Say Mộng Giang Sơn

Chương 190 : Lão hồ ly

Ngày đăng: 20:48 18/04/20


Trong nhà Miêu Thần Khách đang lo chuyện tang ma



Miêu Thần Khách có hai con gái, hai con rể cũng ở cùng chỗ với lão, quản

việc nhà là con rể lớn của Miêu Thần Khách là Vương Tề, lúc này nhìn

thấy Địch Nhân Kiệt được biết những người này do Thiên Hậu cử tới đây

bái tế, an lủi, Vương Tề vội vàng mời bọn họ vào trong.



Võ Tắc

Thiên tuy rằng hoài nghi Miêu Thần Khách bị giết, nhưng người trong nhà

họ Miêu không biết, bọn họ đều nghĩ là Miêu Thần Khách không chịu nổi áp lực của Võ Hậu mà tự tử, bởi thế tự nhiên thấy việc Thiên Hậu cử người

đến bái tế an ủi chẳng khác nào diễn trò mèo khóc chuột, giả nhân giả

nghĩa, nhưng suy nghĩ này trong lòng bọn họ không dám để lộ ra.



Địch Nhân Kiệt một đôi con mắt lão luyện, nhạy bén, lão không những nhận ra

hai con rể của Miêu Thần Khách là Vương Tề và Lý Tiên Quảng giả vờ ra vẻ cực kỳ đau thương mà thậm chí còn nhận ra bọn họ có vẻ được giải thoát, thoải mái. Nếu như không phải lều của người chết dựng lên ở bên cạnh

lại có phương trượng Thiên Cung Tự phái hòa thượng tới ở đằng kia tụng

kinh vãng sinh ong ong, hai con gái của Miêu Thần Khách khóc lóc không

dứt, không khí quá mức trĩu nặng nên bọn họ tự chủ không lộ ra mặt vẻ

vui mừng.



Điều này cũng có thể hiểu được, bọn họ dù sao cũng

không phải là những đứa con do Miêu Thần Khách sinh ra. Miêu Thần Khách ở ẩn ở đây, trốn tránh đến cửa cũng không bước ra ngoài, nguyên nhân là

gì bọn họ cũng biết rõ ràng. Vả lại Võ Tắc Thiên rốt cuộc sẽ xử trí Miêu Thần Khách thế nào bọn họ trong lòng cũng đã có dự tính. Chỉ e là xưa

nay bọn họ chỉ sợ liên lụy đến mình, sợ bị Võ Hậu ra một ý chỉ đến tịch

thu tài sản kẻ phạm tội. Hiện giờ Miêu Thần Khách đã chết rồi, xem như

sợi dây treo trên cổ bọn hắn mới được cởi ra.



Thông hiểu tình

đời, Địch Nhân Kiệt nhìn thấy rõ trong mắt chỉ còn biết âm thầm thở dài, cũng không nói ra. Lão cũng không nói cho người nhà Miêu thị mình phụng chỉ đến điều tra vụ án, chỉ dâng hương tế bái, sau đó cùng với đứa con

của Miêu Thần Khách nói chuyện một hồi. Hỏi trước sau khi Miêu Thần

Khách tự sát có gì… bất thường không, trước đó Miêu phủ đã từng có người khách nào đến thăm, hay có công việc gì…



Đỗ Nhàn là đệ tử của

Miêu Thần Khách cũng mặc đồ tang lật đật lo lắng chạy ra chạy vào, bỗng

nhiên thấy Địch lão đầu mập đi cùng một đám người mà trong đám người đó

có một người tương đối quen mặt, hai mắt nhìn kỹ, không khỏi kêu lên:



- A! Là ngươi!



Dương Phàm xoay người sờ sờ đầu cậu, nói:



- Tiểu huynh đệ, ngươi cũng ở đây à.



Địch Nhân Kiệt nghe hai người nói qua lại, quay đầu nói:



- Ồ, các người quen biết nhau à?



Dương Phàm nói:



- Vâng! Vài ngày trước phụng ý của Thượng Quan Đãi Chiếu, đã từng đến nhà của Miêu học sĩ cầu xin một bộ chữ, lúc ấy chính vị tiểu huynh đệ này

mở cửa cho ta.


