Tam Công La Mật Quyền
Chương 61 : Bí mật bị nghe lén
Ngày đăng: 01:47 27/06/20
Hư Linh lão quái Đoàn Tự Phong, vô cùng căm phẫn La mật thần giáo. Y quyết định thân chinh nam hạ, và san bằng tổng đàn La giáo để rửa mối hận hai lần bại dưới tay La mật
Lúc này Nam Chiếu đã làm chủ cả vùng đất tây nam, trái đệm xuống phương nam bị Nam Chiếu khống chế hoàn toàn. Tôn Quyền giờ đã lớn khôn, được Chu Do ủng hộ Quyền lấy vùng đất đông nam của cha ông chiêu mộ hiền sĩ lập triều đình riêng Đông Ngô. Hán thất nhìn Giao Châu đang bị cô lập mà chưa có được giải pháp nào cụ thể, Lưu Biểu đóng ở Kinh Châu cũng đang có ý làm phản. Y chặn đoàn khâm sứ mang tiết kỳ và ấn lệnh lại rồi bảo Lưu Thầm cất giấu, sau đó bảo khâm sứ ra về. Tào Tháo lúc này tuy mang danh t kìhừa tướng Hoa Hạ nhưng quyền lực đã át cả vua. Tào thảo một bức thư tay gởi đến Sĩ Nhiếp, nội dung thư công nhận Sĩ Nhiếp là Thái thú Giao Châu và khen ngợi lòng trung của Nhiếp với Hán thất , mong Nhiếp tiếp tục giữ đạo vua tôi.Tào Tháo là người tộc Hạ Hầu nên có quan hệ rộng rãi với họ Đoàn bên Nam Chiếu. Tự Phong đang sắp xếp mọi việc chuẩn bị xuống phương nam thì có lệnh lên kinh gặp thừa tướng. Y được Tháo ủy thác mang thư trao cho Sĩ Nhiếp.
Hai vợ chồng Bát Thức vào tới Bồn Man mới hay tin tiết kỳ và ấn lệnh đã lọt vào tay Lưu Thầm.
Khúc Hy chỉ chọn hai người khỏe mạnh nhanh nhẹn trong quân điện tiền, cùng một a hoàn lo phục dịch bên cạnh Triệu phi làm thành một đội năm người cho chuyển hồi hương. Mọi người trong lãnh cung đều được cho về lại quê nhà sinh sống, Triệu phi không quên tặng họ một ít bạc để làm vốn sinh nhai. Miên Giang nhìn đoàn tùy tùng mà không khỏi chạnh lòng, bèn sai vài chục hảo hán cải trang theo sát họ tới tận biên giới. Từ đây về đến sơn trang ước chừng chỉ 20 dặm, nhưng là lãnh địa của bọn thổ phỉ và cường giả triều Hán. Ở đây cũng chẳng có luật lệ, chỉ có sự thống trị của kẻ mạnh. Khúc Hy đi trước, chàng vứt bỏ hết y phục Lâm Ấp diện một bộ khố Văng Lang đầu đội mũ lông công ngũ sắc. Triệu thị rực rỡ với lam y và chẽn đỏ, yếm màu cánh sen. Hy liếc mắt nhìn nàng mà tâm cang xao xuyến [ nàng mặc quốc phục quá lộng lẫy, tựa tiên nga]
Triệu thị cỡi ngựa đi giữa, hai bên là vệ sĩ, nàng hầu gái ở cuối đội hình. Mấy tên lính canh người Âu Lạc hững hờ khi họ đi qua, chúng chỉ để mắt vào số hàng hóa đi kèm . Một tên trông dáng vẻ hợm hĩnh đang ngồi trên một cây cao quan sát. Đường đi hai bên toàn đá sỏi, không có lấy một cây xanh làm bóng . Hy đưa mắt nhìn xung quanh, một khoảng lặng bao la trong nắng và gió.
