Ta Là Chí Tôn
Chương 286 : Tuyệt đối không được khai
Ngày đăng: 09:02 30/04/20
Từ lúc rạng sáng, Vân Dương đã bắt đầu tra hỏi Khương Trung, mãi cho đến bây giờ, cũng ròng rã qua nửa ngày. Mà hiện tại, bánh xe thời gian đã lăn đến thời khắc bóng đêm thâm thầm.
Ròng rã bảy canh giờ, Vân Dương dùng hết mọi thủ đoạn.
Phân cân thác cốt, tiệt kinh đoạn huyết, phần lạc thương nguyên.v.v. Phàm là những hình phạt tàn khốc mà Vân Dương biết đến, tất cả đều thay nhau ra trận, lần lượt chào hỏi cơ thể Khương Trung, thậm chí có rất nhiều chiêu còn được sử dụng không chỉ một lần.
Lúc này Khương Trung cũng đã hấp hối, lúc nào cũng có thể ô hô ai tai.
Nhưng Khương lão thái giám đứng trước sinh tử, mà ánh mắ nhìn Vân Dương vẫn hoàn toàn không mang theo một chút kính sợ, chỉ có giọng tràn đầy mỉa mai.
Khinh thường!
- Ngươi đừng hòng... Từ trong miệng ta, đạt được bất kỳ tin tức gì!
Khóe miệng Khương Trung không ngừng có máu tươi nhỏ xuống, dữ tợn cười:
- Vân công tử, Vân Hầu chi tử, hóa ra ngươi lại là Phong Tôn trong Cửu Tôn... Ha ha ha... Hiện tại lão tử rất sung sướng, rất vui vẻ, cho dù chết chắc, nhưng trước khi chết có thể xác định chân tướng của Phong Tôn, lão tử đã chết không oan, chết thật đáng giá!
- Lão tử đã thu đủ vốn để chết!
Khương Trung cười gằn:
- Ta biết ngươi muốn tư liệu tình báo từ ta, ta biết hết! Nhưng... Ngươi đừng có mơ lấy được bất cứ một chữ nào từ ta! Từng ấy năm tới nay, lão phu đã sớm nhìn thấu sinh tử, ngươi cho rằng chỉ cần tra tấn, là có thể khiến lão phu khuất phục? Hắc hắc... Buồn cười!
- Lão phu cũng không có điều kiện cho ngươi uy hiếp, lão phủ bao năm nay cô đơn, không chỉ không có thân quyến, ngay cả bạn bè thân thiết cũng không có! Coi như ngươi muốn áp chế, cũng không có đói tượng để áp chế... Hắc hắc...
Khương Trung vui vẻ cười to:
- Mặc dù cuối cùng lão phu nhất định phải chết trong tay của ngươi, nhưng... Chỉ cần thấy được cái bộ dạng vô pháp khả thi của ngươi với ta, cái bộ dạng thúc thủ vô sách, hữu tâm vô lực của ngươi, dù lão phu có bị hành hạ đến chết, trong lòng cũng vẫn cảm thấy thư sướng!
Vân Dương lạnh lùng nhìn lão già, tức giận trong lòng không giảm mà còn tăng.
- Ngươi sẽ nói!
Vân Dương cười nhàn nhạt, từng chữ bắn ra từ kẽ răng:
- Lão cẩu! Ngươi sẽ nói! Ngươi nhất định sẽ nói, ta cam đoan!
Khương Trung lại một lần nữa được Vân Dương dùng sinh mệnh chi khí cứu tỉnh, bất kể hắn quát mắt thế nào, cự tuyệt ra sao, sinh mệnh chi khí vẫn như giòi trong xương mà luồn lách vào cơ thể hắn.
Hắn hoảng sợ phát hiện, cơ năng trong cơ thể lần nữa được khôi phục lại!
Đây đã là lần thứ ba!
Khương Trung chậm rãi giương mắt lên, ánh mắt nhìn khuôn mặt tuấn tú của Vân Dương trước mắt mà như nhìn thấy ma quỷ yêu mị phía trước.
Bất kể Vân Dương có tra tấn như thế nào, nhưng chung quy vẫn không động vào mắt Khương Trung.
- Ta muốn để ngươi tận mắt nhìn thấy, nhìn thấy bản thân sống lâu trăm tuổi như thế nào!
Vân Dương nhìn chằm chằm vào con mắt Khương Trung, ôn nhu cười nói:
- Khương Trung, ta muốn để quãng đời còn lại của ngươi, luôn luôn phải sống trong hối hận, hối hận tại sao phải làm như thế!
Khương Trung không kìm nổi mà run lên.
Hắn là Ác Ma!
Cho đến tận bây giờ, Vân Dương đã hành hạ hắn nguyên một ngày một đêm, thế như nét mặt đối phương vẫn không chút biến hóa.
Trong mắt càng tràn đầy khoái ý, tràn đầy sự phấn khởi, tựa như nhìn hắn bị tra tấn đến biến giới tử vong, một lần lại một lần khôi phục, sau đó lại dày vò đến sắp chết, lại một lần nữa khôi phục...
Quá trình lặp đi lặp lại, khiến cho khoái cảm của tên Ác Ma trước mắt càng lúc càng mãnh liệt, sóng sau cao hơn sóng trước, nối nhau không ngừng!
Thậm chí Khương Trung còn hoài nghi, mục đích thực sự của người trước mắt này, sớm biết hết thảy, lúc này chỉ vẻn vẹn muốn tra tấn hắn mà thôi!
Hắn càng không nói, đối phương càng vui vẻ!
Càng nhiệt tình!
Càng có khoái cảm!
Đối phương thực sự muốn tiếp tục kéo dài tra tấn, mặc dù đúng là đối phương muốn thu được thông tin tình báo từ hắn, nhưng đối phương càng muốn hưởng thụ khoái cảm tra tấn hắn hơn!