Sư Phụ Vô Lương, Ma Nữ Phúc Hắc

Chương 75 :

Ngày đăng: 08:00 19/04/20


Sau núi học viện Thiên Dực, có hơn một trăm phong cách kiến trúc khác

nhau, nơi này là trọng địa* học viện Thiên Dực, chính là nơi các trưởng

lão tu luyện, một khi tấn chức thành trưởng lão của học viện, liền có tư cách sở hữu chỗ ở riêng của mình. Đương nhiên, cũng có ngoại lệ, ví dụ

như học sinh có cống hiến to lớn với học viện, chẳng hạn nhhư đại công

chúa, bọn họ đều có tư cách đến sau núi. Đây là đãi ngộ cao nhất của học viện dành cho học sinh, là tượng trưng vinh quang.



(*) Vùng đất quan trọng.



Mỗi người được vào đó đều có thể trang trí nơi ở của mình theo sở thích

của bản thân. Cho nên, mới có lối kiến trúc muôn hình muôn vẻ như vậy.



Sau khi Triệu Nhã Nhi và hai sư muội của ả từ hội trường khảo hạch về, ả một thân một mình đi vào sau núi, đi đến một căn nhà được trang trí rất lộng lẫy.



Trước cửa vào nhà, có hai thủ vệ đứng ở đó, thấy có người tới, một người bước lên phía trước nói: “Triệu sư muội, sao ngươi lại đến đây? Không

phải đại công chúa đã ra lệnh ngươi đi làm việc sao? Ba danh ngạch đại

công cháu muốn có chưa?”



Ánh mắt Triệu Nhã Nhi lóe lên, không sai, đại công chúa chỉ muốn ba danh ngạch, do lúc nhất thời ả nảy lòng tham, sửa thành năm. Ả tuyệt đối

không để Già Lam và Tống Thiến Nhi có cơ hội trở thành học sinh ưu tú,

bởi vì… Ánh mắt ả ta tăm tối trong nháy mắt.



Lâm thời, ả bóp méo ý tứ của đại công chúa, bây giờ là lúc nghĩ biện

pháp để đền bù. Vì vậy, ả mỉm cười nói: “Chuyện đại công chúa căn dặn,

đương nhiên ta sẽ làm ổn thỏa. Ta đã nói với Ngụy trưởng lão, Ngụy

trưởng lão cũng đã đồng ý.”



“Vậy ngươi còn về đây làm cái gì? Đại công chúa đang bế quan tu luyện,

sắp tới sẽ không gặp mặt bất kỳ ai, ngươi có chuyện gì thì đợi đại công

chúa xuất quan rồi hãy đến.” Người kia mang bộ dạng giải quyết công việc chung, có thể thấy được người làm việc bên cạnh đại công chúa, đều tự

có loại cảm giác giỏi giang, ưu việt hơn người khác.



Vẻ mặt Triệu Nhã Nhi không chút thay đổi, chậm rãi lấy ra một cái hộp,

mỉm cười nói: “Hai vị sư tỷ hiểu lầm, lần này ta không đến gặp đại công

chúa, hai vị sư tỷ giữ cửa cho đại công chúa suốt ngày, chịu nắng chịu

gió, rất là cực khổ. Lần này từ thành Lạc Xuyên về đây, ta có mang theo

một ít son phấn, là son phấn thượng đẳng của thành Lạc Xuyên bọn ta.

Nhưng, son phấn này chỉ xứng với vẻ đẹp thiên hương quốc sắc của hai sư


Lẽ nào, Sơn Hà Thư xuất hiện ở học viện Thiên Dực?



Trong lòng mang theo nghi ngờ, Già Lam sửa sang lại quần áo, bước ra cửa phòng: “Chúng ta đi xem một cái.”



Lối vào ngoại viện, người đông nghẹt, không chỉ có tất cả học sinh ngoại viện tới vây xem, học sinh nội viện và học sinh ưu tú nghe tin cũng

đến, bao vây cửa ra vào kín như nêm cối.



Trong đám người, bóng dáng màu xanh biển kia phá lệ nổi bật, bóng dáng

cao ráo tuấn tú, đứng vững như núi, đem hào quang của mọi người ở chung

quanh che đi hết.



Dưới nắng chiều, y phục màu xanh biển nổi lên tầng kim sắc, ánh chiều tà chập chờn, bồng bềnh như tiên.



"A, Nạp Lan Tiêu Bạch —— "



"Nạp Lan Tiêu Bạch!"



"Nạp Lan Tiêu Bạch ——! Nạp Lan Tiêu Bạch ——!"



Vô số tiếng thét chói tai của nữ sinh, thanh âm liên tiếp, thật lâu không dứt!



Thậm chí, các ả còn có thể đem bốn chữ ‘Nạp Lan Tiêu Bạch’ hô bằng một trăm loại ngữ điệu, trầm bỗng du dương.



Toàn bộ vùng trời cửa vào ngoại viện, đều là tiếng thét chói tai của các ả.



Đám người bao vây ở trước mặt đa số đều là thiếu nữ trẻ tuổi, chen lấn

về phía Nạp Lan Tiêu Bạch, nếu không có mười sáu vị kiếm sư bảo vệ Nạp

Lan Tiêu Bạch, e là các ả đã xông thủng phòng tuyến, đem Nạp Lan Tiêu

Bạch bao vây trong đống son phấn.



Về phần các nam sinh, độ cuồng nhiệt của bọn họ cũng không thấp, mỗi một người đều vì hâm mộ hắn mà đến. Chỉ cần danh hiệu đứng đầu Hạo Thiên

bát công tử, cũng đủ để các thiếu nam thiếu nữ trở nên điên cuồng. Hơn

nữa, bản thân Nạp Lan Tiêu Bạch rất quyến rũ, hắn tùy tùy tiện tiện đứng một chỗ nào đó, khí chất nho nhã và phiêu nhiên như tiên, cũng khiến

người ta không thể soi mói!