Sword Art Online

Chương 1 :

Ngày đăng: 11:16 30/04/20


Một tháng sau khi trò chơi bắt đầu, hai nghìn người chơi đã chết.



Hi vọng được giải cứu từ bên ngoài đã hoàn toàn bị dập tắt; không có lấy nổi một thông báo nào tới được đây.



Tôi không tận mắt chứng kiến, nhưng nghe nói sự hoảng loạn và giận dữ bao trùm lấy toàn bộ người chơi khi họ nhận ra rằng mình sẽ không thể trở lại quả thật là không tưởng tượng nổi. Người thì khóc lóc, kẻ thì kêu gào, một số còn thậm chí cố gắng đào xuống lòng đất và nói rằng họ sẽ phá hủy thế giới này. Tất nhiên, tất cả các công trình ở đây đều không thể bị phá hủy, vậy nên việc làm đó là hoàn toàn vô ích.



Phải mất rất nhiều ngày để họ có thể chấp nhận tình hình hiện tại và nghĩ xem nên làm gì.



Những người chơi chia ra thành bốn nhóm lớn.



Nhóm đầu tiên gồm hơn nửa số người chơi, họ là những người không chấp nhận điều kiện Kayaba Akihiko đã đề ra và vẫn chờ đợi sự giải cứu từ bên ngoài.



Tôi rất hiểu cảm giác đau đớn của họ. Cơ thể thật của họ đang nằm ngủ trên giường hay trên ghế. Đó mới là thực tế, còn những chuyện ở đây chỉ là «giả tạo», hẳn là có một manh mối nào đó dù là nhỏ nhất nói rằng họ có thể thoát ra – tất nhiên là phím đăng xuất đã biến mất nhưng biết đâu có điều gì đó mà kẻ tạo ra trò chơi này đã bỏ sót–.



Và ở bên ngoài, công ty điều hành trò chơi, Agas, sẽ cố gắng hết sức có thể để cứu người chơi – vậy nên nếu họ cứ tiếp tục chờ đợi, có lẽ họ sẽ lại có thể mở mắt ra lần nữa, có một cuộc đoàn tụ đẫm nước mắt với gia đình và trở về trường học hay công việc của mình, và rồi tất cả những gì đã xảy ra ở đây sẽ chỉ như là một câu chuyện của dĩ vãng–.



Mong ước điều này hoàn toàn là bình thường. Tôi nghĩ sâu thẳm trong lòng mình tôi cũng đang hi vọng điều đó sẽ xảy ra.



Kế hoạch của họ là «chờ đợi». Họ không rời một bước khỏi thành phố và sử dụng số tiền họ được cho khi trò chơi bắt đầu – tiền tệ tại đây được gọi là «Coll» – một cách tiết kiệm, chỉ mua đồ ăn cần thiết, cố gắng sống qua ngày, tìm những phòng trọ rẻ để ngủ và đi thành từng nhóm, phung phí thời gian mà không suy nghĩ gì.



Cũng may là «Thành phố khởi đầu» chiếm tới tận hai mươi phần trăm diện tích của tầng đầu tiên và đủ rộng để chứa cả một quận của Tokyo. Nhờ thế mà năm nghìn người chơi đã có đủ chỗ để sống.



Nhưng cho dù họ đợi bao lâu đi nữa, vẫn chẳng có sự giúp đỡ nào tới được nơi đây. Một ngày nào đó, bầu trời không còn trong xanh nữa mà bị những đám mây xám xịt che phủ. Tiền của họ rồi sẽ cạn kiệt và họ nhận ra mình sẽ phải làm gì đó.



Nhóm thứ hai chiếm khoảng ba mươi phần trăm, tức là khoảng ba ngàn người chơi. Tất cả mọi người trong nhóm này hợp sức làm việc cùng nhau. Thủ lĩnh của họ từng làm admin cho trang web thông tin game online lớn nhất.
Ví dụ, ngay cả một đòn đánh móc đơn giản từ dưới lên bằng vũ khí một tay, nếu người chơi học «Kiếm kỹ một tay» và trang bị «Đánh móc» từ danh sách, họ sẽ chỉ cần vào tư thế chuẩn bị và hệ thống sẽ tự động điều khiển cơ thể họ. Nhưng nếu ai đó không có kỹ năng đó cố gắng bắt chước lại cử động đó thì đòn đánh sẽ rất chậm và yếu ớt để có thể sử dụng trong thực chiến. Việc này khá giống với cách nhập phím đánh combo trong game đối kháng.



Những người không chiến đấu theo cách kể trên mà chỉ vung kiếm qua lại thì thậm chí còn thua những con lợn lòi và sói mà họ có thể đánh bại nếu dùng chiêu đơn kích mà game cho sẵn từ đầu. Cho dù vậy, nếu như họ bỏ chạy sau khi mất nhiều HP thì họ vẫn còn giữ được tính mạng, thế nhưng–



Không như việc tấn công quái vật 2D mà ta thấy trên màn hình, trận chiến trong SAO “thật” đến nỗi khiến ta thấy sợ hãi. Cứ như thể một con quái vật bằng xương bằng thịt đang nhe nanh và đuổi giết bạn tới cùng vậy.



Ngay cả trong thời gian thử nghiệm beta, cũng đã có một số người hoảng sợ và bỏ chạy giữa trận, thế nhưng hiện giờ thua cuộc đồng nghĩa với cái chết. Những người chơi bị nỗi sợ xâm chiếm quên mất không dùng skill của mình và bỏ chạy, lượng HP của họ nhanh chóng giảm dần và rồi họ vĩnh viễn bị trục xuất khỏi thế giới này.



Tự sát, hoặc để thua quái vật. Số lượng tên bị gạch chéo bắt đầu tăng lên với tốc độ chóng mặt.



Khi con số đó chạm mốc hai nghìn, một tháng sau khi trò chơi bắt đầu, không khi u ám bao phủ toàn bộ những người chơi còn sống sót. Nếu số lượng người chết cứ tăng như thế, chỉ sau nửa năm là mười nghìn người chơi sẽ chết sạch. Vượt qua tầng một trăm thật đúng là chuyện không tưởng.



Thế nhưng – con người luôn thích nghi với hoàn cảnh.



Một tháng sau, mê cung đầu tiên đã bị vượt qua và số lượng người chết bắt đầu giảm dần. Mọi người bắt đầu truyền cho nhau những thông tin cần thiết để sống sót và hầu hết đều nhận ra quái vật không đáng sợ nữa nếu bạn có đủ điểm kinh nghiệm và lên level đúng cách.



Hoàn thành trò chơi và trở về thế giới thực là việc có thể xảy ra. Số lượng người chơi nghĩ như vậy tăng một cách chậm chạp, nhưng đều đặn.



Tầng trên cùng vẫn còn rất xa, nhưng tất cả người chơi vẫn bám lấy hi vọng mong manh này mà tiến lên phía trước – và thế giới lại bắt đầu chuyển động.



Giờ đây, sau hai năm và với hai mươi sáu tầng còn lại, số lượng người sống sót là khoảng sáu nghìn người



Đó là tình hình hiện nay tại Aincrad.