Say Mộng Giang Sơn
Chương 933 : Minh ước
Ngày đăng: 21:02 18/04/20
Thẩm Mộc không chút tức giận, mỉm cười nói:
- Ẩn tông ta trên quan trường quả thật căn cơ nông cạn, nhưng các đại thế gia lại không để ý, ngươi muốn đuổi cùng giết tận, thử hỏi các đại thế gia sẽ đồng ý sao?
Dương Phàm buông tay nói với Thôi Lâm:
- Bá Nho, ngươi nhìn thấy rồi, Ẩn tông đây rõ ràng là “Lợi dụng thiên tử để ra lệnh cho chư hầu”, ép ta ném chuột sợ vỡ đồ, ép các đại thế gia dùng cho hắn, các vị gia chủ cam chịu bị Ẩn tông lợi dụng sao?
Cổ Trúc Đình mím chặt môi, muốn cười, Dương Phàm dường như cảm thấy, hơi giương con ngươi lên, liền nhìn thấy hai hồ nước thu đang chờ ở đó, ẩn tình đưa tình, ánh mắt gây sự của hắn cũng không khỏi trở nên ôn nhu.
Thôi Lâm vẻ mặt sầu khổ nói với Thẩm Mộc:
- Yêu cầu của Thẩm huynh không khỏi có chút không thực tế, ta hy vọng hai bên các huynh có thể có chút thành ý. Hai vị, càng là người nắm quyền lớn, càng phải học biết thỏa hiệp à. Người tham lam quá mức, mãi mãi đều là phù dung sớm nở tối tàn..
Thôi Lâm nói tới đây, trong lòng thầm thở dài.
Bảy đại thế gia đối với trò khôi hài này của hai tông Hiển Ẩn không có biện pháp có lực nào, chính là vì sự thỏa hiệp với Thừa tự đường và nội bộ không có ý kiến cân bằng.
Ẩn tông gần như là dựa vào sức một mình Thẩm Mộc để phát triển lên, nhân mã của y đều là vốn không có cách nào để nhập vào nhân vật thấp nhất trung tâm thế gia, cho nên những người này đối với Thẩm Mộc trung thành không chút nghi ngờ, thế gia có thể can thiệp là có hạn.
Sự khống chế của thế gia đối với Hiển tông đúng là mạnh hơn một chút, nhưng cũng rất khó hoàn toàn cản trở hành động của họ, huống hồ chỉ cần Ẩn tông không buông tay, bọn họ lẽ nào có thể cưỡng chế Hiển tông không trả đòn, tùy ý Ẩn tông công phạt? Đây cũng không hợp với lợi ích của các đại thế gia.
Thôi Lâm đầu nghe choáng váng đã hoàn toàn tuyệt vọng rồi, gã cho rằng hai bên đã không thể hòa giải, việc này chỉ có thể báo với các gia chủ, bảo họ đích thân ra mặt quay vần, nếu không...
Nhưng cố tình ngay ở đây, quanh co, hai bên vẫn có thể thỏa thuận.
Hai bên quyết định gác lại mọi vấn đề tranh luận, dừng tất cả sự công kích lẫn nhau, dù sao lúc này nguy cơ này đã đến bước không thể điều khiển, nếu để nó phát triển tiếp, đối với hai bên đều rất bất lợi. Cho nên hai bên phải đồng tâm hiệp lực, có gắng giảm sự công kích của triều đình đối với lực lượng thế gia trong quan trường có liên quan tới vụ tham ô ở Duyên châu.
Bởi vì trong việc này Hiển tông hiện giờ chiếm thế chủ động, phải phát huy tác dụng càng lớn, cho nên Ẩn tông phải có một chút nhượng bộ, như vậy mới có thể trấn an người một phương Hiển tông, Ẩn tông đồng ý Hiển tông có thể trở về Trường An, Ẩn tông không cần lợi dụng sức mạnh to lớn của họ mà họ nắm giữ giữa quan trường và dân gian, đối với sự trở về của thế lực Hiển tông thiết lập sự chường ngại.
Đương nhiên, Dương Phàm cũng có qua có lại mới toại lòng nhau, biểu thị một chuyện khai thông cửa sông Mã Giáp, hắn sẽ phát động lực lượng của Hiển tông tăng khí tạo thế cho Ẩn tông, thúc đẩy triều đình thông qua nghị định này. Nhưng việc này vốn có lợi nhất với các thế gia Sơn Đông và bách tính Hà Bắc, thực sự không có liên quan gì với Ẩn tông, không biết thế nào, bị Dương Phàm rẽ ngang rẽ dọc trộn lẫn vào thành một khe hở chưa chắc có thể thực hiện được, liền trở thành ân oán lớn với Ẩn tông.
Đối với điều này, Cổ cô nương giúp thân không giúp lý cho rằng, đây là a lang nhà nàng thông minh hơn người.
Gác lại tranh luận, liền có nghĩa là một ngày nào đó sẽ lại tranh chấp tiếp, nhưng ít nhất hiện trận chiến hiện tại có thể trong vòng kiểm soát, Thôi công tử thoải mái thở ra một hơi, sau khi hai bên cuối cùng đã xác định được thỏa thuận, Thôi Lâm và Thâm Mộc hài lòng rời khỏi
- Tiểu Đình, đỡ ta đứng lên.
Dương Phàm không tiễn khách, đợi khách rời khỏi, mới nói với Cổ Trúc Đình một câu.
Cổ Trúc Đình nghe hắn gọi, trong lòng ngọt ngào, cô gái đáng thương lại đáng yêu này, cuối cùng cũng có được tình yêu mà nàng tự cho là xa vời, hận không thể trở thành một chú chó con vẫy đuôi hy vọng, chỉ cần được chủ nhân yêu thương. Một câu “Tiểu Đình” liền khiến nàng như thể được uống một lon mật ong.