Say Mộng Giang Sơn

Chương 367 : Thiên tâm khó lường

Ngày đăng: 20:51 18/04/20


Võ Tắc Thiên khoát tay ngăn y lại, thản nhiên nói:

-Công chúa hoàng gia, tự tiện xông vào Pháp tư, can thiệp thẩm án, đúng là không ra thể thống gì rồi, ngươi đi, đừng để nó càn quấy thêm nữa.



Lai Tuấn Thần vội vã ngẩng đầu nhìn Võ Tắc Thiên, thì thấy sắc mặt bà không còn vẻ cau có nữa, giờ phút này sắc mặt không nóng không lạnh, nhưng không rõ sự vui vẻ hay tức giận, gã không khỏi đơ người, lúc này mới đáp ứng nói:

- Vâng, thần…tuân chỉ.



Lai Tuấn Thần đứng dậy vội vàng chạy tới công đường, tỏ thái độ vừa mới nghe ngóng được gì đó, lại làm như chính mình không hiểu rõ tình hình cụ thể và chi tiết của vụ án này, thêm nữa lại muốn bản thân tự phúc tra bản án của Dương Phàm, cho công chúa điện hạ một câu trả lời thích đáng, khuyên can mãi cuối cùng Thái Bình công chúa mới chịu nhượng bộ.



Thái Bình công chúa cũng biết, nàng có lật lại án này cũng không thể lập tức đem Dương Phàm đi. Nếu Dương Phàm đã bị gán vào tội danh “mưu phản”, cũng chỉ có Hoàng Đế mới có thể hạ chỉ đặc xá, hiện giờ mục đích mà nàng tới đã đạt được, đương nhiên không còn lòng dạ nào muốn giằng co với Lai Tuấn Thần nữa.



Lai Tuấn Thần tiễn Thái Bình công chúa tới sảnh, rồi xin thứ tội, chưa đưa nàng tới cửa sảnh đường, cũng chẳng theo lệ phải tiễn ra tận cửa chính liền vội chạy về hậu đường. Lai Tuấn thần vừa vào đã thấy, ngây người như phỗng, các ghế trống trơn, Võ Tắc Thiên, Thượng Quan Uyển Nhi, Võ Du Nghi, đám người đó sớm đã không thấy tăm hơi.



Lai Tuấn Thần đứng ở đó, âm tình bất định, một hồi lâu không lên tiếng.



Lai Tử Tuần vừa tới, ảo não nói:

- Trung thừa, thật là kì lạ, Thái Bình công chúa sao đột nhiên lại tới? Dương Phàm này có thể mời nàng tới được sao? Lá gan của nàng cũng lớn thật, không sợ bản thân mình cũng bị liên lụy? Tiết Hoài Nghĩa ra mặt còn không được gì, nàng ta cho rằng mình là công chúa thì đã giỏi sao?



Lai Tuấn Thần thở dài, buông tay áo, trầm giọng nói:

- Tử Tuần, việc lớn không thành rồi…



Tử Tuần giật mình kinh hãi, thất thanh hỏi:

- Trung thừa sao lại nói vậy?



Lai Tuấn Thần không nói, chậm rãi đi tới chỗ ngồi phía trước, chầm chậm ngồi xuống:

- Ngươi tới đây, ngồi xuống.



Tử Tuần nhìn sắc mặt y, trong lòng không khỏi lo sợ. vội vàng ngồi xuống phía trước, hạ thấp người, đôi mắt trông mong nhìn Lai Tuấn Thần nói:

- Trung thừa, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?



Lai Tuấn Thần tựa lưng vào ghế, nhắm mắt suy nghĩ một lúc lâu, rồi nhẹ nhàng mở mắt, nói với Lai Tử Tuần:

- Tử Tuần, ngươi là huynh đệ của ta, chúng ta vốn là hai lên lưu manh chợ Trường An, ba bữa cơm không đủ, nghèo rớt mùng tơi. Sau này, cũng có duyên kỳ ngộ mà vi huynh được bệ hạ tán thưởng, mới có ngày rạng rỡ như hôm nay, sau đó mới điều ngươi vào kinh, cho ngươi chút tiền đồ….


Lai Tuấn Thần ánh mắt nghiêm nghị ngăn y lại, trầm ngâm một lát, dập đầu nói”

- Thần lãnh chỉ, tạ ơn.



Lai Tuấn Thần đứng lên, thuận tay đỡ Lai Tử Tuần dậy, chậm trãi đi vài bước, trong lòng chưa tin lắm, cân nhắc lại, băn khoăn ở cửa điện, chần chừ một chút, cười nói với tiểu công công đứng hầu cửa:

- Hải công công…



Tiểu Hải lập tức nói:

- Ôi, nô tài đâu đảm đương nổi nếu Trung thừa xưng hô như vậy, Trung thừa có việc gì chỉ bảo?



Lai Tuấn Thần cười nói:

- Là như thế này, khẩu dụ hôm trước của Hoàng đế, xử quyết chúng phạm nhân ở Ngự sử đài, đến nay lại không có tin tức, cũng không có chế thư, thần muốn mời hoàng đế chỉ bảo chút để …chuẩn bị thực hiện.



Tiểu Hải khách sáo nói:

- Chuyện đó, Trung thừa xin đợi, để nô tỳ đi bẩm một tiếng.



Lai Tuấn Thần khẩn trương thi lễ nói:

- Làm phiền Hải công công.



Một lát sau, Tiểu Hải đi ra, Lai Tuấn Thần vội hỏi:

- Hải công công, bệ hạ chỉ bảo sao?



Tiểu Hải khó xử mà nói:

- Trung thừa, đại gia buồn ngủ, nô tài cũng không dám quấy rầy, ngài xem có nên để lúc khác…



Lai Tuấn Thần giật mình, không nói thêm gì:

- Được !Đa tạ Hải công công!



Lai Tuấn Thần bước đi nặng nề, đi xa rồi còn quay lại cửa cung mong Hoàng đế sẽ sai người đuổi theo truyền chỉ. Cho dù Hoàng đế hạ chỉ gì, cho dù hạ lệnh gã phóng thích hết quan viên đang bị tạm giữ, ít nhất cũng có kết quả. Thiên tâm khó đoán, khiến gã thấp thỏm lo âu….