Siêu Cấp Cường Giả

Chương 181 : Một trận chiến, định tương lai ( 9 )

Ngày đăng: 01:51 20/04/20


Bất kể là địa vị hay quyền lực thì Đường chủ ở trong Mãnh Hổ bang chỉ đứng sau Quý Hồng, tuyệt đối là thành viên quan trọng nhất.



Tỷ dụ như tên phụ trách ở tràng đua xe Bảo Sơn cũng là một trong những Đường chủ của Mãnh Hổ Bang.



Hiện giờ, vài tên Đường chủ Mãnh Hổ bang chết thảm, không cần nói cũng biết việc này gây ảnh hưởng đến Quý Hồng như thế nào.



Cũng chính vì như thế cho nên khi nghe thủ hạ báo lại thì một người luôn trấn định như Quý Hồng lại bị sợ tới mức ngây người.



- Cuối cùng là có chuyện gì?



Giọng nói của Quý Hồng lại vang lên.



Giờ phút này, rốt cuộc thì nàng cũng đã lộ ra bộ mặt thật của mộ Xà mỹ nữ.



- Vài vị Đường chủ trong bang bị tập kích, những người ấy chẳng những có hỏa khí hơn nữa thân thủ đều đã trải qua huấn luyện đặc thù, thực lực rất mạnh. Tuy rằng chúng ta đã phản kích nhưng bởi vì đối thủ hành động quá nhanh cho nên có 5 vị Đường chủ bị giết chết.



Đầu bên kia điện thoại, người phụ trách thu thập tin tức tình báo tiếp tục nói:



- Trừ việc đó ra thì bởi vì giữa 2 bên đã xảy ra đấu súng cho nên cảnh sát đã đến, trước mắt không ít huynh đệ đã bị bắt đi. Hơn nữa, cảnh sát còn dẫn người vây quanh tập đoàn Hồng Hải.



- Đối phương là ai?



Quý Hồng âm trầm hỏi.



- Là người của Phương Chấn.



Tên kia nghiến răng nghiến lợi nói, hắn cũng biết Quý Hồng cùng Phương Chấn hợp tác, hiện giờ Phương Chấn lại trả đũa khiến hắn cực kỳ tức giận:



- Lão đại, Phương Chấn tên vương bát đản này thật sự rất đáng hận, chúng ta nhất định phải khiến hắn trả giá thật nhiều. Nguồn truyện: Truyện FULL



- An tâm một chút, chớ vội nóng nảy.



So với tên kia mà nói thì Quý Hồng lại bình tĩnh hơn:



- Trước tiên cứ ổn định lại, ta sẽ đến sau.



Nói xong thì Quý Hồng liền cúp máy, sau đó nàng liền bấm số của một vị lão đại ở Đông Hải.



- Quý lão bản, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?



Điện thoại được chuyển, trong đó liền truyền ra một giọng nói bất mãn.



- Thật có lỗi Quách cục trưởng, đêm nay đã xảy ra một ít chuyện ngoài ý muốn, khiến ngài phải gặp phiền toái. Đợi sau khi xử lý xong việc này thì nhất định ta sẽ đến nhà giải thích.



Mặc dù trong lòng vô cùng tức giận nhưng đối mặt với đối phương là lão đại trong giới cảnh sát thì giọng nói của Quý Hồng vô cùng nhẹ nhàng.



- Quý lão bản, ta nghe nói là người của cô chẳng những gây ra hỗn loạn, gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến trị an, hơn nữa mới vừa rồi còn xảy ra bắn nhau.



Đầu bên kia, người được gọi là Quách cục trưởng trầm giọng nói:



- Đây còn là chuyện nhỏ ư?



- Quách cục trưởng, xin bớt giận.
- Thế Vinh, còn cùng Dương Bình đi đến biệt thự nhìn xem, bất kể là tình huống nào thì cũng phải lập tức gọi điện lại cho cô.



Phương Hiểu Hồng nói xong lại lo lắng, nói:



- Mặt khác, coi kêu Dương Bình hãy cẩn thận một tí.



- Biết rồi, cô.



Phương Thế Vinh cúp điện thoại, sau đó đối Dương Bình, nói:



- Dương ca, cô của ta nói ba ta có thể gặp bất trắc, chúng ta lập tức trở về xem sao.



- Ừh.



Nghe được Phương Thế Vinh nói như thế thì Dương Bình ngẩn ra, sau đó lắc đầu cười cười:



- Thế Vinh, thực lực của Triệu ca hôm nay đã sâu không lường được, trong vòng 10m, ta có dùng súng cũng không phải đối thủ của hắn, có hắn bảo vệ lão bản thì làm sao lão bản lại có thể xảy ra chuyện gì được?



- Ta cũng nghĩ như vậy.



Phương Thế Vinh gật đầu đồng ý, đột nhiên hắn nhớ lại Bùi Đông Lai đã trốn thoát, hận đến nghiến răng:



- Lần này để tên tiểu tạp chủng kia chạy thoát, nếu không thì nhất định ta sẽ khiến hắn sống không bằng chết.



- Phương thiếu xin yên tâm, đích thân ta sẽ đưa hắn đến gặp Phương thiếu.



Dọc đường đi, Phương Thế Vinh cứ làm nhảm chuyện tình Bùi Đông Lai chạy trốn, thấy vậy thì Dương Bình cười cười nói.



- Lấy thực lực của Dương ca thì bắt hắn không phải là dễ như trở bàn tay sao?



Nghe Dương Bình nói như thế thì tâm tình của Phương Thế Vinh mới tốt hơn một chút, đồng thời lại nghĩ tới điều gì, nói:



- Đúng rồi Dương ca, nghe nói đêm nay ba của ta sẽ cùng với Quý Hồng liên thủ đối phó với con đàn bà Liễu Nguyệt kia, không biết kế hoạch có hoàn thành không?



- Chuyện gì không nắm chắc thì Phương gia không làm.



Vẻ mặt Phương gia khẳng định, nói.



Nghe thế thì khuôn mặt Phương Thế Vinh lộ ra nụ cười âm trầm:



- Hắc hắc, không ai có thể nghĩ tới Liễu Nguyệt lại có thể bại trong tay ba của ta, bản thân ta muốn nhìn tên tiểu tạp chủng kia còn có thể nhảy nhót bao lâu.



Nhảy nhót bao lâu?



Biệt thự 18 trong Cửu Khê Mân Côi, máu tươi tràn đầy sàn nhà.



Trên mặt đất thi thể Triệu Hùng thê thảm, còn một bên Phương Chấn cũng chẳng khá hơn, một đùi của hắn đã bị rạch nát, có thể nhìn thấy xương trắng bên trong, nhìn qua có chút dọa người.



Trước cửa sổ, tay của Bùi Đông Lai cầm lấy một xấp tư liệu của Phương Chấn, ngạo nghễ đứng đó, 2 mắt híp lại, lẳng lặng nhìn chiếc Maybach của Phương Thế Vinh đang đi đến gần.



Huyết tẩy Phương gia!