Ta Là Chí Tôn

Chương 222 : Lại bị hố

Ngày đăng: 09:01 30/04/20


Nghĩ đến đây, Bạch Y Tuyết cũng không còn gì để nói.



Vừa rồi hắn còn mới cười Tần Quảng Vương là đồ óc heo, nhưng hắn lại có hơn gì Tần Quảng Vương? Thậm chí còn không bằng người ta a.



Ít nhất Tần Quảng Vương là bị động nhảy hố, còn hắn là tự mình tìm tới, tự mình nhảy hố!



- Bởi sở dĩ Tần Quảng Vương đến đây, lại ở lại một thời gian, mục đích chính là nhằm giết chết ngươi a!



Vân Dương nhẹ nhàng cười:



- Mà ngươi đến Thiên Đường thành, cũng chính vì muốn tránh sự truy sát của Tần Quảng Vương. Chuyện này không sai chứ?



Bạch Y Tuyết gãi gãi đầu:



- Chuyện này không sai, nhưng, lại có liên quan gì đến chuyện của ngươi?



Vân Dương hừ một tiếng:



- Logic rất đơn giản, trước đó ngươi bị hắn truy sát, bị đuổi đến phải chật vật bỏ trốn, ngày ngày sống trong lo sợ. Sao lại đột nhiên có thời gian đi dạo? Chẳng những có thời gian đánh bạc, có có thể nhận ủy thác, làm việc giúp ta? Nhưng cái đó, đều đã nói rõ, trong thời gian vừa rồi Tần Quảng Vương không có ở Thiên Đường thành, hẳn là có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, cho nên mới rời đi.



- Vì vậy ngươi mới có thể tiêu sái như vậy, bởi người truy sát ngươi đã rời đi, ngươi tạm thời an toàn. Nếu không, ngươi nào có thời gian thoải mái như vậy? Làm sao dám chạy nhảy khắp nơi mà không hề cố kỵ?



- Nhưng trái lại mà nói, Tần Quảng Vương không hề hứng thú với những người khác của Thiên Đường thành. Nhất là... Chuyện ngươi ám sát Hà Hán Thanh, hắn không hề hiểu rõ tình hình.



Vân Dương nói.



- Điều này có quan hệ gì với chuyện ta ám sát Hà Hán Thanh?



Khóe miệng Bạch Y Tuyết co quắp một hồi, có thể đừng nhắc đến chuyện này hay không?



- Đương nhiên là có quan hệ, quá quan hệ là đằng khác! Nếu hắn biết ngươi ám sát Hà Hán Thanh không những không thành, còn phải ăn phải quả đắng, vậy quá nửa hắn sẽ không nhận vụ mua bán này, ít nhất phải cân nhắc do dự, xác nhận đầy đủ bối cảnh của đối phương, coi như cuối cùng có nhận, cũng yêu cầu một cái giá cực đoan kinh khủng, rất có khả năng ta không có năng lực thanh toán.



- Mà chuyện của ngươi, không ít người trong Thiên Đường thành đều biết, cho nên sau khi Tần Quảng Vương trở về, như vậy chỉ cần chút thời gian là hắn có thể biết được.



Vân Dương nói:



- Cho nên... Ta không thể cho hắn thời gian. Vì vậy, hắn vừa đến Thiên Đường thành, ta lập tức tìm hắn.



- Không cho hắn thời gian tìm hiểu chuyện phát sinh ở Thiên Đường thành trong thời gian hắn rời đi. Hắn cũng không biết vụ mua bán này đến cùng là cái gì...



- Mà ta cũng đang cược, cược thân phận của Hà Hán Thanh. Thân phận Xuân Hàn Tôn Chủ Hà Hán Thanh, rất có khả năng Sâm La đình không biết. Coi như biết, trong danh sách nhiều người như vậy, ta cược Tần Quảng Vương chỉ nhớ kỹ bốn chữ Xuân Hàn Tôn Chủ mà chưa hẳn có thể nhớ ba chữ Hà Hán Thanh.




Thủy Vô Âm nói:



- Công tử đang lo sự trả thù của Sâm La đình sao?



Vân Dương nở nụ cười nhàn nhạt:



- Thực lực tổng hợp của Sâm La đình, coi như kém Tứ Quý lâu, cũng sẽ không kém quá nhiều, một quái vật khổng lồ như vậy lại bị chúng ta tính kế, coi như hiện tại bọn hắn phải chịu sự ràng buộc của khế ước. Nhưng tương lai nhất định sẽ không đơn giản bỏ qua cho chúng ta, nghiêm ngặt mà nói, tính toán này của chúng ta, thực sự cái được không bù nổi cái mất, thậm chí còn có thể nói là tự làm tự chịu.



Thủy Vô Âm nói:



- Liên quan tới chuyện này, trong lòng ta lại có một suy nghĩ, có điều phải xem lần này Sâm La đình xuất thủ như thế nào mới có thể định án, bây giờ mà nói có chút sớm, kế hoạch không kịp biến hóa a!



Vân Dương thở dài.



Hắn cũng không già mồm, cũng không vì thành công nhất thời mà cảm thấy vui vẻ.



Trong lòng hắn, tuyệt đối không dễ dàng như biểu hiện ngoài mặt.



Sâm La đình, Tứ Quý lâu.



Hai con quái vật không lồ nhất nhì thiên hạ.



Sâm La đình âm thầm làm việc, mà Tứ Quý lâu thì lại hoàn toàn ẩn núp. Một cái là tổ chức sát thủ, một cái lại là tổ chức thần bí.



Chỉ cần Tần Quảng Vương nhận nhiệm vụ này, như vậy cơ bản là Hà Hán Thanh phải chết không thể nghi ngờ.



Lấy thực lực cùng nội tình của Sâm La đình, giết một cái Xuân Hàn Tôn Chủ cũng không phải là việc quá khó.



Nhưng chỉ cần Hà Hán Thanh vừa chết, coi như có thể kích động chiến tranh giữa hai đại bang phái, nhưng phiền phức của hắn, cũng lần lượt mà đến.



Dù sao hắn mới là người thúc đẩy trường tranh đấu giữa hai bang phái, là công địch của cả hai nhà!



Điều càng mấu chốt hơn... Lần này hắn làm việc, là dùng diện mạo thực sự của Vân Dương, mà Tần Quảng Vương từng nhìn thấy vân tướng công thể của hắn, nếu xâu chuỗi lại, chưa hẳn không thể kết luận hắn là Vân Tôn!



Kỳ thực Vân Dương cũng không phải không nghĩ tới dịch dung, nhưng nhân vật như Tần Quảng Vương nào có thể dễ lừa gạt như vậy? Chỉ sợ bản tôn xuất mã, biến thành người khác, Tần Quảng Vương ngay cả nhìn cũng chả thèm nhìn tới!



- Kế sách trước mắt... Nhất định phải phòng ngừa chu đáo, sớm chuẩn bị vẫn hơn.



Vân Dương chớp động.