Say Mộng Giang Sơn

Chương 36 : Một đao giải ách

Ngày đăng: 20:46 18/04/20


Dương Phàm kinh ngạc, hai mắt bỗng mở to, hỏi:



- Lại có chuyện này sao?



Mã Kiều khẽ gật đầu:



- Không sai, tể tướng tiền môn quan cửa thất phẩm, huống hồ là nhũ mẫu

của Thái Bình công chúa, vì mối quan hệ đó, ít có người dám mạo phạm ả,

vì vậy, Mạt phường chính liền khuyên Tô phường chính không nên kiếm

chuyện không đâu.



Dương Phàm chau mày nói:



- Ả họ Diêu đó…chắc sẽ không ở giữa gây khó dễ chứ. Hynh nghĩ xem, cái tên

họ Liễu đó nếu như hủy bỏ cuộc hôn nhân này, chẳng phải được dịp chuyên

tâm phục vụ ả sao?



Mã Kiều cười nhạt:



- Cho

dù tên họ Liễu đó thành thân rồi, còn không phải là bị ả họ Diêu đó muốn lúc nào thì gọi đi lúc đó sao? Diêu phu nhân sẽ ghen với tên họ Liễu đó vì chuyện này ? Hơn nữa, ả chỉ xem hắn như thứ đồ chơi thôi, cũng chẳng phải là muốn gả cho hắn. Hôm đó làm nhục ả quá, mụ đàn bà này tâm địa

ác độc, hận không thể làm nhục Tiểu Ninh nhiều hơn.



Dương Phàm im lặng một lát, chậm rãi nói:



- Nói như vậy thì là ta không đúng. Nếu như hôm đó ta không đắc tội với bọn họ, có lẽ việc Ninh tỉ hủy hôn sẽ không gặp phải nhiều rắc rối như

thế này.



Mã Kiều nói:



- Thôi bỏ đi, không nói nhưng chuyện này nữa, ngươi cũng thật lòng xem Tiểu Ninh là a tỷ, mới

bằng lòng ra mặt vì cô ấy. Hôm đó, cho dù không làm nhục bọn họ, với

phẩm chất bỉ ổi của bọn chúng, sao dễ dàng bỏ qua cho Tiểu Ninh?



Mã Kiều trầm mặc chốc lát, nói tiếp:



- Tô phường chính cũng là người rất trượng nghĩa, tuy biết thân phận

của Diêu thị nhưngvẫn muốn thử một lần, liền đi mời Mạt phường chính ra

mặt, cùng đi khuyên Liễu Quân Phan, thậm chí còn đồng ý thay Tiểu Ninh,

chỉ cần hắn chịu hủy hôn, sẽ cho hắn một khoản tiền. Vốn tưởng con người này không khí cốt, cho hắn chút tiền tài, có thể hắn sẽ đồng ý.



Nào biết được, mụ Diêu phu nhân khi đó cũng ở nhà họ Liêu, ả lại có thể từ trong phòng bước ra, không chút hổ then cao giọng châm chọc nói Diện Phiến Nhi chỉ là một người bán mỳ, chút tiền đó ả có coi ra gì, Tiểu

Ninh gả cho vị họ Liễu kia là điều chắc chắn rồi, Tô phường chính không

cần phải nhọc công vô ích làm gì, quay về bảo Tiểu Ninh chuẩn bị làm tân nương đi là vừa.




- Mã Kiều ta lớn lên trên quê hương bản quán ở thành Lạc Dương này, gặp phải cái hạng lưu manh vô lại này mà chẳng có cách gì, cho ngươi thời

gian một đêm, xem ngươi có thể nghĩ ra cách gì hay? Ôi! Ta về đây, đừng

quên chuyện ta phó thác nhá, nếu…ta bị bắt tống vào đại lao, chỗ mẹ ta,

xin ngươi bỏ nhiều chút tâm tư nha.



Mã Kiều lải nhải dặn dò, bị Dương Phàm tống về.



Thiên Ái Nô sôi nổi đứng giữa nhà, thấy Dương Phàm quay lại liền hỏi:



- Mã Kiều đến tìm ngươi có việc gì thế?



Khi Dương Phàm ngẩng đầu lên, một luồng sát khí đã hoàn toàn ẩn vào nơi đáy mắt sâu thẳm.



Dương Phàm cười nhẹ, nói:



- Không có chuyện gì, chỉ là chút chuyện lặt vặt rườm rà thôi. Ngày mai ta không trực ban, sáng sớm mai, ta tiễn cô đi!



Bóng đêm trầm mặc, tiếng mõ xa mà lại gần, gần rồi lại xa.



Dương Phàm mở mắt, ánh trăng xuyên vào cửa sổ, những hình ảnh hời hợt xiêu vẹo trên song cửa càng lộ vẻ tĩnh mịch.



Dương Phàm bắt đầu chuẩn bị, mở hòm, lấy từ đáy hòm ra một thanh đao

nhọn, nhẹ nhàng giắt vào đai lưng, ngay cả dạ hành y cũng không mặc, đêm nay không phải lén vào Bộ Binh tìm đọc hồ sơ mà xâm nhập vào Liễu gia

giết một Liễu Quân Phan như giết con gà, không phải như đối mặt với

cường địch. Dương Phàm chỉnh đốn sẵn sàng, đang định rời đi, vừa mới

xuất phát,bỗng dưng dừng lại, tay nắm chặt chuôi đao.



Cửa hậu viên mở ra, ánh sáng trong suốt rọi vào, một bóng người trên mặt đất, như hình ảnh mờ ảo bên cửa sổ, lung linh bay bổng.



Dương Phàm thở dài một tiếng, buông lỏng tay cầm đao, Thiên Ái Nô chầm chậm đi vào.



Thiên Ái Nô đứng chắn bóng, nhìn không rõ vẻ mặt nàng, ánh trăng lạnh

lùng chiếu lại từ phía sau, làm tôn thêm vẻ yêu kiều nơi thắt lưng nàng, thân thể cực đẹp, càng có một vẻ đẹp thanh tú không nói ra được.



- Lại muốn đi đánh bài à?



- À! Đúng, đúng, đi đánh bài.



- Đánh bài cần mang đao à?



….



- Ngươi muốn đi giết người? Giết chết cái tên họ Liễu kia đúng không?