũng bình thường, nhưng cúp điện thoại liền mở não động, dán vô số chuyện máu chó lên người mình.



Tục tưng Dương Dương: Ba em ấy không phải tới tìm tui, rồi cho tui một tờ chi phiếu bảo tui rời khỏi con trai ông ấy chứ 【 Cười khóc 】



Bé bí ngô: Ha ha ha ha ha, ông bệnh hả.



Tục tưng Dương Dương: Nói đến đây, tui còn chưa tính qua Tần Lộ Dịch trị giá bao nhiêu tiền nữa.



Tục tưng Dương Dương: Hoặc là nói hắn cấp Tần Lộ Dịch tìm một cô giàu đẹp môn đăng hộ đối, ép họ đính hôn!
Cuộc sống nghỉ hè sau khi hai người một người lên máy bay một người lên tàu hỏa chia cách chính thức bắt đầu.



Công ty Quý Hạo cũng là tài năng xuất chúng trong lĩnh vực tương quan, Quý Dương treo cái tên thực tập ở trong, sau đó dắt Quý Văn Văn đi nhà ông ngoại cậu ở nông thôn chơi.



Ông ngoại Quý Dương đã hơn tám mươi tuổi, nhưng sức khỏe vẫn còn rất tốt, thậm chí còn xử lý một mảnh đất trồng rau, mỗi lần đến nghỉ hè liền trồng cả đống dưa hấu chờ tiểu bối qua ăn. Bình thường buổi sáng buổi chiều đều ngồi uống trà trong quán trà trấn trên, tán gẫu với mấy ông bạn già một buổi trưa.



Nhà cũ ở nông thông từ hồi đó đã bị phá xây nhà mới, trong thôn xóm từng mảng từng mảng biệt thự nhỏ ngay ngắn, nằm ở nhà ăn dưa hấu cùng Quý Văn Văn xem ti vi, cuộc sống vẫn nhàn nhã.



Một hôm ăn cơm tối, Quý Dương đang chat video với Tần Lộ Dịch mới rời giường, Quý Văn Văn nằm trên đùi cậu hơi híp mắt lại xem ti vi, một cái nhang muỗi ở cách đó không xa tỏa khói lượn lờ, dưới lầu ông ngoại cậu bỗng nhiên gọi cậu một tiếng.



“Dương Dương, cháu xuống đây chút đi.”



Quý Dương nghe tiếng xuống lầu, nhìn thấy thím sát vách và ông ngoại cậu đứng chung, vì thế cậu cúp điện thoại chat video với Tần Lộ Dịch trước: “Chuyện gì ạ?”



“Thím cháu muốn đi làm, xe hỏng, cháu chạy xe đạp điện chở thím đi đi, lát nữa chạy về”



Thím sát vách làm mặt ngại ngùng: “Lốp xe thím bị hư, mai bảo Khẩu Tử nhà thím đem đi sửa mới được, hôm nay phiền Dương Dương rồi.”



“Không sao, ” Quý Dương kéo xe đạp điện nhà ông ngoại ra, “Ông ngoại, ông nói với Văn Văn giùm cháu một tiếng nha.”



Trên đường chạy xe Quý Dương nói chuyện phiếm với thím đó, mới biết đối phương đi làm ở cô nhi viện trấn trên. Ba chữ cô nhi viện đều có vẻ xa lạ với phần lớn mọi người, Quý Dương cũng không ngoại lệ. Lúc cậu chợt nghe cũng không nghĩ nhiều, mãi khi đến tận nơi, mặt trời vẫn chưa hoàn toàn hạ ánh sáng, nhìn thấy bên trong là những đứa bé khờ đầu khờ não lớn xấp xỉ Quý Văn Văn, lại đầy mắt rụt rè nhìn người xa lạ mình đây, cậu mới hơi phản ứng lại.



Cô nhi viện trấn trên rất nhỏ, trẻ con bên trong cũng không ít, trong đó phần lớn đều là cơ thể không trọn vẹn hoặc bị bệnh tật, đều có vẻ tò mò với người chưa từng thấy qua như Quý Dương, nhưng lại là tò mò trong sợ sệt.



Cô nhi viện trên trấn nhỏ bình thường ít được quan tâm, trẻ con một sân thêm thím mà nãy Quý Dương đưa cũng chỉ có ba nhân viên công tác, các loại thiết bị đều có vẻ cũ kỹ.