Siêu Cấp Cường Giả

Chương 406 : Một bước sai, từng bước sai

Ngày đăng: 01:54 20/04/20


Buổi trưa, tuyết lớn đã ngừng rơi, ánh nắng đã bắt đầu xuất hiện.



Khách sạn Yên Kinh, tiệc rượu cũng chưa có kết thúc bất quá tin tức Bùi Đông Lai cướp lấy Tần Đông Tuyết từ trong tay của Diệp Tranh Vanh đã truyền khắp kinh thành.



Biệt thự Hoàng gia.



Vừa mới nhận được điện thoại, biết được tin tức thì Hoàng Oanh liền ngẩn người ngay tại chỗ. Khi điện thoại rơi xuống thì nàng cũng không biết mà là giống như một pho tượng bị hóa đá, đứng ngơ ngác ngay tại chỗ, thật lâu cũng chưa lấy lại tinh thần.



Dù đã bị Diệp Tranh Vanh vứt bỏ nhưng trong thời gian này nàng vẫn luôn chú ý tới Diệp Tranh Vanh và Bùi Đông Lai.



Trước đó vài ngày, sau khi nàng biết được Bùi Đông Lai đã giành được chức quán quân của Đại Bỉ Võ thì nàng đã thất kinh.



Nhưng mà.



Tin tức hôm nay đã mang đến cho Hoàng Oanh một sự rung động khủng bố hơn.



Tại sao lại như vậy?



Bùi gia dựa vào cái gì mà có thể khiến cho toàn bộ các vị đại lão ra mặt, làm chỗ dựa cho Bùi gia?



Khiếp sợ trôi qua, một đám nghi vấn liền xuất hiện trong lòng Hoàng Oanh.



Không có đáp án.



Hoàng Oanh như ở trong mộng tỉnh dậy, nàng liền cúi người xuống nhặt chiếc điện thoại lên rồi gọi số điện của ông nội nàng. Ở nàng xem ra, lấy địa vị của ông nội nàng thì có thể biết được tin tức này.



- Ông nội, chuyện xảy ra ở khách sạn Yên Kinh thì hẳn là ông nội đã biết được, vậy ông nội có biết được tin tức cụ thể hay không?



Sau khi điện thoại được kết nối thì Hoàng Oanh cũng không có suy nghĩ nhiều mà liền hỏi thẳng vào vấn đề, nàng rất muốn biết được đáp án.



- Tin tức gì?



Đầu bên kia điện thoại, ông nội của Hoàng Oanh hơi bất mãn mà hỏi lại.



- Chính….chính là, Bùi gia dựa vào cái gì mà…?



Hoàng Oanh vội vàng hỏi.



- Dựa vào cái gì ư?



Lời nói của Hoàng Oanh khiến cho ông nội của nàng tức giận:



- Ta cũng muốn biết là dựa vào cái gì nhưng mà lấy thân phân của ta còn không đủ để biết.
Nạp Lan Trường Sinh nhìn thoáng qua con gái của mình, giọng nói phức tạp:



- Minh Châu, chúng ta ở đây họp. Còn trở về phòng của con đi.



- Thật….thật… điều này là thật ư?



Nạp Lan Minh Châu không có nghe theo lời của Nạp Lan Trường Sinh, sau khi ra khỏi đại sảnh thì nàng lẩm bầm lầu bàu, sau đó đột nhiên nàng ngẩng đầu, trừng to mắt, vẻ mặt không thể tin hỏi:



- Bùi…Bùi Vũ Phu…hắn dựa vào cái gì mà mời được các vị đại nhân vật ấy?



Đối với Nạp Lan gia mà nói, sở dĩ bọn hắn khẩn trương như thế là bởi vì Nạp Lan Minh Châu là một con cờ của Diệp Tranh Vanh. Không biết trời cao đất dầy mà đã thiết kế một cái bẫy để hãm hại Bùi Vũ Phu và Bùi Đông Lai.



Tuy rằng sau này, Nạp Lan Trường Sinh mang theo Nạp Lan Minh Châu đi nhận sai nhưng mà nửa đường lại bị Bùi Vũ Phu chặn lại, không có nhận.



Như vậy, lấy hiểu biết của bọn hắn đối với Bùi Vũ Phu thì bọn hắn tuy rằng Bùi Vũ Phu chưa chắc đã tìm bọn hắn tính sổ nhưng mà cũng không cam đoan Bùi Đông Lai có tìm đến Nạp Lan gia để tính sổ hay không?



Ở bọn hắn xem ra, lấy thực lực bây giờ của Bùi gia. Nếu Bùi Đông Lai tìm Nạp Lan gia để tính sổ thì cũng giống như chụp một con muỗi, một cái tát là có thể chụp chết cả Nạp Lan gia.



Bởi vì lo lắng chuyện này nên sau khi biết được tin tức thì Nạp Lan Dịch Đức liền kêu mọi người trong Nạp Lan gia đến họp.



“Rầm!”



Lúc này thấy Nạp Lan Minh Châu ăn mặc không chỉnh tề, nói năng lộn xộn, không chịu rời đi thì Nạp Lan Dịch Đức liền phát hỏa, hắn vỗ mạnh vào ghế, lạnh giọng quát:



- Mày cút ra ngoài cho tao.



Nghe được tiếng gầm nổi giận của Nạp Lan Dịch Đức, cảm nhận được ánh mắt của mấy vị chú, bác đều lộ ra vẻ chán ghét với mình thì Nạp Lan Minh Châu bừng tỉnh.



Nàng há hồm, muốn nói cái gì nhưng mà cuối cũng không nói được, yên lặng mà lui ra khỏi đại sảnh.



Nàng biết, bởi vì những chuyện nàng làm với Bùi Đông Lai cho nên hiện giờ nàng không còn là niềm kiêu ngạo của Nạp Lan gia nữa, mà trong mắt mọi người nàng chính là tai họa.



- Mày thì tính là cái đồ chơi gì, vì sao Nạp Lan Minh Châu ta phải gả cho mày?



Đi ra đại sảnh, trong đầu hiện ra vẻ mặt chán ghét của Bùi Đông Lai, bên tai nhớ lại những lời trước kia mình nói với Bùi Đông Lai thì Nạp Lan Minh Châu cảm thấy cả người rét run.



Từng bước sai, từng bước sai.



Giờ khắc này.



Nạp Lan Minh Châu giống như là một con khổng tước bị vặt sạch lông, vô cùng xấu xí.