Say Mộng Giang Sơn

Chương 602 : Quả cân

Ngày đăng: 20:56 18/04/20


Trịnh lão nghe xong hai mắt lập tức sáng lên, quan hệ thông gia đích thực là biện pháp ranh mãnh.



Tác dụng của quan hệ thông gia không nằm ở bản thân cuộc hôn nhân, tình cảm vợ chồng tốt hay không tốt đều chẳng sao, nhưng bằng hành động này, người khác sẽ coi các ngươi là cùng một phe. Hai người anh trai của Tiết Thiệu phản lại họ Võ, Tiết Thiệu cũng bị xử tội chết, nguyên nhân là ở đó. Trong một thời đại mà gia tộc được chọn làm đơn vị xã hội cơ sở thì quan hệ hôn nhân và thân tộc chính là đồng minh vững chắc nhất không thể phủ nhận.



Giống như Lý Thương Ẩn tài hoa một thời sau này, là môn sinh của Lệnh Hồ Sở một nhân vật quan trọng trong Ngưu đảng, nhưng lại lấy con gái của Vương Mậu Nguyên nhân vật quan trọng trong Lý đảng. Dù rằng ông chưa từng có hành vi đối địch gì với Ngưu đảng, nhưng kể từ đấy lại bị coi là người của Lý đảng. Sau khi Ngưu đảng đắc thế đã ra sức chèn ép ông, Lý Thương Ẩn uổng mất một thân tài hoa, suốt đời không được thể hiện.



Thế gia tuy cao ngạo, nhưng cũng không phải là chưa từng kết thông gia với con cháu ngoài ngũ thị. Chỉ có điều đại đa số con cháu của bọn họ đều chỉ kết hôn trong nội bộ ngũ thị của gia tộc. Trịnh lão nghe thấy chủ ý này trong lòng liền cảm thấy vui mừng, vội vẫy tay mời Vương lão ngồi xuống, tràn đầy phấn khởi nói về chuyện kén rể.



Cũng khó trách lão Vương sốt ruột. Vương thị Thái Nguyên là một trong những gia tộc đã sớm phất lên thành môn phiệt sĩ tộc hạng nhất. Công lao xả thân vì nước, xoay chuyển cục diện xã tắc của Vương Doãn thời Đông Hán đã đẩy Vương thị lên hàng danh môn thiên hạ. Từ đó tuy vận đổi sao dời nhưng nhà họ Vương vẫn luôn sừng sững không đổ, mãi cho đến bản triều, mới đụng phải kiếp nạn lớn.



Vương hoàng hậu của Cao Tông Lý Trị là con gái của Thái Nguyên Vương thị. Vì vậy sau khi Võ Tắc Thiên đăng cơ, Vương gia là gia tộc bị chèn ép tàn khốc nhất. Nếu không phải như vậy thì Lai Tuấn Thần dù ngông cuồng đến mấy cũng không có gan bức hôn con gái Vương thị. Cũng chính vì điều này, Thái Nguyên Vương thị so với các đại gia tộc khác càng cấp bách đòi hỏi cơ hội lần này.



Vương lão đắc ý nói:

- Thế gia chúng ta lập nên "Thừa tự đường" vốn là để trợ giúp các danh gia vọng tộc, chứ không phải là để bọn họ lợi dụng sức mạnh của thế gia để tàn sát lẫn nhau, tranh quyền đoạt lợi! Hiện nay, hai phái Hiển Tông và Ẩn Tông đang ở thế như nước với lửa, còn Dương Phàm lại giao hảo với Ẩn Tông. Nếu để hắn trở thành người đứng đầu Hiển Tông, Hiển Ẩn hai phái hoà thuận một nhà, càng có khả năng tránh khỏi tổn thất nội bộ.



Lý Mộ Bạch thở dài nói:

- Nếu Dương Phàm làm con rể của thế gia thì hoàng đế sẽ thấy thế nào? Còn đem trọng trách này giao cho hắn sao?



Vương, Trịnh hai người đang hào hứng thảo luận liền đồng thời ngẩn ra. Lẽ nào cũng để Dương Phàm bắt chước Lai Tuấn Thần đến bức hôn một người, dùng việc bức hôn để che đậy sao? Nhưng nếu như thế thì trong mắt thiên hạ, bức hôn giả cũng thành bức hôn thật. Vương gia đã mất mặt một lần, còn phải mất mặt đến lần thứ hai nữa sao?



Lý Mộ Bạch lại nói:

- Ngoại trừ việc đó ra, còn có một vấn đề nữa là chúng ta phải giải thích thế nào với Lư gia? Thừa tự đường, tuy lớn mạnh, nhưng cũng yếu ớt. Nói nó lớn mạnh, là vì nó có các thế gia chúng ta đây âm thầm cung cấp tài lực, vật lực, nhân lực, hỗ trợ các mặt. Vì vậy nó mới có được một lực lượng cực kỳ hùng mạnh.


- Có điều, người mỗi ngày ở bên cạnh y lại chẳng phải chỉ có mỗi mình điệt nhi. Trước mắt bao người, điệt nhi thực khó đề cập đến chuyện chính với y.



Bùi đại nương nói:

- Nếu đã như vậy, hôm nay cháu vẫn cứ như trước, ngày mai đến sớm hơn một chút, cô mẫu sẽ tạo cơ hội cho hai người các cháu.



Bùi Thu Lê vui mừng khôn xiết, vội vã vái tạ nói:

- Đa tạ cô mẫu thành toàn!



Khách của Công Tôn gia lui tới lai vãng không dứt, nhưng đa số lại là những nhân vật trước đây chưa từng đến. Độc Cô thế gia lúc trước thỉnh thoảng lui tới lại chẳng có động tĩnh gì. Lúc thuyền nương đem tin đông đảo con cháu tập đoàn Quan Lũng liên tục đến viếng thăm Công Tôn phủ báo lại cho Ninh Kha cô nương lúc này đang xếp bằng tĩnh toạ, Ninh Kha cô nương chỉ khẽ mỉm cười, dáng vẻ hơi có chút đắc ý, giống như tiểu hồ ly trộm được hai con gà.



Tại Lư phủ, Khương công tử vẻ mặt u ám nhìn chằm chằm Viên Đình Vân đang quỳ trước mặt, ngón tay gõ gõ lên kỷ án, trầm giọng nói:

- Đã hai ngày rồi, ngươi vẫn chưa hề có động tĩnh gì, phải chăng lời của ta ngươi cũng có thể không nghe?



Viên Đình Vân vẻ mặt khổ sở nói:

- Khởi bẩm công tử, công tử vừa hạ lệnh, tiểu nhân liền lập tức bắt tay vào chuẩn bị, nhưng... hai ngày nay Dương Phàm không hề ra khỏi cửa. Tiểu nhân thám thính một chút thì nghe nói là phu nhân của hắn sắp sinh, nhiều lần động thai, Dương Phàm mỗi ngày đều ở lại trong phủ, không hề ra ngoài.



- Thế thì đến tận nhà giết hắn!



Khương công tử lạnh lẽo buông một câu rồi quay đầu lại nói với Lục Bá Ngôn đang ngồi ngay ngắn trong góc nhà:

- Phiền Lục lão đi cùng một chuyến, nhất - định - phải - giết - Dương - Phàm!