Say Mộng Giang Sơn
Chương 366 : Loạn quyền đánh chết sư phụ già
Ngày đăng: 20:51 18/04/20
Lai Tử Tuân giận không kiềm đươc, lớn tiếng quát tháo:
- Dương Phàm, ngươi thật to gan, dám nhiễu loạn công đường, ngươi có tin bản quan....
Lai Tử Tuân nói đến đây bỗng nhiên cứng họng, hắn kinh ngạc nhìn nhìn rồi chỉ vào “ Dương Phàm: bật kia kêu lên:
- Ngươi là ai? Ngươi không phải là Dương Phàm.
Trong hậu đường, Võ Tắc Thiên đang ngồi nghe xử án hai mắt tối sầm lại, còn Lai Tuấn Thần thì ngồi một chút lại đứng lên. Lúc này Võ Tắc Thiên lạnh lùng liếc y một cái, Lai Tuấn Thần liền run lên cầm cập ngượng ngùng ngồi trở lại.
" Dương Phàm " kia hất vung mái tóc dài ra, dương dương đắc ý mà cười nói:
- Ha ha! Lai Ngự Sử thật có con mắt tinh tường vô cùng, đã nhận ra ta không phải là Dương Phàm.
Lai Tử Tuân vừa sợ vừa giận quát:
- Ngươi là ai? Vì sao giả mạo Dương Phàm? Ngươi....Các ngươi... là ai?
Hắn nhìn nhìn vài tên công sai áp giải "Dương Phàm ", thấy cả đám bọn họ lộ ra nụ cười quái dị, tóc gáy hắn dựng lên, một cảm giác nguy hiểm chợt đến với hắn.
Một vị Công tử mặc áo bào xanh ngọc, vô cùng tuấn tú, tay cầm quạt ngọc gắn ngà voi có mạ vàng, lướt qua thản nhiên nói:
- Hắn vì sao giả mạo Dương Phàm cũng không quan trọng, bọn họ là ai cũng không quan trọng. Điều quan trọng là..... Không ngờ Bùi Tuyên Lễ, người nhận cấu kết với Dương Phàm mà không nhận ra Dương Phàm, chuyện này.... Có phải là buồn cười lắm không?
Người này đầu đội khăn vấn đầu bằng một dãi lụa mềm mại, trên trán lại gắn một hạt mỹ ngọc, mặc chiếc áo màu trắng có thêu hoa sen, cổ tròn. Quanh chiếc eo thon gọn kia được buộc một vòng gấm lụa, chân mang giày nhỏ bằng da hươu trông cực kỳ dễ thương, quyến rũ, với tính cách hoạt bát nhanh nhẹn.
Võ Tắc Thiên sau khi lên ngôi đã không coi toàn bộ tôn thất Lý thị vào mắt, nhìn vị Thiên Kim công chúa trước đây chỉ thích xã giao yến ẩm nay ru rú trong nhà là biết tình cảnh của toàn bộ hoàng tộc Lý Đường rồi. Thái Bình công chúa cũng bởi vì gả cho Võ Du Nghi, xem như là người của Võ gia mới không bị liên lụy đến, nhưng tuyệt đối cũng không dám bá đạo hống hách.
Nhưng lúc này nguyên do gì mà lại muốn lật án? Là nhóm tể tướng muốn ủng hộ Thái Tử đăng cơ, khôi phục là quốc hiệu Lý Đường. Thái tử là ai chứ? Chính là anh ruột của Thái Bình công chúa. Vì sao Thái Bình Công chúa lại muốn nhúng tay vào vụ án này? Vì sao lại ra sức sửa lại án xử sai của phản tặc? Đáp án chẳng phải đã được miêu tả rất sinh động sao!
Lai Tử Tuân đã nắm giữ điểm yếu của Thái Bình Công chúa, lại không biết Thái Bình Công chúa đã có Võ Tắc Thiên bên trong. Hôm nay việc càng náo loạn thì nàng càng thích, không sợ gì cả, nàng làm sao lại bị Lai Tử Tuân uy hiếp chứ!
Thái Bình Công chúa nghe lời Lai Tử Tuân vừa nói, chỉ cười khanh khách, thái độ không cho là đúng, nói:
- Dương Phàm sau khi trở về từ Tây Vực, vì đã lập nhiều công lớn nên Hoàng đế Bệ hạ mới đề bạt hắn làm Vũ Lâm lang Tướng, tuy nhiên những chuyện xảy ra gần đây thật kỳ lạ.
Trước đó Dương Phàm chưa được thăng làm "Bách độ thiếp ba túy ba văn tự" Tướng, theo lý các ngươi không thể mua chuộc hắn. Vậy thì hẳn là ngươi bàn bạc với hắn từ lúc hắn bắt đầu quay về kinh thành rồi. Được! Bản cung đã phái người điều tra tỉ mỉ quá trình Dương Phàm quay về cung đến đoạn hắn và Bùi Tuyên Lễ ngươi câu kết. Bùi Tuyên Lễ, ngươi nói xem nào, ngươi đã gặp Dương Phàm để bàn bạc ở đâu, ngày nào, giờ nào, nơi nào....xem có khớp với tình huống mà bản cung đã điều tra ra được không.
Thái Bình Công chúa nói những lời này chính là nói dối y rồi, nàng làm sao có khả năng lớn như vậy chứ! Làm sao có thể điều tra được hành tung của người khác rõ ràng trong mấy tháng chứ. Nhưng trong lòng Lai Tử Tuân vốn có tật nên giật mình, nên khi nghe những lời này thì nửa tin nửa ngờ. Bùi Tuyên Lễ bị bắt thì khai ra nhưng lúc này lại ngây dại ra, nhất thời trong lúc này không biết phải nói gì.
Cứu Dương Phàm chỉ có cơ hội này mà thôi, nhất định phải cẩn thận, chính vì thế nên Thái Bình Công chúa không chỉ chuẩn bị một chiêu này, mà nàng còn xuất ra một số tiền lớn mua chuộc quan coi ngục để liên lạc với Dương Phàm. Không ngờ biết được cho đến tận lúc này, Dương Phàm và đồng phạm Bùi Tuyên Lễ vẫn chưa một lần biết mặt nên Thái Bình Công chúa có ý tưởng đột phát kia:
- Vậy vấn đề chẳng phải đã rõ ràng rồi sao? Làm sao hai phạm nhân quan trọng mà không ngờ cho tới nay vẫn chưa từng đối chất! Không cần gì nữa, chỉ cần điểm này là đủ rồi! Thẩm phán viện đẩy án thẩm tra xử lý không ngờ lại xằng bậy hoang đường thế này.
Trong hậu đường, sắc mặt Võ Tắc Thiên hiện lên vô cùng khó coi, hình như có một trận sóng gió mơ hồ đang nổi lên. Lai Tuấn Thần liếc nhìn trộm Võ Tắc Thiên một cái, hai chân gã mềm nhũn ra, gã đang ngồi trên ghế nhanh chạy xuống dưới đất quỳ dập đầu nói:
- Bệ hạ thứ tội, Thần điều tra không nghiêm, đến nỗi...