Chỉ còn cách sơn trang 10 dặm có một toán thảo khấu ào ào phi ngựa toan cướp hai phụ nữ đi đường. Khúc Hy khẻ cười:
-lũ chó mèo mà cũng cả gan trèo mâm son tìm mỡ à. Mau mau về nhà mà trốn lôi kiếp đi
- hà...hà gái đẹp, bọn ta chưa bao giờ từ bỏ, một tên môi trề mặt vàng như nghệ, người tựa lang hồ cao giọng- Hy liền nói:
- vậy thì không khách sáo
Hy trì nhẹ huyệt Chiêu Liêu phóng ngay một chiêu Bạch Long ngọa sơn, chưởng phong mới phóng ra bốn phần công lực mà uy lực mạnh mẽ vô cùng. Tên mặt vàng thọ chưởng văng xa ba trượng, thân thể bèo nhèo như giẻ rách
Đám thảo khấu kinh hoàng, quỳ sụp xuống van xin:
- đại hiệp tha mạng, cú hôi hôm nay mới thấy phụng hoàng, xin giải nghệ về quê cày cuốc không cướp bóc của dân lành
Hy dong ngựa về phía trước không bận tâm đám thảo khấu nữa, trước mặt anh giờ đã thấp thoáng ngọn đồi nhìn ra phía biển, đi vòng qua chân đồi sẽ là Du Lang sơn trang.
Vợ chồng Bát Thức quyết định sẽ quay sang Cửu Chân, họ cũng tò mò khám phá nơi gìn giữ ngọc bội trấn quốc nam thiên. Họ lựa một khách điếm nằm sát biên giới, nghỉ ngơi một đêm rồi sáng mai sẽ tiến vào địa phận Cửu Chân
Khách điếm nơi vùng biên viển khá tấp nập vào những dịp hè, các con buôn nhân lúc thời tiết thuận lợi tranh thủ đưa hàng hóa qua biên giới. Họ nhộn nhịp trao đổi thông tin về giá cả và lượng hàng hóa đã được giao dịch. Nông thổ sản Cửu Chân lúc nào cũng hút hàng, vì dãy Hoành sơn đã tạo ra hai hình thái khí hậu khác biệt giữa hai nước.
Dù thất bại ở Bôn Tiên, nhưng giao thương đất Bồn Man vẫn còn sự áp chế từ các cao thủ Hoa Hạ. Ngoài Hư Linh giáo và Càn khôn đại pháp thủ của Nam Chiếu, thì kiểm khách võ học Hoa Hạ thường xuyên lai vãng Bồn Man
Khách điếm hai vợ chồng Bát Thức lựa chọn ban đầu khá vắng vẻ, họ lui về phòng nghỉ ngơi mà không có một tiếng ồn nào quấy rối.
Nhưng họ đã lầm to, khi nữa đêm bổng xuất hiện một đám du thực mồm to, dáng vẻ hung tợn tay cầm vũ khí đủ loại.
Trong bọn có một tên có lẽ là cầm đầu đang say rượu. Y đang khoe mẽ với đồng bọn:
- lão quái triệu tập ta và một số cao thủ, lần này chắc có chuyện lớn sắp xãy ra
- huynh chớ hù dọa, triệu tập thôi thì năm nào chả có
- lần này lão thân chinh nam hạ, nghe nói lão vừa gặp thừa tướng
Người Nam Chiếu không có chức thừa tướng, Đông Ngô chỉ có Châu Do làm Đô thống. Nên lũ kia chưa kịp hiểu
- ai là thừa tướng?
- Tào Tháo chứ ai
Cả bọn bắt đầu chú ý nghe
- rồi sao,?
- nhiệm vụ mặt
- sao huy động nhiều người vậy
- san bằng La mật giáo ở Lâm Ấp
Hai vợ chồng biết, nếu sáng ra bọn chúng phát hiện câu chuyện bị nghe lén thì sẽ có nhiều rắc rối. Họ lặng lẽ thu gom hành trang, dùng thân thủ tuyệt học phi thân ra tàu ngựa lúc nữa đêm rồi bỏ trốn.
