Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi
Chương 43 : Săn bắn (3)
Ngày đăng: 03:16 20/04/20
Yến Hưng Khải nhìn theo bóng lưng của hắn xa dần, trong lòng tức giận mắng :
"Điêu dân to gan, lại dám bất kính với bản vương như vậy!"
Tám gã thị vệ định chạy ra ngoài bắt hắn, nhưng lại bị ta cản trở lại. Lấy một quyền đánh bay mãnh hổ của Tiêu Trấn Kỳ thì 8 thị vệ này chắc không phải đối thủ của hắn .
Khi mưa tạnh, ta và Yến Hưng Khải được thị vệ bảo hộ quay về Vương phủ, Yến Hưng Khải mời ta ở lại vương phủ dùng bữa trưa, nhưng ta không đồng ý mà quay trở lại Tần đô. Khi biết được phương pháp chữa trị cho Hắc Sư Tử, nên ta cũng dắt nó theo .
Ta tìm đến Đường Muội đem việc U U tối qua lẻn vào Vương phủ nói lại cho hắn biết, Đường Muội cũng thất kinh, hắn nhíu chặt hai hàng lông mày nói :
"Nàng này võ công cao cường, hành tung quỷ bí, không biết có lai lịch như thế nào?"
Ta thở dài nói :
"Mấu chốt bây giờ vẫn chỉ là sổ sách của Điền thị, chỉ cần có thể tìm được sổ sách, xem Điền Ngọc Lân muốn uy hiếp người nào, thì sẽ dễ ăn nói với U U. "
Đường Muội nói :
"Nàng hẹn công tử trong vòng 5 ngày, công tử định thế nào?"
Hắn biết ta không có sổ sách, mà có cũng không giao .
Ta cười nói :
"Ta đương nhiên là làm giả một phần, nàng chưa từng thấy qua nó, sao có thể biết thật hay giả? Hơn nữa ta cũng sẽ không cho nàng cơ hội phân biệt được thật giả!"
Đường Muội hai mắt sáng ngời nói :
"Công tử muốn bắt nàng?"
Ta gật đầu nói :
"Chỉ có bắt được nàng mới có thể bức bách nàng giao ra giải dược, trừ cách này ra, chúng ta không còn bất kỳ phương pháp nào khác. "
Ta lại đem chuyện hôm nay xảo ngộ Tiêu Trấn Kỳ nói cho Đường Muội, cảm thán nói :
"Người này tuyệt đối là một nhân tài, nếu như có được sự tương trợ của hắn, thì cơ hội bắt được yêu nữ này lớn hơn một chút. "
Đường Muội nói :
"Để thuộc hạ đi hỏi thăm, nếu như tìm được hắn sẽ mời hắn tới đây gặp công tử. "
Tư Hầu nói :
"Mấy lần ta đã muốn vào cung gặp tỷ tỷ, thế nhưng phụ thân không cho. .. "
Ta cố ý thở dài nói :
"Người xưa có câu : có lời muốn nói mà không biết nói như thế nào. "
Tư Hầu ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào ta, nói : "Điện hạ xin cứ nói thẳng!"
Ta nghiêm mặt nói :
"Tại hạ lúc nào cũng cảm thấy Bạch đại tướng quân đem Lệ Cơ tiểu thư gả cho hoàng thượng, là không có nghĩ cho cảm giác của nữ nhi mình. .. "
Ta nói những lời này chẳng phải là chỉ trích Bạch Quỹ vì lo lợi ích chính trị, không để ý tới hạnh phúc của nữ nhi mình là gì .
Ta cẩn thận quan sát sự biến hóa của Tư Hầu, hai hàng lông mày của nàng nhăn lại, dường như có điều suy nghĩ, nhưng trên mặt lại không xuất hiện bất cứ sự phản cảm nào .
Tư Hầu nói :
"Bình Vương điện hạ, Tư Hầu có một chuyện muốn nhờ, nếu như người gặp tỷ tỷ của ta, xin chuyển tới tỷ ấy một câu là ta và phụ thân đều rất nhớ tỷ ấy, nếu như khi nào rảnh thì tỷ ấy. .. có thể trở về gặp mặt. .. "
Ta nhân cơ hội nói rằng :
"Tư Hầu tiểu thư chẳng lẽ không muốn tự mình tới gặp hoàng hậu hay sao?"
Thân thể mềm mại của Tư Hầu khẽ chấn động, lắc đầu nói :
"Phụ thân không cho phép ta đi, hơn nữa hoàng cung là nơi có thể tự tiện ra vào hay sao?"
Ta mỉm cười nói :
"Nếu như Tư Hầu tiểu thư thực sự muốn đi, buổi sáng ngày mai ta ở chỗ này chờ!"
Tư Hầu khuôn mặt ửng đỏ, lo lắng hồi lâu rốt cục cũng nhẹ nhàng gật đầu .
Sáng sớm hôm sau, ta đã tới trà lâu chờ, nhưng mà cho tới khi mặt trời lên cao cũng không thấy Tư Hầu tới .
Chén trà trước mặt cũng đã qua 3 lần nước, ta rốt cuộc cũng buông bỏ hi vọng, có câu là mưu sự tại nhân thành sự tại thiên, cơ hội để Tư Hầu lần thứ hai dùng Mê Huyễn Thảo đã thất bạ