Tẩm Quân

Chương 90 : Hết điên

Ngày đăng: 00:35 19/04/20


Trong Hoa Ngọc Cung, Trữ Như Hoa lộng lẫy với bộ cung phục màu lam, nổi bật

trên váy là bông mẫu đơn được thêu rất tinh xảo đẹp mắt. Cô ta vỗ vỗ tay lên trán, nhìn cung nữ đang quỳ trước mặt.



“Rốt cục là Tuyết Phi có điên hay không?” Đêm qua, Linh Phi đã qua đây, nói là Lâu Khinh Tuyết không điên, cô ta đang giả điên.



Tuy ngày đó Hoa Phi cũng cảm thấy Lâu Khinh Tuyết không giống điên thật, nhưng đã nhiều ngày như thế, cung nữ giám thị vẫn không phát hiện ra

Lâu Khinh Tuyết có bất cứ hành động dị thường nào.



Dù thế nào đây cũng là một việc trọng đại, Hoa Phi không thể không lưu tâm.



“Nhất định là cô ta điên rồi! Hoa Phi nương nương, người không biết đấy

thôi, buổi sáng hôm nay, Chu Thái y nói tìm được bài thuốc cổ truyền,

châm cứu trị liệu cho cô ta, sau khi trị liệu xong cô ta liền phát điên, cầm ngân châm gặp ai đâm người nấy, không những nô tỳ bị đâm, ngay cả

Chu Thái y kia cũng dính đòn!” Cung nữ kia nói.



“Ồ, bài thuốc cổ truyền cơ đấy, tình hình sau khi châm cứu xong thế

nào?” Hoa Phi hỏi. Cô ta chỉ quan tâm tình hình Lâu Khinh Tuyết, những

chuyện khác không có hứng thú.



Cung nữ kia lắc đầu: “Căn bản là vô dụng, Thái y kia một mực lẩm bẩm

theo lý mà nói thì phải có hiệu quả mới đúng, rõ ràng đã đúng bệnh hốt

thuốc, nhưng nào ai hay một chút tiến triển cũng không có. Theo nô tỳ

thấy, Chu Thái y kia bó tay thật rồi!”



Hoa Phi nghe thế, khẽ nhếch môi cười.



Đúng bệnh hốt thuốc.



Cái gì gọi là “đúng bệnh hốt thuốc” chứ?



Lâu Khinh Tuyết là trúng độc Mạn đà la hoa, căn bản không phải do sốt cao dẫn đến mất trí.



Lâu Khinh Tuyết ah Lâu Khinh Tuyết, xem ra, ngươi hoàn toàn vô vọng rồi.



“Tốt lắm, chuyện này bản cung đã biết, tiếp tục thám thính tình huống

cho bản cung, ngươi lui xuống lãnh thưởng đi!” Hoa Phi nhẹ nhàng xoắn

một lọn tóc, nói.



Đôi mắt cô ta lóe một tia sáng hung ác tàn nhẫn trong một khoảnh khắc ngắn ngủi.



Linh Phi, ngươi dám vọng tưởng khiến ta sập bẫy!



Nhìn cung nữ kia lui xuống rồi, cung nữ đứng bên cạnh Hoa Phi lên tiếng: “Nương nương, xem ra Linh Phi muốn lừa nương nương mắc mưu, khiến nương nương đi động thủ, sau đó cô ta làm ngư ông đắc lợi.”



“Giang Uyển Nhu muốn đấu với ta, cô ta còn non lắm, chỉ dựa vào chút bản lĩnh đó của cô ta, có thể làm được trò trống gì chứ!” Hoa Phi nhếch môi cười.



Rồi lại nói: “Ngươi đi thông tri cho Linh Phi, nhắn cô ta, vào lúc lâm

triều ngày mai, đến Hải Đường Cung chờ ta, bản cung muốn cô ta phải lộ

nguyên hình!”



“Dạ, nô tỳ đi làm ngay.” Cung nữ kia đáp.



Hoa Phi vỗ về lên những ngón tay ngọc ngà sơn đỏ, cười thật đắc ý.



Hậu cung này, ai cũng đừng nghĩ đến chuyện tranh giành với cô ta.



Bất luận là kẻ nào, cũng chỉ có đường chết.



* * *



Đầu giờ triều, thái dương ấm áp, hương hoa thoang thoảng.



Có một bóng áo vàng lại tới.


tỉnh, hắn chẩn mạch cho nàng, nói là không thể chữa được, trong cơn

thịnh nộ, trẫm đã tống hắn vào thiên lao!”



“Hoàng thượng vì thiếp mà làm chuyện đấy thật sao!” Ánh mắt nàng hiện vẻ cảm động.



