Siêu Cấp Cường Giả

Chương 625 : Diệp gia cầu xin tha thứ!

Ngày đăng: 01:57 20/04/20


- Diệp thư ký.



Tại sân bay quốc tế của Đông Hải, sau khi chuyến bay từ Yên Kinh bay đến Đông Hải hạ cánh thì Diệp Cấm bước xuống từ sân bay. Một tên nam nhân trung niên mang kính râm thấy vậy liền lên nghênh đón, hạ giọng chào hỏi Diệp Cấm, giọng nói vô cùng tôn kính.



Mặc dù đối phương đã cải trang nhưng mà Diệp Cấm liếc mắt nhìn một cái thì nhận ra người này chính là Phó thị trưởng Đông Hải, Phó Dong, một con cờ quan trọng của Diệp gia ở Đông Hải này.



Diệp Cấm thấy vậy cũng chỉ gật đầu rồi đi về phía trước.



Phó Dong thấy thế cũng không dám nói nhiều, đi theo phía sau Diệp Cấm.



- Diệp thư ký, tôi đã chuẩn bị xong khách sạn cho ngài.



Ra khỏi sân bay, Phó Dong mở miệng hỏi:



- Ngài xem bây giờ chúng ta nên về khách sạn nghỉ ngơi hay là đi ăn khuya?



- Đưa ta đến hội sở Đông Hải.



Diệp Cấm đi vào chiếc Audi A6 có biển số xe thị ủy, mặt không chút thay đổi nói. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn



Hội sở Đông Hải.?



Nghe được cái tên này thì sắc mặt Phó Dong biến đổi, trong lòng nghi hoặc, hội sở Đông Hải này chính là một phần sản nghiệp của tập đoàn Đông Hải, mà chủ tịch tập đoàn Đông Hải là Bùi Đông Lai lại là cừu địch của Diệp Cấm, dưới tình hình như vậy mà Diệp Cấm lại muốn đi đến hội sở Đông Hải là vì cái gì?



Mặc dù vô cùng nghi hoặc nhưng Phó Dong cũng biết điều, không có hỏi nhiều mà để lái xe lái đi tới hội sở Đông Hải.



Xe rời bánh, Diệp Cấm dựa vào ghế, nhắm mắt dưỡng thần.



Phó Dong thấy thế, không dám quấy rầy hơn nữa còn kêu tài xế lái chậm một chút để không làm phiền Diệp Cấm.



Gần 12h đêm, chiếc Audi chạy đến trước cửa của hội sở Đông Hải, bảo vệ thấy vậy thì vội vàng chạy ra chào đón.



- Phó thị trưởng, ông về trước đi.



Khí xe dừng lại, Diệp Cấm mở to mắt, mặt không chút thay đổi nói, không đợi Phó Dong trả lời thì hắn đã bước xuống xe, đi về phía cửa hội sở.



- Ta họ Diệp, Quý Hồng muốn gặp mặt ta.



Mặt Diệp Cấm không chút thay đổi nói, bước chân vẫn không dừng lại.



- Diệp tiên sinh, Quý tiểu thư đang ở trong đại sảnh chờ ngài, xin ngài hãy đi theo tôi.



Ngắn ngủi ngây người đi qua, tên bảo vệ nghĩ tới cái gì, sắc mặt biến đổi, vội vàng cúi đầu làm ra một động tác mời.



Đại sảnh?



Nghe được 2 chữ này thì chân mày Diệp Cấm nhíu lại/
Trầm mặc một lúc lâu, Diệp Cấm mở miệng lần nữa, cảm xúc đã ổn định rất nhiều.



- Hiện giờ ông hãy ở đây mà quỳ xuống, cúi đầu nhận sai với mẹ của tôi đi.



Quý Hồng cười lạnh, nói:



- Chỉ cần ông làm như vậy, ân oán giữa chúng ta sẽ xóa bỏ!



"Ách..."



Có lẽ thật không ngờ Quý Hồng sẽ đưa ra yêu cầu như vậy, Diệp Cấm liền há miệng to ra, nhất thời hắn liền hiểu được mục đích của Quý Hồng khi muốn gặp mặt hắn ở đại sảnh này.



Cùng lúc đó, ánh mắt hắn thấy được toàn bộ mọi người trong đại sảnh đang nhìn về phía hắn và Quý Hồng.



Phát hiện này làm cho sắc mặt của hắn trở nên vô cùng khó coi, khóe mắt giật giật, thậm chí khuôn mặt cũng đã có chút méo mó.



Phải biết rằng hắn chính là người của Diệp gia, là người từng có cơ hội bước lên đỉnh quyền lực Kim Tự Tháp.



Thân phận như vậy, để cho hắn đi đến nơi nào thì mọi người đều phải nghênh đón, cúi đầu chào hắn, mà hiện giờ Quý Hồng lại muốn hắn ở trước mặt bao nhiêu người mà quỳ xuống, cúi đầu nhận sai sao?



- Như thế nào, Diệp thư ký, ngài không muốn sao?



Quý Hồng mỉm cười, buông ly rượu xuống rồi từ từu đứng lên.



- Ta…ta đồng ý.



Mắt thấy Quý Hồng làm bộ phải đi, Diệp Cấm cắn chặt răng, gian nan mở miệng đáp lại.



- Thật có lỗi, ta không cần.



Quý Hồng nghe vậy thì nở nụ cười:



- Ừh, ta đã thay đổi chủ ý.



- Cô…



Nghe được Quý Hồng nói thế thì Diệp Cấm lập tức có cảm giác bị trêu đùa, hắn tức giận đứng lên, theo bản năng muốn tát một bạt tai vào mặt Quý Hồng.



- Các ngươi đã nhiều lần muốn đưa Đông Lai vào chỗ chết, hiện giờ đã bị Đông Lai đẩy vào tuyệt cảnh, các ngươi lại đến đây cầu xin tha thứ, ông cảm thấy ta có thể định đoạt sao?



Quý Hồng thấy thế, không né không tránh, mở miệng lần nữa, ngữ khí lạnh như băng:



- Muốn cầu xin tha thứ thì chỉ có thể đi gặp Đông Lai.



Tự gây nghiệt, không thể sống!