Tà Vương Phúc Hắc Sủng Cuồng Phi

Chương 60 : Trốn khỏi Thiên Linh (1)

Ngày đăng: 14:17 30/04/20


Editor: Tiêu Tương



Ngay sau đó, bốn phía xuất hiện rất nhiều xe đẩy lửa, lao đến đám người đông nghịt. Thấy thế, bách tính nhao nhao chạy trốn. Bởi vì có quá nhiều người, nên cấm vệ quân Thiên Linh căn bản không thể ngăn được.



Không tới một khắc đồng hồ, rất nhiều dân chúng đã phá vỡ hàng rào, chạy về phía trung tâm.



Các quan viên nhìn thấy đám người ùa tới, sợ đến mức trốn ra sau lưng hoàng thượng. Mà trước mặt hoàng thượng, một lá chắn bảo vệ vững chắc được dựng lên.



Thấy tình hình này, Quân Mặc Hiên nhân lúc rối loạn, tiến lên chuẩn bị dẫn Dạ Hi đi. Vậy mà, lại bị mười người áo đen ngăn lại.



Quân Mặc Hiên lạnh lùng nhìn mười người áo đen, trong mắt phảng phất như có kim quang hiện ra. Mặc dù, kim quang rất yếu, nhưng vẫn bị Dạ Hi nhìn thấy.



Dạ Hi không khỏi cau mày, rốt cuộc Quân Mặc Hiên đã luyện võ công gì, tại sao trong mắt lại hiện kim quang.



Thật ra, Dạ Hi không biết là, đó cũng không phải võ công, mà là một thứ khác.



Vậy mà, đang lúc Quân Mặc Hiên định nhân lúc rối loạn loạn dẫn Dạ Hi trốn đi, thì đột nhiên Nam Cung Trần ở bên cạnh lên tiếng.



"Phụ hoàng, hãy để Dạ Hi rời đi, nếu không con sẽ chết ở trước mặt người!" Nam Cung Trần cầm chủy thủ trong tay nhắm thẳng vào ngực. Hắn vẫn không thể trơ mắt nhìn Dạ Hi chết.



Cho dù nàng có tổn thương hắn. di,e.nd;an. l/eq;uy,don



Thấy thế, không chỉ có Quân Mặc Hiên và Dạ Hi sững sờ, ngay cả Nam Cung Chấn cũng là vẻ mặt không thể tin nổi mà nhìn Nam Cung Trần. Tại sao, chỉ là một nữ tử thôi mà, vì sao Nam Cung Trần lại xem trọng nàng ta như thế.



"Nam Cung Trần, con điên rồi, con có biết bản thân con đang làm gì không? Không có Dạ Hi, con sẽ chết." Nam Cung Chấn giận dữ lên tiếng, giờ phút này, hắn cũng không quản được nhiều như vậy. Sớm muộn gì bí mật này cũng sẽ có người biết.



Lời này vừa nói ra, mọi người ngươi nhìn ta...ta nhìn ngươi, vẻ mặt nghi ngờ không giải thích được.



"Con biết rõ, nhưng nhi thần không muốn thấy Hi Nhi chết!" Vẻ mặt Nam Cung Trần kiên định nói, chủy thủ trong tay lại gần thêm mấy phần.



Thấy thế, Quân Mặc Hiên nhanh chóng tiến lên đánh rơi chủy thủ của Nam Cung Trần, vẻ mặt tức giận nhìn hắn chằm chằm, lạnh lùng nói: "Ngươi cho rằng làm như vậy, Hi Nhi sẽ biết ơn ngươi sao? Ngu xuẩn!"




Dạ Hi cau mày, chẳng lẽ là Nam Cung Chấn lật lọng. Quả nhiên, Dạ Hi còn chưa suy nghĩ xong, mười hai ám sứ của Thiên Linh xuất hiện ở trước mặt Dạ Hi, vây quanh ba người.



"Hèn hạ." Dạ Hi khẽ nguyền rủa một tiếng, tức giận chờ người tới.



Vân Thanh Phong ở bên cạnh cũng là vẻ mặt táo bón nhìn mười hai ám sứ của Thiên Linh, hắn biết những người này. Gia gia hắn đã từng nói, Thiên Linh có mười hai thánh sử và mười hai Ám sứ, thánh sử phụ trách việc tiếp xúc với các quốc gia, võ công cũng không tốt lắm. Mà mười hai ám sứ của Thiên Linh lại không như vậy, võ công cực cao, chuyên giúp hoàng tộc của Thiên Linh giải quyết phiền toái.



"Các ngươi muốn bổn tọa tự mình ra tay, hay là ngoan ngoãn đầu hàng?" Một người trong ám sứ kiêu ngạo nói. Bình thường một người bọn họ ra mặt, cũng đã vô địch. Mà nay, mười hai người cùng xuất hiện, đã là cho Dạ Hi mặt mũi rồi.



Nghe vậy, khóe miệng Quân Mặc Hiên hiện lên một nụ cười lạnh, đầu hàng, trong đời hắn còn chưa từng xuất hiện hai chữ này. di,e.nd;an.l/eq;uy,don



"Trả cho các ngươi một câu, các ngươi ngoan ngoãn tự mình kết thúc chứ, hay là bổn vương tiễn các ngươi một đoạn đường?" Cũng là ngang ngược, hung hang càn quẫy như vậy, nhưng lại để cho người ta cảm thấy, khí thế vương giả của Quân Mặc Hiên mạnh hơn một phần.



"Cuồng vọng!" Ám sứ châm biếm một tiếng. Cùng lúc đó, mười hai người đều xuất hiện, bắt đầu tấn công về phía ba người.



Mặc dù võ công của những người này chưa đạt tới trình độ trên cả tuyệt vời, nhưng lại không kém là bao nhiêu. Nhưng mà bọn hắn rất khinh địch, vì vậy, vào lúc này, ba người ứng đối vẫn không tính là rất cố hết sức.



Thấy thế, trong đầu Dạ Hi hiện lên ý tưởng, cứng đối cứng hiển nhiên không được. Ngay sau đó nháy mắt với hai người Quân Mặc Hiên, ý bảo hai người cuốn lấy bọn họ.



Thấy thế, Quân Mặc Hiên hiểu ý, ngay sau đó thúc giục nội lực ngăn cản mười hai ám sứ tấn công. Đồng thời, cũng giúp Dạ Hi mở ra một con đường. 



Lúc gần đi, Dạ Hi làm vài động tác tay với Quân Mặc Hiên, liền nhanh chóng chạy trốn.



Mười hai ám sứ thấy Dạ Hi chạy trốn, cũng không ham chiến, muốn xông phá vòng vây của Quân Mặc Hiên và Vân Thanh Phong, đuổi theo Dạ Hi. Nhưng mà, Quân Mặc Hiên và Vân Thanh phong dốc hết toàn lực ngăn cản, cũng không phải phá giải dễ dàng như vậy.



Mắt thấy thời cơ đã đến, Quân Mặc Hiên nháy mắt ra hiệu cho Vân Thanh Phong. Hai người đi theo phương hướng Dạ Hi vừa chạy trốn, nhanh chóng thoát đi.



Khinh công của hai người rất tốt, sau khi hợp lại với Dạ Hi, mười hai ám sứ vẫn chưa chạy tới.



Dạ Hi dẫn hai người trốn đến nơi bí mật, cũng không lâu lắm, mười hai ám sứ đã đuổi tới, nhìn rừng cây trước mắt, mọi người chau mày.