Siêu Cấp Cường Giả

Chương 180 : Một trận chiến, định tương lai ( 8 )

Ngày đăng: 01:51 20/04/20


- Liễu lão đại, thật sự là hảo thủ đoạn a, ta đây tâm phục khẩu phục.



Trong lòng xuất hiện cảm giác thất bại, Quý Hồng nhíu nhíu mày nhìn:



- Nhưng mà, ta rất hiếu kỳ, rốt cuộc là Liễu lão đại đã cho Phương Chấn chỗ tốt gì mà hắn có thể không so đo việc nhi tử của hắn bị người của Liễu lão đại đánh, trong thời điểm quan trong này lại hợp tác với Liễu lão đại?



- Hắc, không nghĩ tới dưới gầm trời này lại có chuyện mà Quý lão đại không thể đoán được a?



Liễu Nguyệt cười lạnh nhìn chằm chằm Quý Hồng, sát ý lẫm nhiên, nàng rất rõ nàng, đêm nay nếu không phải Bùi Đông Lai và những thứ mà Đông Phương Thần để lại cho nàng thì nàng cùng tập đoàn Thiên Tường sẽ bị Quý Hồng nuốt gọn.



- Ta nghĩ cần phải nhắc nhở Liễu lão đại một câu, tuy rằng thực lực thủ hạ của cô rất mạnh nhưng mà nếu muốn giết ta thì không có khả năng. Lùi lại một vạn bước mà nói thì cho dù cô có giết được ta thì cũng khiến cho Trần Anh chú ý đến, lấy năng lực của Trần Anh nếu cô ta muốn điều tra tất cả mọi chuyện thì cũng không quá khó. Đến lúc đó thì kết cục của cô cũng sẽ không khá hơn đâu.



Có lẽ là nhận ra được sát ý trên người của Liễu Nguyệt nên Quý Hồng lại mở miệng, giọng nói không có chút gì gọi là sợ hãi, tuyệt không lo lắng Liễu Nguyệt động thủ.



Liễu Nguyệt rất rõ ràng, lấy thực lực của 5 người Tiểu Lang, đồng thời cầm súng thì muốn xử lý Quý Hồng cũng là một việc khó. Hơn nữa, đúng như lời của Quý Hồng nói, cho dù bản thân nàng có giết chết được Quý Hồng nhưng mà cũng không có cách nào có thể né tránh được sự điều tra của Trần Anh.



- Lưu lại hai người bọn họ, cút!



Mặc dù trong lòng không cam chịu, bất quá Liễu Nguyệt cũng đồng ý, ánh mắt của nàng liếc nhìn về phía Mạc Nhận và Tạ Hoa giống như là nhìn vào 2 người chết.



Cút.



Bên tai vang lên từ " Cút" này, sắc mặt của Quý Hồng liền trở nên khó coi, nhưng nàng cũng không đáp trả lại mà là nhìn vào khuôn mặt lạnh lùng của Liễu Nguyệt:



- Liễu lão đại, ta không phải không thừa nhận rằng ta đã đánh giá thấp cô, bất quá trò chơi này vẫn chưa chấm dứt, bản thân ta muốn nhìn đến phút cuối rốt cuộc trong 2 ta, ai là kẻ cười cuối cùng.



Nói xong, Quý Hồng cũng không nói lời vô ích, mang theo Ân Ly rời đi.



Liễu Nguyệt thấy thế cũng không ngăn cản lại, để cho Quý Hồng tùy ý rời đi.



Lúc Quý Hồng rời đi thì Mạc Nhận và Tạ Hoa cũng muốn đuổi theo nhưng mà 2 người bọn hắn chỉ cảm thấy dường như dưới chân bị khối đá nặng ngàn cân đè vào, không thể nhúc nhích được nửa bước.



Bởi vì bọn hắn có thể cảm nhận được ánh mắt của Liễu Nguyệt đang tập trung nhìn vào bọn hắn.



Về phần Liễu Nguyệt thì tỏa ra sát ý mà những tên cổ đông ủng hộ Liễu Nguyệt thì lại vô cùng phẫn nộ.



- Tiểu ….. Tiểu Nguyệt…. ta…. Ta bị Quý Hồng uy hiếp.



Mắt thấy mình và Mạc Nhận bị Quý Hồng bỏ lại thì khuôn mặt Tạ Hoa lộ ra vẻ hoảng sợ.



- Tạ Hoa, đến lúc này mà mày còn muốn ngụy biện sao?
Thấy tên kia quỳ xuống thì những tên còn lại đều quỳ theo, tụi hắn muốn dùng phương thức này để cầu xin tha thứ.



Nhìn một đám người giống như là chó TQ quỳ xuống đất thì Liễu Nguyệt cũng không có động thủ nữa, mà là tự hỏi nên xử trí đám bọn hắn như thế nào, đồng thời trong lòng cũng cảm thấy may mắn vì thời điểm quan trọng này Bùi Đông Lai lại ở Hàng Châu khống chết Phương Chấn, nếu không thì hậu quả khó lường.



Liễu Nguyệt trầm mặc khiến đám cổ đông này càng thêm sợ hãi, bọn hắn không ngừng dập đầu.



Thấy như vậy một màn thì thân là bảo tiêu của Liễu Nguyệt thì Tiểu Lang vô cùng rõ ràng, qua đêm nay, uy vọng của Liễu Nguyệt ở tập đoàn Thiên Tường cùng với Đông Nguyệt bang sẽ lên cao hơn.



Đồng dạng, hắn cũng rõ ràng, tất cả chuyện này đều là Bùi Đông Lai cho Liễu Nguyệt!



Đối với mọi việc thì Quý Hồng cũng không rõ ràng lắm, sau khi nàng đi ra tập đoàn Thiên Tường thì khuôn mặt liền âm trầm, gọi điện cho Phương Chấn nhưng kết quả là không gọi được.



Đối với việc này, Quý Hồng tức giận đến sắc mặt trở nên trắng bệch.



Ân Ly thấy thế, không khỏi thở dài ở trong lòng.



Ở trong trí nhớ của nàng, vô luận là khi nào thì Quý Hồng cũng đều luôn nắm chắc đại cục trong tay, chưa bao giờ phải hoảng loạn như thế này.



" Reng… Reng.."



Quý Hồng cố gắng nén xúc động rồi đi vào ô tô, mới vừa ngồi xuống thì nàng cảm thấy điện thoại vang lên.



Quý Hồng tưởng rằng là Phương Chấn gọi đến, cầm điện thoại lên nhìn thì phát hiện thì ra là một thành viên trong Mãnh Hỗ bang gọi đến.



- Lão… Lão đại… không tốt.



Điện thoại vừa được chuyển thì giọng nói lo lắng của tên thành viên kia liền truyền vào tai Quý Hồng.



- Có chuyện gì?



Giờ phút này, giọng nói của Quý Hồng vô cùng âm lãnh.



- Vừa nãy… vừa nãy mới vừa nhận được tin tức, có vài vị Đường chủ đã bị giết chết rồi.



- Cái gì?



Nghe được thủ hạ hội báo thì vẻ mặt Quý Hồng liền chấn kinh.



Thiếu niên Bùi gia phản kích bắt đầu.