Thức chọn một sườn núi khô ráo, chàng tháo dây cương ngựa, dùng áo ngự hàn bện thành một cái võng, mắc chặt vào hốc núi hai đầu rồi canh gác cho vợ ngủ
Ma Kiều xúc động:
- chàng còn nhớ lúc lót lá cho thiếp nằm lúc đi Nha Ban à
- nhớ chứ, lần đầu tiên trong đời ta bị một nữ nhi đánh ngã mà
Kiều cười duyên:
- đáng đời, mê gái bị ngã
Thức không nhịn được nhào vào hôn vợ tới tấp, Kiều đẩy ra
- không được đâu, về Cửu Chân thồ thì tha hồ. Muốn bi nhiêu thiếp cũng chiều, còn bây giờ lo canh gác đi
-
Lúc này Nam Chiếu đã làm chủ cả vùng đất tây nam, trái đệm xuống phương nam bị Nam Chiếu khống chế hoàn toàn. Tôn Quyền giờ đã lớn khôn, được Chu Do ủng hộ Quyền lấy vùng đất đông nam của cha ông chiêu mộ hiền sĩ lập triều đình riêng Đông Ngô. Hán thất nhìn Giao Châu đang bị cô lập mà chưa có được giải pháp nào cụ thể, Lưu Biểu đóng ở Kinh Châu cũng đang có ý làm phản. Y chặn đoàn khâm sứ mang tiết kỳ và ấn lệnh lại rồi bảo Lưu Thầm cất giấu, sau đó bảo khâm sứ ra về. Tào Tháo lúc này tuy mang danh t kìhừa tướng Hoa Hạ nhưng quyền lực đã át cả vua. Tào thảo một bức thư tay gởi đến Sĩ Nhiếp, nội dung thư công nhận Sĩ Nhiếp là Thái thú Giao Châu và khen ngợi lòng trung của Nhiếp với Hán thất , mong Nhiếp tiếp tục giữ đạo vua tôi.Tào Tháo là người tộc Hạ Hầu nên có quan hệ rộng rãi với họ Đoàn bên Nam Chiếu. Tự Phong đang sắp xếp mọi việc chuẩn bị xuống phương nam thì có lệnh lên kinh gặp thừa tướng. Y được Tháo ủy thác mang thư trao cho Sĩ Nhiếp.
Hai vợ chồng Bát Thức vào tới Bồn Man mới hay tin tiết kỳ và ấn lệnh đã lọt vào tay Lưu Thầm.
Khúc Hy chỉ chọn hai người khỏe mạnh nhanh nhẹn trong quân điện tiền, cùng một a hoàn lo phục dịch bên cạnh Triệu phi làm thành một đội năm người cho chuyển hồi hương. Mọi người trong lãnh cung đều được cho về lại quê nhà sinh sống, Triệu phi không quên tặng họ một ít bạc để làm vốn sinh nhai. Miên Giang nhìn đoàn tùy tùng mà không khỏi chạnh lòng, bèn sai vài chục hảo hán cải trang theo sát họ tới tận biên giới. Từ đây về đến sơn trang ước chừng chỉ 20 dặm, nhưng là lãnh địa của bọn thổ phỉ và cường giả triều Hán. Ở đây cũng chẳng có luật lệ, chỉ có sự thống trị của kẻ mạnh. Khúc Hy đi trước, chàng vứt bỏ hết y phục Lâm Ấp diện một bộ khố Văng Lang đầu đội mũ lông công ngũ sắc. Triệu thị rực rỡ với lam y và chẽn đỏ, yếm màu cánh sen. Hy liếc mắt nhìn nàng mà tâm cang xao xuyến [ nàng mặc quốc phục quá lộng lẫy, tựa tiên nga]
Triệu thị cỡi ngựa đi giữa, hai bên là vệ sĩ, nàng hầu gái ở cuối đội hình. Mấy tên lính canh người Âu Lạc hững hờ khi họ đi qua, chúng chỉ để mắt vào số hàng hóa đi kèm . Một tên trông dáng vẻ hợm hĩnh đang ngồi trên một cây cao quan sát. Đường đi hai bên toàn đá sỏi, không có lấy một cây xanh làm bóng . Hy đưa mắt nhìn xung quanh, một khoảng lặng bao la trong nắng và gió.
