Tận Thế Song Sủng
Chương 143 : Mạch Nước Ngầm
Ngày đăng: 12:19 30/04/20
Edit: Thu Hằng
Beta: Sakura
Bạch Thất mỉm cười gật đầu “Đúng vậy, chỉ ăn may thôi, đã tìm được chú Tiền, chú ấy nhớ tình nghĩa với ông ngoại mà chiếu cố cháu chút ít”
Tới chỗ thế này, trong tình huống hiện tại, tự nhiên cần nâng cao thân phận.
Sòng bạc cũng như chợ đêm không sợ không đủ tiền, chỉ sợ đối phương mắt chó nhìn người thấp.
Nghe Bạch Thất nói như vậy, quả nhiên thấy Bạch Trí trầm ngâm một chút.
Chỗ này của bọn họ kỳ thật cũng mới thành lập không lâu, mặc dù thành phố H có một số nhân viên chính phủ cao cấp, nhưng nếu có thể hợp tác với người thành phố A thì đúng là không thể tốt hơn.
Nghĩ thông suốt điểm này, Bạch Trí nói “Nếu chú em Hồ có hứng thú với thứ này, không bằng tìm lúc nào đó, chúng ta từ từ bàn bạc”
“Còn tìm ngày nào, lời nói không bằng hành động, chọn hôm nay đi” Hồ Hạo Thiên bước lên phía trước hai bước, vỗ vai Bạch Trí “Gọi người kia qua đi, sao vẫn giữ kiểu ôm tì bà che nửa mặt nữa, chẳng lẽ hắn không có mặt mũi gặp người sao?”
Thấy Bạch Trí như trước trầm tư không nói, Hồ Hạo Thiên càng dùng lợi ích bức bách “Như vậy đi, chú nói cho tôi biết một cái tên, tôi tự mình tìm hắn nói chuyện, nếu chuyện thành nhất định không thiếu phí giới thiệu của chú”
“Cái này … Hiện tại không giống khi xưa nha, chú em Hồ, những người kia làm việc cẩn thận, tôi xác thực là không thể lén tiết lộ danh tính được”
Hồ Hạo Thiên “Cái này làm sao có thể gọi là tiết lộ, chẳng lẽ thành phố H còn có người tôi không quen biết ư, chú không nói cũng được, hiện tại phái người nói cho hắn biết tôi đến, muốn cùng hắn uống một chén”
Bạch Trí vẫn lộ ra bộ dáng khó xử như trước “Chú cũng biết người này …”
Đột nhiên, dưới lầu truyền đến tiếng hoan hô, đoán chừng tuồng trên đài tiến tới cao trào.
Bạch Trí bị tiếng ồn cắt đứt lời nói, ngừng lại, sau đó cười rộ lên “Chú em Hồ, hôm nay trước hết tìm hiểu những màn đặc sắc tại đây đã, với lợi nhuận làm ăn, ngày khác chúng ta nói sau, còn nhiều thời gian nha”
“Đừng làm rộn …” Hồ Hạo Thiên cười nói “Đã tận thế rồi, đâu biết có ngày mai hay không…”
“Chú em Hồ, lời này có chút không đúng …” ngay lúc Bạch Trí muốn giải thích, một cục gạch đập tới ngay đầu hắn.
“Cái này, tôi …” Bạch Trí lắc lư thân người, ngã xuống.
Hồ Hạo Thiên nhìn tay mình “Rốt cuộc yên tĩnh …”
Tại thời điểm người ta còn chưa kịp phản ứng, việc nện một cục gạch vào người khác được làm càng lúc càng thuận tay.
Tại lúc anh ra tay, bát đĩa trên bàn cũng bị Cố Úc Trạch điều khiển bay lên, nện trực tiếp lên mặt ba cô gái đang quỳ ở một bên.
Băng đao của Bạch Thất bay thẳng vào Camera giám sát.
Tuy nhiên không biết cái Camera này đã truyền hình ảnh tới phòng giám sát chưa, nên vẫn phải hành động cẩn thận như trước.
Hồ Hạo Thiên nhìn người trên đất, mặt tụ máu bất đắc dĩ nhìn Bạch Thất nói “Tôi thực sự con mẹ nó không chịu nổi hắn nữa.”
