Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi
Chương 42 : Săn bắn (1+2+3)
Ngày đăng: 03:16 20/04/20
Trong lòng ta hoảng hốt, chủ nhân của thanh âm này rõ ràng là yêu nữ U U kia, không đợi ta kịp phản ứng, bàn tay nhỏ nhắn đã chuyển ra sau gáy, bất ngờ ấn mạnh ta một cái xuống thùng tắm .
Ta bất ngờ không kịp đề phòng uống luôn hai ngụm nước, khi ta cảm thấy không thở được nữa, nàng mới nâng ta lên, ta ho khan mấy tiếng, mới cảm giác được không khí lưu thông .
U U cười lạnh nói :
"Ngươi thật to gan, dám đem bức họa ta dán khắp Tần đô!"
"Ta. .. "
Ta còn chưa kịp giải thích, nàng lại ấn ta xuống dưới, may mà lần này chuẩn bị tốt, nên không tới nỗi uống nước như lần trước .
Sau đó nàng lại lôi ta lên, ta tranh thủ hít mấy hơi thật sâu, hồi lâu mới nói :
"Ta. .. Tìm ngươi. .. đương nhiên là có chuyện. .. "
Nàng buồn bã nói :
"Nói!"
Ta vừa thở hổn vừa nói :
"Cuốn sổ kia cũng không nằm trên người Điền Ngọc Lân. "
U U nói :
"Ngươi là nói. .. cuốn sổ này đều ở trên người của Dao Như?"
"Đúng!"
U U cười lạnh một tiếng, lại ấn ta xuống phía dưới, lần này phải dài gấp đôi lần trước, ta hít thở không nổi, suýt nữa thì ngất đi .
"Ngươi dám gạt ta!"
Nàng kiều mị nói .
Ta thở hổn hển, qua hồi lâu mới có thể nói thành tiếng :
"Ta. .. sao lại lừa ngươi. .. cái. .. bản. .. sổ sách vốn là không có thực. .. "
"Nói thế là như thế nào?"
"Dao Như chính là sổ sách!"
Ta chợt lóe lên một ý nghĩ, lên tiếp tục nói :
"Dao Như đem nội dung sổ sách hoàn toàn ghi tạc trong đầu, bởi vậy…ta mới nói nàng là sổ sách của Điền thị. .. "
Ta sở dĩ nói như vậy, là bởi vì đã nhận thấy U U đối với cuốn sổ này cực kỳ coi trọng, Dao Như lại bị nàng hạ Đoạn Mệnh Thất Tuyệt Châm, U U nghĩ, vì tính mạng, U U nhất định sẽ mang sổ sách ra trao đổi .
U U thả tóc của ta ra, ôn nhu nói :
"Nhìn người cũng không tới nỗi nào, thảo nào mà nhiều nữ nhân theo. "
Ta cười nói :
"Nam nhân có võ công trách tuyệt mới có thể hấp dẫn sự chú ý của nữ nhân!"
U U trả lời lại một cách mỉa mai nói :
"Một nam nhân ngay cả bản thân mình còn không bảo vệ được, thì sao còn nói tới chuyện bảo vệ nữ nhân?"
Ta thầm nghĩ trong lòng :
"Đó là ngươi còn chưa thưởng thức qua chỗ tốt của nam nhân!" Nhưng ngoài miệng không dám những lời này nói ra .
U U nói :
"Ta cho ngươi 5 ngày, bảo Dao Như viết toàn bộ sổ sách của Điền thị ra, nếu như ngươi không làm được, hậu quả không cần ta nói ngươi cũng biết. "
Nói xong nàng gõ lên đầu ta một cái, căn phòng trở lại yên tĩnh, sau khi vững tin là nàng đã rời đi, ta mới bò ra từ trong thùng nước tắm lạnh ngắt .
"Còn chữa được không?"
Tiêu Trấn Kỳ gật đầu :
"Phương pháp thì có, trong thức ăn hàng ngày trộn thêm hai thăng Ba đậu, thì có thể bài trừ đại bộ phận độc tố, sau đó lấy Lộ cam, trung hòa độc tính, thì khẳng định 7 ngày sau sẽ khôi phục như thường!"
