Ta Chính Là Một Cô Nương Như Thế

Chương 19 : Hầu gia bốc đồng

Ngày đăng: 12:59 30/04/20


"Tỷ!"



Ban Hằng một đường xúc động chạy đến viện của Ban Họa, đã cắt đứt nữ giáo đang kể chuyện, nhận trà nha hoàn đưa, uống liền mấy ngụm lớn sau mới nói: "Đệ đã tra được."



Ban Họa phất tay để người không liên quan đều lui ra ngoài, hai tay vỗ mạnh lên bàn trà: "Là ai?"



" Trưởng tử Trung Bình Bá, Tạ Trọng Cẩm." Ban Hằng ròng rã uống xong một ly trà, mới miễn cưỡng thở nổi: "Chính là người ba năm trước thi đỗ Trạng Nguyên, nhưng phải đi nơi khác nhậm chức. Mắt Tạ Khải Lâm bị mù một con, hắn đã chuyển việc hồi kinh rồi, hôm qua mới vừa tới Kinh Thành."



"Tỷ, tỷ bảo ta điều tra hắn làm gì?" Ban Hằng đặt mông ngồi vào ghế, bỗng nhiên dùng một loại ánh mắt hoài nghi nhìn Ban Họa: "Không phải tỷ thấy hắn có dáng dấp tốt, liền muốn ‘tò te tú tý’ hả?"



"Đầu óc đệ có thể suy nghĩ bình thường một chút được không. " Ban Họa đẩy tay Han Hằng đang định lấy điểm tâm ra: "Tỷ đệ trong lòng đệ, là dạng như vậy sao?"



Ban Hằng mờ mịt, không phải như vậy thì như nào?



Ban Họa cảm thấy mình có chút ngứa tay, thiếu chút thì đập một phát vào khuôn mặt ngốc nghếch kia của Ban Hằng. Nhưng nàng vẫn nhịn được, thấy hắn chạy đầu đầy mồ hôi, đưa khăn tay quăng cho hắn: "Đệ nói, Trung Bình Bá phủ tạo phản khả năng lớn bao nhiêu?"



"Tỷ, tỷ cảm thấy đức hạnh đó của Trung Bình Bá phủ có thể tạo phản sao?" Ban Hằng trừng to mắt: "Đệ biết tỷ không chào đón người nhà này, nhưng lấy bô chụp lên nhà họ, thật vũ nhục cái bô mà."



" Hình như đệ nói cũng có chút đạo lý. " Ban Họa bóc hạt dưa, ném vỏ đi bỏ hạt vào chén bạc nhỏ: " Nam nhân mặc hắc y trong thiên hạ nhiều như vậy, không nhất định là hắn.”



"Có thể người nâng cờ tạo phản ở chỗ khác, được nhiều người ủng hộ..." Ban Hằng đột nhiên dừng lại: "Không đúng lắm, chuyện lớn như thế này, mới có thể để cường quốc tứ phương nâng cờ tạo phản chứ?"



"Tân đế kế vị, địa vị bất ổn, dân chúng oán than. " Âm Thị đi vào viện, ngồi đối diện hai huynh muội: "Tưởng gia trong thiên hạ hiện tại, không vững như bọn họ tưởng tưởng."




"Cũng không phải tâm ta thiện. " Ban Hoài lắc đầu, nhấp một ngụm trà nói: " Nếu như ta không mở miệng, nha đầu kia có thể sẽ không sống được."



Đối với quý tộc bọn hắn mà  nói, nuôi thêm một nữ nhi không tính là chuyện gì, nhưng đối với người bình thường, nhất là một bách tính bình thường sinh được nữ nhi mà nói, nữ nhi này là dư thừa. Trước kia ông từng chơi bời lêu lỏng ở vùng ngoại ô, mắt thấy một lão phụ ném chết tôn nữ dưới cầu, đầu nàng bị ngàn người giẫm dạpddeeer sau này mới không có nữ nhi đầu thai đến nhà bà ta.



Việc này qua đi, dọa ông bị bệnh một trận, uống mấy than thuốc an thần mới đỡ.



Dung Hà ngược lại không nghĩ tới Ban Hoài sẽ nói một câu như vậy, sửng sốt một chút: "Có thể thấy được Hầu gia vẫn có lòng hướng thiện đấy."



Ban Hoài khoát tay áo, không muốn bàn lại việc này.



Chỉ chốc lát sau, đồ ăn dọn lên bàn, Ban Hoài không uống mấy ngụm rượu, tửu lượng đã lên đến đầu, cùng Dung Hà nói nhảm không giới hạn, khó có được chính là, Dung Hà vậy mà cũng có thể nói tiếp, không hổ là công tử đệ nhất thiên hạ.



"Trung Bình Bá phủ là đám khốn khiếp, còn muốn trưởng tử đến hộ bộ nhậm chức, hắn nghĩ hay lắm!" Ban Hoài nâng cốc giơ lên rồi nặng nề buông xuống: "Bọn hắn khi dễ khuê nữ ta như vậy, còn làm như chưa xảy ra chuyện gì, không có cửa đâu! Cửa sổ cũng không có!"



Dung Hà nhớ đến lời đồn trong Kinh Thành, Ban Hầu gia sủng ái nhất là trưởng nữ, lúc trước đích thứ tử Trung Bình Bá bỏ trốn với nữ nhân lầu xanh, lúc này Ban Hầu gia đi Trung Bình Bá phủ hủy hôn, còn đem Trung Bình Bá phủ đập đến thần hồn điên đảo, thậm chí ngay cả đại môn đều phải đổi. Sau này tìm được Tạ Khải Lâm về, còn bị đánh vô số lần, Trung Bình Bá đi cáo trạng, nói do người Tĩnh Đình Hầu làm, chỉ tiếc không có chứng cứ, Hoàng Thượng lại thiên vị Tĩnh Đình Hầu phủ, việc này không giải quyết được gì.



"Vãn bối cũng cảm thấy trưởng tử Tạ gia không thích hợp đến hộ bộ. " Thành An Bá rót đầy rượu cho Ban Hoài:  "Ngài cảm thấy hắn đi nơi nào nhậm chức thì tốt?"



"Đảm nhiệm chức cái rắm ấy, tốt nhất nên nhàn rỗi ở nhà mới tốt!" Ban Hoài say khướt mắng: " Bảo hắn ôm phụ thân hắn về cùng bú sữa thôi."



Mặc dù Ban Hoài không học được bản lĩnh võ tướng hành binh đánh trận của phụ thân ông, nhưng bản lĩnh mắng chửi người lại học được không ít.