Ta Là Chí Tôn

Chương 954 : Đắc thủ!

Ngày đăng: 09:12 30/04/20


- Một con mèo nhỏ, sao tốc độ lại nhanh thế được?



Một người kinh ngạc kêu lên:



- Chẳng lẽ đã đạt đến Thiên phẩm huyền thú?



- Không chỉ thế, con mèo con này phân nửa là yêu thú dị chủng…



- Đây là con non à?



- Hình như vậy…



Bốn người vừa bàn bạc vừa đuổi theo, không chút buông lơi dự định bắt con mèo trắng kỳ quái này, bất kể là huyền thú hay đã tiến giai thành yêu thú, nhất định phải bắt lại trước rồi tính.



Ngay lúc này những cao thủ Thương Ngô môn khác cũng đã tới, từng cái trên trời dưới đất cùng nhau lao tới.



- Chuyện gì xảy ra?



- Một con mèo?



- Cái này...



- Bắt lấy nó!



Từng tiếng gầm liên tiếp nổi lên, động tĩnh càng lúc càng huyên náo!



Chỉ có chưởng môn Thương Ngô môn cùng hai sư đệ tay áo bồng bềnh, căn bản không quản con mèo nhỏ đang ra sức đào tẩu kia, lao vào Võ Tàng các nhanh như chớp giật!



Đối với bọn họ, bất kỳ dị thú quý hiếm gì cũng không quan trọng bằng xác nhận an toàn của công pháp trân tàng cùng Thiên Vận Kỳ nhà mình!



...




Dưới công kích dày đặc của mình, cho dù bí thuật thần diệu thế nào đi nữa, kẻ này chắc chắn đã bị thương. Tại thời điểm thế này mà ý đồ ăn trộm vẫn còn chưa tắt!



- Tên trộm kia!



Chứng kiến dị biến, râu tóc lão già dựng đứng, tức giận hét lớn:



- Để đồ lại!



Lập tức điên cuồng đánh ra ba chưởng, uy thế còn mạnh hơn chín chưởng vừa rồi mấy lần.



Theo ba chưởng liên hoàn này, ầm một tiếng, toàn bộ đỉnh Võ Tàng các bị chưởng lực cường hoành này cường hoành đánh bay, chia năm xẻ bảy.



Ngay lúc này chưởng môn Thương Ngô môn Hồng Trường Thiên dẫn theo hai đệ tử bay đến, kêu lên:



- Sư thúc! Võ Tàng các không sao chứ?



Nói ra thì dài, nhưng tất cả diễn ra chỉ trong nháy mắt.



Vị “sư thúc” này sắc mặt hiện vẻ áy náy, điên cuồng gào lên:



- Tên trộm đã lấy hết công pháp bí tịch trong Võ Tàng các rồi… Mau tới!



Ba người giật mình, biến sắc, nhanh chóng bay vào.



Mà Vân Dương lúc này chỉ còn ba thành Phong Tướng Hóa Thể, tản mát tại cầu thang, ba người lao qua cạnh hắn, xông lên tầng cao nhất, chỉ là lướt qua nhưng suýt nữa dẫn cả hóa thân của Vân Dương lên cùng.



Vân Dương cố gắng vận chuyển huyền công của bản thân, lại được lực lượng đại lực hỗ trợ, rốt cuộc cũng khiến Phong Tướng Hóa Thân của mình chậm rãi di chuyển… Hiện giờ nguyên khí của hắn đã đại thương, không thể di chuyển với tốc độ cao nhất được!



May là sơn môn Thương Ngô môn cũng là ngọn núi, mượn theo gió núi gào thét, Vân Dương lấy gió ngự gió, mặc cho gió lớn thổi ào ào, chậm rãi lên cao, dần dần bay xa, dần dần rời xa Thương Ngô môn...