Say Mộng Giang Sơn

Chương 781 : Miệng lưỡi trơn tru

Ngày đăng: 20:59 18/04/20


Dương Phàm vì muốn giải quyết một cô gái nhỏ đang đắc ý mà nói ba xạo, thật không ngờ con thỏ trắng bé nhỏ mới vừa rồi còn đột nhiên hoá thành một con hổ cái.



Tuy nhiên dù sao cô bé này chưa từng luyện qua võ công, hơn nữa nọc độc trong người vẫn chưa tan nên ít nhiều ảnh hưởng đến hành động của nàng, ra tay tàn nhẫn, với thân thủ của Dương Phàm vẫn kịp phản ứng.



Dương Phàm vội nghiêng đầu qua một bên, ngay lập tức tảng đá băng qua lỗ tai, trên cổ hắn xuất hiện một vết máu, viên đá đánh vào khoảng không, Cửu Thái Nhi kêu một tiếng “ai”, nhào vào lưng Dương Phàm.



Dương Phàm liền xoay người thì bắt được cánh tay của nàng, Cửu Thái Nhi phản ứng rất nhanh, rất nhanh đã cầm hòn đá trên tay đập vào mặt hắn, lại bị Dương Phàm bắt được, nhanh nhanh lấy hòn đá trong tay nàng ném xuống mặt đất.



Vẻ mặt của Cửu Thái Nhi kinh ngạc, dường như không ngờ tới sao thân thủ người này lại nhanh như vậy, ánh mắt Dương Phàm rất mãnh liệt, thật sự nổi giận:

- Ngươi làm gì thế?



- Ngươi… ngươi căn bản không phải là người đi hái thuốc!



Cửu Thái Nhi lấy lại bình tĩnh, cười lạnh nói:

- Những người hái thuốc từ Nam ra Bắc làm sao có da thịt mềm mịn như ngươi?



Theo bản năng Dương Phàm sờ sờ gò má của mình, mặc dù làn da không khô ráp nhưng vẫn có khoảng cách đối với da mịn thịt mềm mà?



Cửu Thái Nhi rất tức giận trừng mắt hắn:

- Lòng ngươi đang mang điều ác muốn có ý đồ với ta, ngươi cho rằng ta không nhìn ra được? Hừ! Những loại đàn ông như ngươi ta thấy nhiều rồi!



Đầu tiên trong lòng Dương Phàm cảm thấy kỳ lạ, cũng nghĩ cô gái này mỹ miều như vậy khiến hắn có chút tâm đồ bất chính, cũng là điều dễ hiểu.



Hắn buôn cổ tay của Cửu Thái Nhi ra, đẩy nàng ra xa một chút lạnh lùng nói:

- Khắp nơi đây không người, nếu ta cố ý muốn đánh ngươi, không phải ngươi gọi trời trời cũng không thấu sao, chỉ có thể bài trí cho ta thôi. Ngu xuẩn!




Dương Phàm nghe từng câu kể lể khóc lóc về hoàn cảnh không thở nổi của cô, ruột gan đều bị thêu cháy, nếu không phải giờ đây thân mang trọng trách hắn thật sự muốn đóng giả du hiệp một lần, làm thịt thúc phụ và thím không bằng heo chó của cô.



“Đợi mình đưa Lư Lăng Vương đi rồi, cũng có thể đưa cô cùng đi, với vẻ đẹp và giọng nói của cô ấy, đưa cô ấy đến chỗ của Như My Đại sư, nói vậy hai mươi năm sau sẽ là một Đại cung phụng! Chỉ có điều chuyện liên hệ với Lư Lăng Vương rất quan trọng, Cửu Thái Nhi trời sinh xinh đẹp, thường bị người dòm ngó, đến nỗi dưỡng thành thói quen không nhẹ tin người, nhưng mục đích của mình không thể nói với nàng, giờ chỉ có thể cần phải khiến nàng càng thêm tín nhiệm ta, khi dựa vào ta mới có thể che chở cho nàng!”



Nghĩ đến đây Dương Phàm an ủi:

- Cửu Thái Nhi đừng khóc, tình cảnh của ngươi quả là đáng thương, thực tế rất xấu, trong nhà phải phòng nội tặc, đi ra ngoài thì phòng kẻ trộm. Ôi! Hiện giờ cô là người rất lẻ loi và hiu quạnh, nói vậy ngươi cũng không có gì lưu luyến nhà thúc phụ?



Cửu Thái Nhi dùng sức gật đầu.



Dương Phàm xúc động nói:

- Nếu ta muốn dẫn ngươi đi ngươi có đồng ý không? Ngươi yên tâm, tôi có chỗ thu xếp cô ở đó, áo cơm ngươi không lo lại được tự do đi lại, hơn nữa chỗ đó ngươi không cần lo lắng có người dòm ngó đến cô.



Cửu Thái Nhi bình tĩnh nhìn hắn, ánh mắt loé ra một loại thần thái kỳ dị.



Dương Phàm chợt nhớ đến việc hiểu lầm vừa rồi, vội giải thích:

- Cô yên tâm, ta tuyệt không có ý đồ với cô. Ở đây yên tĩnh không người, nếu ta có ác ý thì giờ ta muốn làm gì không được? Ta không phải kẻ xấu, cô cứ yên tâm!



- Ừ!



Cửu Thái Nhi có chút ngượng ngùng hạ thấp đầu, lại phụt ngẩng đầu cười, trên mặt vẫn còn nước mắt, nụ cười này giống như hoa lê gặp mưa, rất mê người:

- Người ta… người ta hiểu rồi, ban nãy mới vừa thức tỉnh nên suy nghĩ có chút không rõ ràng, lại thấy Mã Kiều ca ca trên người người ta…, cho nên mới hiểu lầm ca ca, ca ca chớ trách…



Tiếng ca ca này gọi rất ngọt ngào, trong lòng Dương Phàm dù có chuẩn bị trước nhưng vẫn rung động, thầm kêu:

“ Thiệt rồi, thiệt rồi, đúng là không nên mạo tên Mã Kiều mới phải chứ, tiếng gọi nhẹ nhàng ngọt ngào như thế lại cho tên ngốc tử kia được lợi rồi.