Say Mộng Giang Sơn

Chương 35 : Tể tướng tiền môn quan thất phẩm

Ngày đăng: 20:46 18/04/20


Dương Phàm về đến nhà, vừa đẩy cửa vào liền ngửi thấy một mùi thức ăn

thơm lừng, trong lòng dâng lên một cảm giác hạnh phúc, liền lớn tiếng

nói với xuống bếp:



- A Nô à, ta về rồi đây!



Kì lạ là, dưới bếp lặng thinh, không một chút động tĩnh, Dương Phàm khó

hiểu chạy xuống bếp, thò đầu vào trong bếp nhìn xem, bên trong hoàn toàn không có người, Dương Phàm lại quay đầu lại , không khỏi bị giật mình,

Thiên Ái Nô đang đứng sau hắn như âm hồn.



Dương Phàm sợ hãi nói:



- Cao ngươi cứ như quỉ ấy, người dọa người thì có thể dọa chết người đấy.



Thiên Ái Nô trừng mắt hắn, nói:



- Xảy ra chuyện rồi!



Dương Phàm giật mình, nói:



- Đã xảy ra chuyện gì?



Thiên Ái Nô vèo một cái nấp vào cửa, dán mắt vào khe cửa nhìn ra ngoài, lại vèo một cái bay đến trước mặt hắn, nói nhỏ:



- Ta phát hiện tình hình có chút không bình thường.



- Hả?



- Ta phát hiện những người đi qua cửa nhà ngươi, đều ló đầu nhìn vào một cách khó hiểu.



- Hả?



- Ta còn phát hiện, những người đó còn thì thầm với nhau, chỉ chỉ trỏ trỏ.



-Hả?



Sắc mặt Thiên Ái Nô đầy nghiêm trọng:



- Ngươi nói đi, tin tức ta ở nhà ngươi bị lộ rồi phải không?



Dương Phàm chột dạ đứng dậy, vội hỏi:



- Ngươi nghĩ nhiều rồi, người trong cái phường này ai lo việc người nấy, ai dỗi hơi đi quản chuyện người khác?



Thiên Ái Nô lắc đầu, nói:



- Không đúng, Ngươi vốn là con trai độc thân, trong nhà cũng không cơm

nước, đột nhiên lại bắt đầu tự mình nhóm lửa nấu cơm, điều này lọt vào

mắt những người có ý, khó tránh khỏi nảy sinh nghi ngờ….



Dương Phàm ho khan hai tiếng, nói:



- Ngươi không phải lo lắng, ta đã nói rồi, trong cái phường này tuyệt

đối không có người thích xen vào chuyện của người khác. Hơn nữa, cái bộ

dạng này của ngươi, ngay cả có người gặp cũng sẽ tin cô là nữ tặc sao?



Thiên Ái Nô vẫn lo lắng, chăm chú nhìn hắn hỏi:



- Thật không có chuyện gì?



Dương Phàm nghiêm mặt, nói:



- Tuyệt đối không có chuyện gì, ta lấy nhân cách của mình ra đảm bảo đấy!



Thiên Ái Nô thở dài, nói:



- Ngươi nói thế ta càng lo hơn.



Dương Phàm buồn bực nói:


- Em…em dâu?



Dương Phàm vội vàng đứng dậy, chắn ngang tầm nhìn của Mã Kiều, hỏi:



- Sao huynh lại đến đây?



Mã Kiều vòng qua Dương Phàm, nhìn đồ ăn trên bàn, liên mồm khen ngợi:



- Ái chà, em dâu quả là có tay nghề, chỗ đồ ăn này nấu thơm lắm.



Thiên Ái Nô trừng mắt nhìn Dương Phàm. Dương Phàm vội nói:



- Mã Kiều, đừng có nói lung tung nữa, chúng ta còn chưa…cái đó đâu.



Dương Phàm vừa nói vừa nghiêng đầu, nhướn mày nháy mắt với Thiên Ái Nô:



- A nô à, muội ra ngoài một chút, Mã Kiều đến có chuyện muốn bàn bạc với ta.



Thiên Ái Nô chậm rãi đứng lên, nghi ngờ liếc Dương Phàm một cái, thong

dong đi về hướng cửa sau, Dương Phàm kéo tay Mã Kiều ngồi xuống, hỏi:



- Sao huynh lại đến đây?



Mã Kiều thấy Thiên Ái Nô đi rồi, lập tức thu lại nụ cười giả bộ trên khuôn mặt, thở dài:



- Còn không phải là vì chuyện của Tiểu Ninh sao?



Dương Phàm lộ vẻ xúc động nói:



- Tô phường chính bên đó có tin tức gì chưa? Chẳng lẽ tên họ Liễu đó vẫn không chịu đồng ý?



Mã Kiều nói:



- Tô phường chính đi Vĩnh Thái phường, gặp Mạt phường chính của phường

đó rồi, Mạt phường chính nghe Tô phường chính nói rõ mục đích chuyến đi, liền vò đầu bứt tai, nói việc này thật không dễ xử lý.



Dương Phàm nói:



- Thế là thế nào, cái tên họ Liễu đó đốn mạt đến mức này, trong phường đáng lẽ phải không có bản lĩnh gì mới đúng.



Mã Kiều nói:



-Đúng vậy, cái tên họ Liễu đó chính xác là chẳng có chút bản lĩnh gì.

Nhưng mà, hắn mặc dù chẳng chút bản lĩnh gì, nhưng ả Diêu thị phu nhân

bên cạnh hắn lại là người có bề thế.



Dương Phàm hai mắt hơi híp lại, hỏi:



- Người đàn bà họ Diêu đó, cô ta có thân phận như thế nào?



Mã Kiều nói:



- Ả đàn bà họ Diêu kia cũng chẳng có thân phận gì, chỉ là một ả thương

nhân góa bụa, nhưng mẹ của ả…. Lại không phải là nhân vật bình thường.



Dương Phàm ngạc nhiên:



- Mẫu thân của ả, có thể là nhân vật khó lường như thế nào?



Mã Kiều gượng cười nói:



- Mẫu thân của Diêu phu nhân từng làm nhũ mẫu cho một người.



- Ai?



- Thái Bình Công Chúa.