Cái này gọi là giết đạo hữu không hại bản thân (Tử đạo hữu bất tử bần đạo)
Đã không thống nhất, lục đục với nhau vẫn nên trực tiếp động thủ, để cho hắn câm miệng lại là tốt rồi.
Anh Tiêu nhìn về phía trước, thấy hình ảnh còn chưa thông tất cả “Ngày mai tới căn cứ tìm Thẩm Thần để hắn phái người tới nối cáp điện …, nhà máy điện hạt nhân đã chỉnh đốn lại, không thể cứ thiếu điện như vậy. Còn có … để cho hắn phái thêm mấy dị năng giả tới đây”
Đối với thái độ cẩn thận của đội trưởng nhà mình, tuy dị năng giả hệ Thổ không đồng ý lắm, nhưng cũng không phản bác lại, dù sao những ngày tháng tốt lành hiện tại đều do công của anh Tiêu.
Dị năng giả hệ Thổ ngoan ngoãn đáp ứng, lại quay ra ẩu tả với cô gái.
Bọn họ còn chưa biết, mạch nước ngầm đã khởi động, nguy hiểm đang tới gần.
Ở cửa ra vào, nhân viên trông giữ cửa thấy xe của đoàn đội Tuỳ Tiện liền giơ súng lên “Người nào, ở đây không cho phép …”
Lời hắn nói còn chưa hết, xe đi đầu của đội Tuỳ Tiện đã trực tiếp đụng tới, lập tức phá vỡ cửa lớn vọt vào.
Những người khác giơ súng trường bắn tới, nhưng đối mặt với họ là xe chống đạn nên không thể bắn vào.
Xe không có dừng lại, xông qua cửa lớn, trực tiếp tiến vào cửa rạp hát.
Nơi này có bậc thang, cũng có hai bên bằng để xe chạy.
Đoàn đội Tuỳ Tiện đi thẳng vào, đoàn Độc Bộ phóng dị năng đánh bay bảo an. Bọn họ có nhiều dị năng hệ Mộc, việc trói người cũng không cần nhiều thời gian.
Trong rạp hát, dị năng đầy trời, băng lửa, đạn trình diễn khắp nơi.
Bạch Thất vô cùng chuyên chú, vô cùng bình tĩnh, lưu loát ra tay để cho bọn người Hồ Hạo Thiên có thể duy trì khả năng chiến đấu.
Sau đó bọn họ nhìn thấy đồng đội của mình.
Dư Vạn Lý thấy tràng diện dị năng bay tán loạn, không nói hai lời, ngồi trong xe móc súng i-on ra, hướng dị năng giả dưới lầu gào lên “Không được động đậy, nếu không đầu hàng sẽ nổ súng”
Đáp lại cậu ta vẫn là một hồi dị năng thi triển.
Dư Vạn Lý lại hô to một bên “Nếu không nghe theo các người sẽ hối hận”
Đến cùng cậu ta vẫn không trực tiếp dùng súng i-on với đám người này, loại đồ vật duy nhất này, vẫn nên để thời điểm tính mạng nguy cấp thì dùng, hiện tại nha …
Hai đội nhân mã ra tay dùng dị năng, giải quyết đám người này cũng rất nhanh chóng.
Không đến hai phút, bị giết đã chết, bị bắt đã trói, trận chiến chấm dứt.
Thời điểm ba người từ trên lầu đi xuống, các đội hữu đều vội đi tới dò xét.
Đường Nhược cẩn thận đánh giá Bạch Thất một lần, thấy anh thật sự không có vết thương nào, chỉ có dị năng có chút hao tổn thì yên lòng.
Cố Úc Trạch từ trên lầu đi xuống, đạp người đàn ông dẫn đầu nhóm người nổ súng với mình một cước, sau đó cầm súng trên tay hắn lấy đạn ra, theo tiếng đinh đinh đinh của đạn rơi trên mặt đất tim người bị trói kia cũng đập với tần suất mạnh hơn.
“Những người kia quả nhiêu đều ở nhà phụ” Hồ Hạo Thiên nói.
Đường Nhược dùng tinh thần lực cẩm thụ, sau đó lắc đầu với Bạch Thất.
Điều này có nghĩa trong này không có người khác.