Chỉ còn cách sơn trang 10 dặm có một toán thảo khấu ào ào phi ngựa toan cướp hai phụ nữ đi đường. Khúc Hy khẻ cười:
-lũ chó mèo mà cũng cả gan trèo mâm son tìm mỡ à. Mau mau về nhà mà trốn lôi kiếp đi
- hà...hà gái đẹp, bọn ta chưa bao giờ từ bỏ, một tên môi trề mặt vàng như nghệ, người tựa lang hồ cao giọng- Hy liền nói:
- vậy thì không khách sáo
Hy trì nhẹ huyệt Chiêu Liêu phóng ngay một chiêu Bạch Long ngọa sơn, chưởng phong mới phóng ra bốn phần công lực mà uy lực mạnh mẽ vô cùng. Tên mặt vàng thọ chưởng văng xa ba trượng, thân thể bèo nhèo như giẻ rách
Đám thảo khấu kinh hoàng, quỳ sụp xuống van xin:
- đại hiệp tha mạng, cú hôi hôm nay mới thấy phụng hoàng, xin giải nghệ về quê cày cuốc không cướp bóc của dân lành
Hy dong ngựa về phía trước không bận tâm đám thảo khấu nữa, trước mặt anh giờ đã thấp thoáng ngọn đồi nhìn ra phía biển, đi vòng qua chân đồi sẽ là Du Lang sơn trang.
Vợ chồng Bát Thức quyết định sẽ quay sang Cửu Chân, họ cũng tò mò khám phá nơi gìn giữ ngọc bội trấn quốc nam thiên. Họ lựa một khách điếm nằm sát biên giới, nghỉ ngơi một đêm rồi sáng mai sẽ tiến vào địa phận Cửu Chân
Khách điếm nơi vùng biên viển khá tấp nập vào những dịp hè, các con buôn nhân lúc thời tiết thuận lợi tranh thủ đưa hàng hóa qua biên giới. Họ nhộn nhịp trao đổi thông tin về giá cả và lượng hàng hóa đã được giao dịch. Nông thổ sản Cửu Chân lúc nào cũng hút hàng, vì dãy Hoành sơn đã tạo ra hai hình thái khí hậu khác biệt giữa hai nước.
Dù thất bại ở Bôn Tiên, nhưng giao thương đất Bồn Man vẫn còn sự áp chế từ các cao thủ Hoa Hạ. Ngoài Hư Linh giáo và Càn khôn đại pháp thủ của Nam Chiếu, thì kiểm khách võ học Hoa Hạ thường xuyên lai vãng Bồn Man
Khách điếm hai vợ chồng Bát Thức lựa chọn ban đầu khá vắng vẻ, họ lui về phòng nghỉ ngơi mà không có một tiếng ồn nào quấy rối.
Nhưng họ đã lầm to, khi nữa đêm bổng xuất hiện một đám du thực mồm to, dáng vẻ hung tợn tay cầm vũ khí đủ loại.
Trong bọn có một tên có lẽ là cầm đầu đang say rượu. Y đang khoe mẽ với đồng bọn:
- lão quái triệu tập ta và một số cao thủ, lần này chắc có chuyện lớn sắp xãy ra
- huynh chớ hù dọa, triệu tập thôi thì năm nào chả có
- lần này lão thân chinh nam hạ, nghe nói lão vừa gặp thừa tướng
Người Nam Chiếu không có chức thừa tướng, Đông Ngô chỉ có Châu Do làm Đô thống. Nên lũ kia chưa kịp hiểu
- ai là thừa tướng?
- Tào Tháo chứ ai
Cả bọn bắt đầu chú ý nghe
- rồi sao,?
- nhiệm vụ mặt
- sao huy động nhiều người vậy
- san bằng La mật giáo ở Lâm Ấp
Hai vợ chồng biết, nếu sáng ra bọn chúng phát hiện câu chuyện bị nghe lén thì sẽ có nhiều rắc rối. Họ lặng lẽ thu gom hành trang, dùng thân thủ tuyệt học phi thân ra tàu ngựa lúc nữa đêm rồi bỏ trốn.
Thức chọn một sườn núi khô ráo, chàng tháo dây cương ngựa, dùng áo ngự hàn bện thành một cái võng, mắc chặt vào hốc núi hai đầu rồi canh gác cho vợ ngủ
Ma Kiều xúc động:
- chàng còn nhớ lúc lót lá cho thiếp nằm lúc đi Nha Ban à
- nhớ chứ, lần đầu tiên trong đời ta bị một nữ nhi đánh ngã mà
Kiều cười duyên:
- đáng đời, mê gái bị ngã
Thức không nhịn được nhào vào hôn vợ tới tấp, Kiều đẩy ra
- không được đâu, về Cửu Chân thồ thì tha hồ. Muốn bi nhiêu thiếp cũng chiều, còn bây giờ lo canh gác đi
-