Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 28 : Bôn ba (3)

Ngày đăng: 03:15 20/04/20


Lúc trời hừng đông, Chu Lãng bắt đầu lên cơn sốt, do không có dược vật, nên tôi chỉ còn cách dùng nước lạnh giúp hắn giảm nhiệt độ .



Bởi vì thương thế của hắn chưa ổn định, nên tôi quyết định ở lại trong gian miếu này mấy ngày, đợi khi nào Chu Lãng bình phục thì sẽ tiếp tục lên đường .



Cũng may trong núi này có đủ dã quả, rau dại, nên vấn đề lo bụng của chúng tôi tạm thời không cần lo lắng, chỉ là thương thế của Chu Lãng không lạc quan cho lắm, chỗ miệng vết thương đã bắt đầu có mủ, nếu như không được trị liệu đúng lúc, thì rất khó có thể bảo toàn được cái chân này .



"Nếu như có Tôn tiên sinh ở đây thì tốt rồi!"



Tôi nhìn vết thương của Chu Lãng cảm thán nói .



Chu Lãng cười nói :



"Sống chết là do số trời, Bình vương không cần cảm thán như vậy, hơn nữa chỉ một vết thương do trúng tên này không lấy được tính mạng của thuộc hạ!"



Tôi giúp hắn rửa sạch vết thương, sau đó băng bó kỹ lưỡng, nhìn xuống chân núi nói :



"Không bằng để ta đi Hồi Long trấn, xem có tìm được ngựa không. "



Chu Lãng lắc đầu nói :



"Bình vương không thể một mình phạm hiểm, Hồi Long Trấn đã bị thiêu hủy, ở đó sẽ không còn lại cái gì cả. "



Hắn kiến nghị nói :



"Bình vương cứ để tôi ở đây, hai người đi tới trấn phía trước, tìm được xe ngựa, sau đó tới đón tôi có được không?"



Đúng là tôi cũng có ý niệm như vậy trong đầu, thế nhưng ngọn núi này thường có dã thú lui tới, mà Chu Lãng hiện giờ không có sức phản kháng, ngay cả vấn đề ăn uống hàng ngày cũng không tự thân lo được. Nếu như chúng tôi rời đi, an nguy của hắn rất khó có thể bảo đảm .



Tôi cầm lấy trường đao của Chu Lãng nói :



"Không cần phải nói nữa, để ta tới Hồi Long trấn thử xem!"



Tôi kiên quyết quay về đó xem bởi vì còn có một nguyên nhân khác, đó là tôi đã bỏ lại ý chỉ của Tinh Hậu ở đó, nên ôm tâm lý may mắn xem có thể tìm lại được không .



Chu Lãng thấy tôi kiên quyết như thế, đành phải thôi. Tôi để Dao Như lưu lại chiếu cố cho Chu Lãng, sau đó một mình xuống núi .



Tôi lặng lẽ đi tới Hồi Long Trấn, cái trấn nhỏ trải qua trường hạo kiếp này đã trở nên hoang vắng, khắp nơi toàn là tường đổ đen thui, trên đường toàn là tử thi bị thiêu cháy, trong không khí tràn ngập một mùi vị buồn nôn. Cái trấn nhỏ phồn hoa, hôm nay đã trở thành một nơi tử vong .



Tôi dùng ống tay áo che mũi, đi tới trung tâm của trấn nhỏ, bỗng nhiên tôi chú ý tới trên một ngã tư đường, có tiền giấy tung bay theo gió .



Trong lòng tôi rùng mình, nhanh chóng rút trường đao trốn ở trong bức tường đổ, sau đó men theo bức tường đi về phía trước, thì thấy trên con đường phía bên phải, có một bạch y nữ tử đang tung tiền giấy, chắc là để tưởng niệm cho những người đã chết .



Tôi thu hồi trường đao đi tới phía của nàng, nàng kia nghe được tiếng bước chân, xoay người lại, hóa ra chính là Tô Tam nương, lão bản của Đắc Ý cư .



"Là ngươi!"



Cả hai chúng tôi đồng thời kinh hô .



Tô tam nương vứt toàn bộ số tiền giấy lên không trung, đi tới trước người của tôi nói :
Tô tam nương nói :



"Nhưng mà tôi nhận thấy, Long công tử không phải là một nhân vật tầm thường, loại nam nhân này rất cuồng dã không thể quản giáo được. "



Dao Như nhẹ giọng nói :



"Công tử đối với Dao Như rất tốt. "



Tô tam nương nói :



"Nam nhân đều là như thế, nhưng mà nếu muốn đối với cô yêu thương không bỏ, thì cần có một thủ đoạn. "



Dao Như dường như cảm thấy rất hứng thú thấp giọng nói :



"Thủ đoạn gì?"



Tô tam nương cười nói :



"Đương nhiên là công phu trên giường, điều đó mới làm cho hắn khó có thể rời bỏ cô!"



Dao Như phì nói :



"Tam nương thật xấu, Dao Như không để ý tới cô nữa!"



Nghe đến đó, tôi cũng nhịn không được nữa, cười ha ha đứng lên, Tô Tam nương nhìn tôi nói :



"Long công tử đúng là quá không quang minh, lại nghe trộm tôi và Dao Như muội tử nói chuyện!"



Tôi cười nói :



"Ngươi nói lớn tiếng như vậy, mỗi chữ đều chui vào trong tai của ta, Dận Không đâu có lựa chọn nào khác?"



Dao Như mắc cỡ mặt cười đỏ bừng, như con mèo nhỏ rúc vào trong lòng của tôi .



Tô tam nương thì nở nụ cười nói :



"Tôi dạy Dao Như muội tử một số thủ đoạn, có thích hợp không?"



Tôi cười nói :



"Cũng không có gì là không thích hợp, Tam nương nếu muốn làm sư phụ của Dao Như, thì lời nói và việc làm đều phải gương mẫu, không bằng như vậy, ngươi tự mình đem công phu trên giường biểu diễn cho chúng tôi xem?"



Tô tam nương kiến thức rộng rãi, lần này cũng bị tôi náo loạn làm cho đỏ mặt, e thẹn nói :



"Ngươi quả nhiên không phải người tốt, khó trách muội tử của ta bị ngươi làm cho thần hồn điên đảo. "



Tôi và Dao Như cùng nở nụ cười .