Sự Trả Thù Công Bằng

Chương 19 : Quyết đấu (trung)

Ngày đăng: 21:36 19/04/20


Đêm nay, mưa to như trút nước.



“Lưu Huy” một lần nữa “đúng lúc” không mang theo ô, hắn thả bộ dọc trên vỉa hè trước trụ sở tập đoàn Đông Thành, sau hơn mười phút ôm cây đợi thỏ



[1]



quả nhiên lại tình cờ gặp xe của Tư Minh lướt tới.



Hệt như lần trước, Tư Minh hạ cửa kính xe xuống rồi mỉm cười hỏi: “Cần tôi chở về không?”



Diệp Kính Huy gật đầu: “Phiền giám đốc Tư quá.”



“Không có chi.” Tư Minh mở cửa cho hắn, bên trong xe đang ngân vang khúc ca quen thuộc, I’ll never break your heart, là bài hát Tư Minh đã từng cho hắn nghe lúc hai người mới quen nhau. Chờ Diệp Kính Huy an tọa xong xuôi, Tư Minh đột nhiên tắt nhạc đi, anh thuận miệng nhắc: “Thời tiết mùa này thất thường lắm, rất hay đổ mưa to, lần sau ra ngoài nhớ mang ô đi.”



“Ừm, tôi biết rồi.”



Thoáng chốc đã đến trước cửa ký túc xá công nhân viên của tập đoàn Đông Thành, Diệp Kính Huy cười nói: “Tới rồi. Giám đốc Tư muốn lên ngồi chơi uống trà một lát không?



Tư Minh khẽ đánh mắt nhìn hắn, anh gật đầu rồi cởi bỏ dây an toàn, cùng Diệp Kính Huy lên nhà.



Dựa theo kế hoạch được phác thảo ra từ trước, Diệp Kính Huy đưa Tư Minh đến gian phòng của mình một cách vô cùng suôn sẻ.



Tự mình rót trà cho anh, còn bày biện cả đĩa hoa quả thật to, mời anh nhâm nhi chút trái cây tươi ngon, còn hắn thì lấy cớ dầm mưa nên nhanh chóng chui vào nhà tắm.



Chờ đến khi hắn tắm táp xong xuôi bước ra ngoài, đã thấy Tư Minh đang nhắm mắt dựa vào sô pha ngủ gật.



Quá tuyệt!



Hắn mỉm cười, quả nhiên lượng thuốc ngủ nho nhỏ cho vào nước trà của anh ta đã có tác dụng, lúc này chính là thời gian bố trí “hiện trường gây án” tốt nhất!



Diệp Kính Huy ra ngoài gọi điện cho chú Chung: “Chú Chung, bên này tôi thu xếp ổn thỏa rồi. Bên phóng viên chú đã dặn dò kỹ chưa?”



“Đã chuẩn bị tốt, đợi lát nữa đến giờ tiết mục tin tức lên sóng, cô ta sẽ đưa đoạn phim được quay rất hoàn hảo cho đài truyền hình.”




“Lâu lâu uống điên cuồng thế này cũng là một kiểu hưởng thụ rất sảng khoái.” Diệp Kính Huy cười cười nhìn hắn, “Rượu này ngon lắm, muốn nếm thử chút không?”



Tiêu Dật đẩy ly rượu ra: “Muốn nghe tin tức tôi tìm hiểu giúp cậu không?”



Diệp Kính Huy ngẩng đầu lên: “Hửm? Tin gì?”



Tiêu Dật nói tiếp: “Tối qua tôi có gọi điện cho Tư Minh để thăm dò anh ta, cố ý nhắc tới cái tên Diệp Kính Huy, anh ta nói cũng mới biết tập đoàn Thiên Vũ là do cậu kế thừa, còn nói đã đánh giá cậu quá thấp, suýt chút nữa đã bị hình tượng trăng hoa của cậu lừa gạt. Hơn nữa anh ta cũng chưa từng trông thấy ‘dung nhan’ Diệp Kính Huy, căn bản không hề biết cậu tròn méo béo gầy ra sao, đương nhiên sẽ không hoài nghi mối quan hệ giữa Lưu Huy và cậu ba nhà họ Diệp.” Tiêu Dật mỉm cười, “Cậu có thể yên tâm được rồi.” W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m



Diệp Kính Huy nheo mắt lại lạnh lùng nhìn Tiêu Dật.



Tiêu Dật bị thằng bạn nhìn đến sởn cả tóc gáy, hắn sờ sờ mũi, nhích lại gần cười cười: “Sao vậy?”



Diệp Kính Huy nhún vai: “Không có gì, cậu quả thực thông minh tột bật.”



Hóa ra là hiểu lầm?



Tư Minh từng nói “đánh giá thấp hắn”, “suýt chút nữa đã bị hắn lừa gạt” là ám chỉ chuyện Diệp Kính Huy bí mật kế thừa Thiên Vũ? Cùng với việc hắn giả trang thành Lưu Huy “nằm vùng” bên cạnh anh hoàn toàn không hề liên quan?



Trong khi hắn lại vì phẫn nộ nhất thời, cho rằng anh tiếp cận nhằm lợi dụng hắn, tự biên tự diễn dựng lên một vở kịch chết giả để trả thù, cuối cùng thì sao. . . . . .



Vẻ mặt bi thương của Tư Minh khi đứng trong bệnh viện là thật?



Diệp Kính Huy mơ hồ cảm thấy dường như hắn đã làm sai một chuyện nào đó rồi.



Nhớ đến ánh mắt sắc sảo khi Tư Minh bảo rằng “Nếu cậu gạt tôi, tôi sẽ khiến cậu chết rất khó xem”, trong lòng hắn không nhịn được mà dấy lên một cơn ớn lạnh.



Xong rồi, có lẽ anh ta là thật lòng, trong khi hắn lại thích phức tạp hóa sự việc lên. . . .



Lần này ra tay quả có hơi độc ác, ngay cả loại thủ đoạn đê tiện như để anh ta trông thấy “người chết” cũng đã làm xong rồi.



Diệp Kính Huy với lấy ly rượu uống một hơi cạn sạch, đầu ngón tay lại không kiềm được mà bắt đầu phát run. Từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ hắn nếm thử loại cảm giác chột dạ khó hiểu thế này.Nhưng hôm nay làm sao hắn dám chạy đến trước mặt Tư Minh mà hơn hớn rằng “Xin lỗi, toàn bộ những chuyện vừa qua là do tôi bày trò, kỳ thật gã MB anh thích chính là tôi đó, vả lại tôi còn có thêm một thân phận khác là Diệp Kính Huy”, áng chừng hậu quả sẽ siêu đáng sợ luôn, có khi Tư Minh sẽ lạnh mặt mà trực tiếp ném thẳng hắn từ trên sân thượng của cao ốc Tinh Vân xuống đất.