Say Mộng Giang Sơn
Chương 166 : Ngự tỷ chính là Lolita
Ngày đăng: 20:48 18/04/20
Thượng Quan Uyển Nhi vội vàng chạy đến nơi lần trước bị Dương Phàm đụng
ngã, tay áo tung bay, vì chạy quá nhanh mà dây lưng dắt vào một nhánh
cây.
Nàng thở hào hển đứng lại, khắp nơi vắng vẻ, căn bản không
thấy bóng dáng Dương Phàm, Thượng Quan Uyển Nhi không khỏi ngẩn ra: “Hay là Tiểu Man chưa đưa tin? Không thể! Tiểu Man đã báo lại mình là hắn đã nhận được khăn tay rồi. Hơn nữa mình đã điều tra hôm nay không phải ca
hắn trực, hay là do mình đến muộn?”
Bởi vì Thượng Quan Uyển Nhi
từ nơi Thái Bình công chúa đi ra, không thay đổi trang phục mà vẫn mặc
thường phục ở nơi nghỉ của Thái Bình công chúa. Nàng mặc chiếc váy màu
vàng nhạt, hở ngực, cổ áo hình chữ V màu đỏ thẫm, thân hình nàng mảnh
mai nhưng bầu ngực lại đầy đặn tạo nên khe rãnh vô cùng quyến rũ.
Nàng thở hào hển khiến bộ ngực sữa phập phồng, làm da trắng tuyết được ánh trắng rọi đến sáng lên.
Chiếc váy lụa bó nửa ngực, ôm lấy tấm thân bạch gọc, mỹ nhân dưới ánh trăng vô cùng mềm mại quyến rũ.
Lúc này, phía sau thân cây có bóng người lóe lên, Dương Phàm mỉm cười vọt ra.
Thượng Quan Uyển Nhi đầu tiên là che miệng cả kinh, sau đó là nhào tới, lúc
sắp đụng vào lồng ngực hắn thì lại ngừng bước chân, xấu hổ liếc nhìn
hắn, cúi đầu nói:
- Huynh xấu xa, đã tới sớm rồi sao lại trốn ở đó dọa người ta.
Những lời này nói ra thật rung động tâm can, sắc thái bộc lộ như cô gái trẻ,
Dương Phàm nhìn mà rung động, mừng rỡ, tự nói: “Hóa ra vị Uyển nhi cô
nương này cũng không phải là con một sách, thật ra tính tình cũng rất
thú vị.” Lập tức hắn cười ha hả, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay thon nhỏ của
nàng, bỡn cợt nói:
- Người nào đến muộn ấy nhỉ, hại ta đợi rất
lâu, dọa cho giật mình là còn nhẹ đây, nặng hơn là phải bị đánh đòn,
đánh cho mông của muội sưng lên mới được.
Thượng Quan Uyển Nhi ấm ức nói:
- Nào có quy định như vậy.
Sắc mặt Dương Phàm nghiêm nghị, cứng rắn nói:
- Tại sao không có? Ở Nam Dương có quy củ như vậy, cho nên đó cũng là gia quy của Dương gia chúng ta.
Thượng Quan Uyển Nhi tưởng tượng bị bàn tay to lớn của hắn đánh vào mông, lại
còn đánh tới sưng đỏ thì vừa thẹn vừa ngượng ngùng, lại ấm ức ngẩng
gương mặt nhỏ nhắn lên, đỏ mặt cầu xin:
- Không đánh có được
không? Người ta cũng hết cách, vất vả lắm mới thoát thân được đấy. Lớn
như vậy rồi mà người ta chưa bị đánh lần nào, a nương cũng chưa bao giờ
- Biện pháp thứ nhất, là lang quân phải xuất ngũ, Uyển nhi sẽ tìm hiền tài tiến cử lang quân xuất sĩ làm quan.
Dương Phàm cau mày nói:
- Xuất sĩ làm quan dễ dàng như vậy sao?
Thượng Quan Uyển Nhi thản nhiên nói:
- Đương nhiên là khó với người khó, dễ với người dễ. Triều đình ta mỗi
năm khoa cử một lần, thủ khoa tuy chỉ hơn mười người sao có thể đủ quan
viên cho một quốc gia chứ? Tự tiến, cử tiến, khoa cử, thế tập, môm
ấm...cách làm quan có rất nhiều.
Uyển nhi hiệp trợ Thiên Hậu xử
lý chính vụ, trong triều rất nhiều đại thần đều thiếu nợ ân tình của
Uyển Nhi, chỉ cần nói nhỏ một tiếng, đương nhiên có người hỗ trợ. Lúc
đó, bất kể là thông qua tiến cử, hay là lựa chon một danh môn thế gia
cho lang quân, trở thành người nhà của thế gia nào đó, bố trí một chức
quan nhỏ bát cửu phẩm cho lang quân cũng dễ như trở bàn tay.
Lúc
ấy đương nhiên là có chế độ tiến cử, tuy nhiên người chịu tiến cử hoặc
là danh vọng nổi bật, hoặc là có tài học, hoặc là phải là tiểu quan, có
chiến tích, tóm lại cũng phải có kinh nghiệm tư cách, tuy nhiên điều này cũng không làm khó được Thượng Quan Uyển Nhi.
Về phần chế độ
“môn ấm”, là một loại phúc lợi cho quan viên cấp ngũ phẩm trở lên, bọn
họ có quyền tiến cử con cháu hiền tài của mình làm quan. Địch Quang
Chiêu, con trai thứ ba của Địch Nhân Kiệt chính là lợi dụng phương thức
này để xuất sĩ. Tuy nhiên chế độ này hiện tại đã không còn giới hạn
trong con cháu chí thân nữa, bởi vì tất cả mọi người làm như vậy, đương
nhiên cũng không phải tự đi phá hủy nó. Đó là quy tắc ngầm có lợi trong
các quan viên, ai dám phá nó đi chứ, ai mà muốn trở thành kẻ thù chung
của các quan viên.
Mặc dù thanh liêm như Địch Nhân Kiệt cũng dùng chế độ “môn ấm” này mà tiến cử cho cháu ngoại trai, người thân thích
làm quan. Cho nên Thượng Quan Uyển Nhi thậm chí không cần tìm một nhà
quyền quý cho Dương Phàm, mà chỉ cần tìm một thân phận có họ hàng xa
thuộc thế gia nào đó là có thể bố trí được một chức quan nhỏ cho hắn.
Một chức quan cấp bát cửu phẩm, với quyền lực của Thượng Quan Uyển Nhi ở
trong triều rất dễ dàng làm được, nhưng cấp quan bát cửu phẩm vẫn chưa
đủ tư cách để cưới một nữ tử có thân phận như Thượng Quan Uyển Nhi, mà
quan nhỏ bát cửu phẩm muốn đi thăng chức lên nữa cũng rất khó, cái chính là Thượng Quan Uyển Nhi trước hết để hắn làm một chức quan nhỏ, dụng ý
rõ ràng là trước tiên để hắn nhập vào hệ thống quan lại đã.
Dương Phàm mặc dù không quen thuộc đối với quan trường nhưng cũng hiểu, nên không kìm được nói:
- Vậy thì, sau khi làm chức quan tam dịch, vậy trong vòng bao nhiêu năm thì đạt đến nhân thần?