Hách Liên Bá Thiên cười: “Tuyết Nhi, mặc kệ trước kia nàng có làm ra chuyện sai trái gì, trẫm cũng không truy cứu nữa.”



Khinh Tuyết vừa nghe liền lạnh mặt, nghiêm túc nói: “Hoàng thượng, thần thiếp có việc muốn nhờ.”



Hách Liên Bá Thiên nhìn dáng vẻ nghiêm túc của nàng, liền hỏi: “Làm sao vậy?”



“Hoàng thượng, thần thiếp không muốn chịu trách nhiệm cho một tội danh

vô căn cứ, quả thật thần thiếp không phải người thiện lương, nhưng cũng

không phải hạng độc ác, chuyện đêm đó, xác thực là thần thiếp bị oan,

thần thiếp bị người khác gài bẫy.” Khinh Tuyết nói.



Hách Liên Bá Thiên nhìn nàng một cái, rồi sau đó nói: “Trẫm đã nói rồi,

những chuyện trước kia, trẫm sẽ không truy cứu nữa. Chỉ cần từ nay về

sau nàng không phạm phải sai lầm như thế nữa, trẫm sẽ không so đo chuyện trước kia.” Hắn nói rồi, sẽ không truy cứu, cũng hy vọng nàng không

nhắc lại nữa.



Mặc kệ nàng là người thế nào, chỉ cần từ nay về sau không phạm sai lầm nữa, hắn sẽ không trách phạt nàng.



Bởi vì hắn yêu nàng, hắn bằng lòng bao dung tất cả con người nàng.



“Không, Hoàng thượng, thần thiếp muốn người truy cứu! Thần thiếp thật sự không phải như Hoàng thượng nghĩ.” Khinh Tuyết nói tiếp: “Hơn nữa thần

thiếp có thể cho Hoàng thượng thấy rõ chân tướng vào buổi sáng ngày

mai.”



“Có ý gì?” Hách Liên Bá Thiên hỏi, chẳng lẽ thật sự có uẩn khúc đằng sau chuyện này?



“Thần thiếp khẩn cầu Hoàng thượng đừng vội truyền tin tức thần thiếp đã

tỉnh lại ra ngoài, vào lúc thượng triều ngày mai, thỉnh Hoàng thượng bí

mật đến Hải Đường Cung một chuyến, thần thiếp tin tưởng, Hoàng thượng sẽ thấy được chân tướng chuyện này.” Khinh Tuyết nói: “Ngày hôm qua, thần

thiếp từng nói với Linh Phi một việc, nếu thiếp đoán không lầm, ngày mai sẽ có kết quả.”



“Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?” Hách Liên Bá Thiên nhìn nàng chăm chú,

ánh mắt nàng rất khẳng định, khiến hắn thật sự tin sự tình quyết không

đơn giản.



Chẳng lẽ hắn thật sự đã trách oan nàng sao?



Nhưng đêm hôm đó, rõ ràng là hắn chứng kiến tận mắt mà.



“Chuyện này, thần thiếp có giải thích thế nào Hoàng thượng cũng sẽ không tin. Chỉ có chứng kiến tận mắt, nghe thấy tận tai, Hoàng thượng mới có

thể tin tưởng, thế nên thần thiếp hy vọng ngày mai Hoàng thượng có thể

đến đây một chuyến.” Nàng khẩn khoản thấp giọng, thêm vài phần nài nỉ.



Hắn đáp: “Được, trẫm sẽ làm theo lời nàng, ngày mai không lên triều, bí

mật đến đây. Nếu thật sự là trẫm đã trách lầm nàng, trẫm nhất định sẽ

trả lại công bằng cho nàng.”



“Đa tạ Hoàng thượng!” Khinh Tuyết nói.



“Không cần nói lời tạ ơn. Chuyện này, nếu quả thật là lỗi của trẫm, trẫm phải xin lỗi nàng mới đúng.” Hách Liên Bá Thiên nói. Tuy hắn trời sinh

tàn khốc, nhưng thân là đế vương, hắn hiểu được, sai là sai, mà đúng là

đúng.



Nếu là đối mặt với kẻ khác, hắn không cần nói lời đấy, nhưng hiện tại là nàng, thế nên, hắn không thấy khó khăn khi nói thế.



“Hoàng thượng.” Một câu “thật xin lỗi”, nếu do một người bình thường nói ra thì chỉ là một câu nói như bao câu nói khác, nhưng thân là đế vương, câu đấy nói ra thật không dễ chút nào.



Chỉ một câu này, hắn đã khiến nàng phải cảm động.