Hắn nhìn ta cười nói :
"Nhưng mà con ngựa này sau khi khỏi hắn, thì tính tình sẽ hung dữ hơn trước, công tử nếu muốn thu phục nó, thì phải tốn chút công phu hơn trước. "
Yến Hưng Khải chỉ có quan tâm tới người tặng ngựa, chứ không có hứng thú với việc trị bệnh. Nếu không phải là Tiêu Trấn Kỳ nói có phương pháp cứu trị, thì hắn đã sai người giết con ngựa này từ lâu rồi .
Lúc này bầu trời trời u ám, mơ hồ truyền đến tiếng sấm nổ. Yến Hưng Khải nhìn bầu trời tối mịt, nói :
"Hỏng rồi, xem ra khi về thì gặp mưa rồi!"
Tiêu Trấn Kỳ chỉ về hướng Tây nam nói :
"Chỗ kia có một trường lang (hành lang dài) dựa vào sườn núi, có thể tạm thời tránh mưa. "
Chúng ta đi theo phương hướng mà Tiêu Trấn Kỳ chỉ, quả nhiên có thấy một trường lang đổ nát, khi chúng ta mới tiến vào trong, thì mưa trên bầu trời đã đổ xuống .
Khi tiến vào trong hành lang, thì thấy trên vách có khắc nhiều văn tự, có lẽ là do những người tu sửa, xây dựng nó khắc vào. Khi ta quan sát kỹ, thì thấy trên đó có khắc Binh pháp Tôn Tử, thì lấy làm kỳ nói :
"Ai lại đi khắc binh pháp ở đây?"
Yến Hưng Khải cũng đi tới, hắn thấp giọng nói :
"Sao ta không biết ở đây có một nơi như thế này. .. "
Tiêu Trấn Kỳ cười nói :
"Binh pháp này là do đại tướng quân khai quốc của Đại Tần là Mông Hiên khắc, mà điều quan trọng nhất là, trên đó có ghi lại những điều tâm đắc của bản thân người, sau khi tướng quân Mông Hiên mất, cũng được an táng ở Bạt Kiếm tuyền cách đây không xa. "
Yến Hưng Khải dường như nhớ tới cái gì đó, nhẹ nhàng ồ một tiếng nói :
"Hình như đúng là có chuyện như vậy!"
Tiêu Trấn Kỳ nói :
"Mông Hiên tướng quân tuy rằng lập vô số công lao, nhưng lại chết trong tay Tần hoàng. "
Yến Hưng Khải cười nói :
"Chuyện cũ xưa rồi, vậy mà ngươi còn nhớ rõ, Mông Hiên là người Khang quốc, tiên hoàng sở dĩ giết hắn, chính là do hắn cấu kết với Đại Khang ý đồ bán đứng Đại Tần. "
Tiêu Trấn Kỳ cười lạnh nói :
"Dùng người thì không nghi ngờ người, nghi người thì không dùng người, nếu Tần hoàng đã sớm biết tướng quân là người Khang quốc, thì tại sao vẫn dùng? Nếu không phải Mông tướng quân chinh chiến vì hắn, thì lãnh thổ quốc gia của Đại Tần có được mở rộng như ngày hôm nay không?"Trong lời nói của hắn quả nhiên là cực kỳ tôn kính đối với nhân vật này .
Yến Hưng Khải cười nói :
"Ngươi chỉ là thôn phu sơn dã, thì hiểu cái gì?"
Tiêu Trấn Kỳ lớn tiếng nói :
"Thảo dân mặc dù là thôn phu, dân thế nhưng cũng biết cái gì là Đại nghĩa trung liệt, Mông tướng quân sở dĩ bị tần hoàng giết chết, là bởi vì hắn có công lao vượt qua chủ, nên bị Tần hoàng đố kỵ. .. "
Yến Hưng Khải nghe thấy hắn làm nhục tổ tiên, nhịn không được giận tím mặt nói :
"Hỗn láo, tại sao ngươi có thể nói lời đại nghịch bất đạo như vậy!"
Ta cuống quít khuyên nhủ :
"Túc vương thiên tuế, ngài sao có thể tính toán với cả một thôn phu?"
Ta cố ý gọi tước vị, là muốn nắc nhở Tiêu Trấn Kỳ một chút .
Tiêu Trấn Kỳ đôi mắt đỏ vằn, lúc này hắn mới chính thức biết được thân phận của chúng ta, hắn nặng nề hừ một tiếng, xoay người đi ra ngoài, hiển nhiên là không muốn trú mưa cùng với chúng ta .
Quyển 1 : Tiềm Long