Đối với Địch Nhân Kiệt thì ai làm hoàng đế cũng

không quan trọng, quan trọng là… Quốc gia này vẫn phải như trước vững

vàng hùng mạnh, hàng nghìn hàng vạn lê dân bách tính có thể yên ổn thái

bình mà sống, tình hình trước mắt thì đúng là không ai có thể so được

với Võ Hậu, người có năng lực để tạo nên thay đổi lớn chuẩn bị thống trị đế quốc to lớn này.



Nhưng mà lão lại nhận thức tinh tường trong

mấy ngàn năm nay Hoàng đế đều là nam tử. Võ Hậu xưng đế thay đổi triều

đại so với nam nhân khó khăn vô cùng lớn, nếu nàng lấy thân phận là Thái Hậu để quản lý đất nước thì là lựa chọn tốt nhất, một khi nàng có ý

muốn xưng đế thì không tránh khỏi phải ra tay giết chóc, do đó đối với

quốc gia này đương nhiên là tạo nên tổn thất lớn.



Theo cá nhân

lão mà nói, lão trung thành với quốc gia này, cũng tin phục sự quyết

đoán của Võ Hậu, cho nên trung thành với Võ Hậu lão ủng hộ Võ Hậu thống

trị quốc gia này, nhưng khi quốc gia đã chịu sự thống trị của Võ Hậu,

đối với việc Võ Hậu muốn chiếm được danh xưng Hoàng đế mà áp dụng hàng

loạt thủ đoạn thì lão cũng không ủng hộ.



Đồng thời lão lại rõ

ràng hơn ai hết, Võ Hậu tuổi tác đã cao, một khi Võ Hậu mất, đất nước

này vẫn nên trở về tay của Hoàng tộc Lý Đường, nếu để cho Võ thị thừa kế quốc gia này, nhất định sẽ tạo nên một cuộc chiến tranh giành rung

chuyển ghê gớm, nguyên nhân là trong đám con cháu Võ thị không có một

người tài năng có thể mang được trọng trách của người đứng đầu quốc gia



Về phương diện khác, Lý Đường đã trải qua ba triều đại đế vương, đối với

Đại Đường đã ăn sâu bén rễ, loại ảnh hưởng này cũng không phải người vợ

xưng đế của Lý gia là Võ Hậu trong mấy năm là có thể gạt bỏ được, nàng

có tàn ác giết chóc cũng không thể nào làm được, trừ phi cho nàng ba năm mười năm thống trị đế quốc này, dùng ít nhất mười năm để bồi dưỡng

người kế vị, nhưng nàng có thể sống lâu như vậy sao?



Địch Nhân

Kiệt nhẹ nhàng thở dài, chợt nhớ đến chuyện mấy ngày trước đây Thái Bình công chúa có lời mời đến yến tiệc, trong lòng không khỏi lay động:



- Hoàng tộc Lý Đường giờ không còn nhiều người, tôn thất hoàng tộc đã bị

Thiên Hậu giết sạch rồi, nhưng… Thái Bình công chúa là con gái được

Thiên Hậu sủng ái nhất, không bị Thiên Hậu coi là một mối nguy hại, đây

là “Điểm đen dưới đèn rồi”.



Thái tử và Lư Lăng Vương đều giống

nhau nhát gan, đều không có đại tài, trong những người còn lại của gia

tộc Lý Đường bây giờ chỉ có Thái Bình công chúa là rất có tài. Thái Bình công chúa mời lão phu dự tiệc, cùng tiếp khách, xem ra là nàng có ý

muốn xen vào chuyện triều chính rồi. Đây đúng là một sự kiện rất tốt a!

Võ Hậu giành ngôi vị đế vương, không thể không trông cậy vào gia tộc Võ

thị, Thái Bình công chúa tranh giành quyền lực, cũng chỉ có thể trông

cậy vào hoàng tộc Lý Đường, từ lúc đó nàng phải dùng hết khả năng của

mình để bảo vệ hoàng tộc Lý Đường, như vậy… Lý Đường có thể có một hy

vọng phục hưng…



Địch Nhân Kiệt nghĩ đến đây, âm thầm gật đầu trong lòng dĩ nhiên là đã có chủ định.