Tận Thế Song Sủng

Chương 16 : Qua đêm

Ngày đăng: 12:17 30/04/20


Không gian đã không còn chỗ chứa cây con nữa, lại mang theo rất nhiều hạt giống, hai người mới đi ô-tô đuổi tới nội thành.



Cũng không phải là nhất định phải về nhà ở nội thành kia, nhưng bây

giờ bọn họ còn chưa thức tỉnh dị năng, mà nội thành còn có nhóm cảnh sát vũ trang đông đúc, bọn họ theo bản năng cho rằng nội thành an toàn hơn

địa phương xa lạ này.



Đến lúc tiến vào cây cầu duy nhất qua sông lớn để vào nội thành, lại

nhìn thấy rất nhiều cảnh sát vũ trang mang theo súng lớn canh gác ở nơi

này.



Phía trước rất nhiều đoàn xe xếp hàng đang đợi kiểm tra.



“Chắc là đóng cửa thành phố đây.” Bạch Thất nói một câu.



Đường Nhược cầm lấy ống nhòm nhìn một đầu cầu kia: “Rất nhiều rất

nhiều xe, ngăn toàn bộ ở nơi đó. Cũng không biết bao giờ mới có thể đến

phiên chúng ta.”



Bạch Thất nhìn đồng hồ, hiện tại đã chừng ba giờ chiều, nhưng xem

tình huống xếp hàng trước mặt này, tới phiên bọn họ vào nội thành cũng

phải mất ba giờ.



Trời tận thế bốn giờ chiều đã tối rồi, Zombie sơ cấp e ngại ánh mặt trời, sẽ ẩn núp ở chỗ có bóng tối.



Một khi đến ban đêm, những người bị cảm nhiễm chịu không nổi nữa sẽ

biến thành Zombie, lại có Zombie từ trong bóng tối đi ra, cho dù hai

người có dị năng cũng không thể bảo đảm an toàn, huống chi hai người

cũng không có dị năng, hơn nữa còn có thể đến lúc lại phát sốt.



Bạch Thất quyết định thật nhanh lập tức quay đầu rời đi, nếu không

phía sau có xe nữa tới đây, xe của mình bị ngăn ở giữa, đoán chừng ngay

cả quay đầu cũng không được.



Đường Nhược thấy anh quay đi hướng khác, không khỏi hỏi: “Chúng ta phải qua đêm ở đâu đây?”



Bạch Thất nói: “Tìm nơi thích hợp, nhân khẩu không thể quá đông đúc, phòng ốc nhìn qua phải bền chắc.”



Đường Nhược gật đầu, lập tức cầm lấy ống nhòm tìm kiếm nhà ở.



Nửa giờ sau, hai người đến một nhà hát rất lớn.



Nhà hát mới xây, có lẽ còn chưa chính thức mở cửa nên tất cả ghế đều che vải bảo vệ màu trắng.




Vì không để mình vừa xuyên qua liền trở thành một thành viên trong đại quân Zombie, buổi tối vẫn nên đi ngủ sớm một chút!



Người ở trong bóng tối nên thính giác càng thêm nhạy bén, đối với

tiếng gầm thỉnh thoảng vang lên của Zombie bên ngoài, cùng với tiếng sấm đánh liên miên trong trời mưa lẫn lộn một chỗ, Đường Nhược ngồi ở trên

giường không nhịn được co cổ lại, “Cái kia...... Bạch Ngạn...... Không phải anh cũng sắp phát sốt à, không bằng bây giờ cũng đi ngủ

luôn đi.”



Lúc này mấy thứ tiết tháo, trinh tiết, nhân sinh quan hết thảy đều

vứt hết đi, vừa nghĩ bên ngoài toàn bộ đều là những thứ quái vật kia, cả người đều không khỏe rồi.



Nhìn nhìn khuôn mặt anh tuấn lạnh lùng của Bạch Thất, đột nhiên Đường Nhược có cảm giác vô cùng an toàn.



Zombie cùng anh đẹp trai, tất nhiên muốn lựa chọn đẹp trai.



Bạch Thất đang nhìn xuống cửa sổ rồi xoay người nhìn Đường Nhược đang bất an còn vô cùng lúng túng, khóe miệng anh vẽ ra một đường cong:

“Được.”



Kiếp trước anh chưa bao giờ hưởng thụ qua tư vị được người khác chiếu cố, nên anh cũng không nghĩ đến việc đi chiếu cố người khác.



Nhưng thật ra thì, một người sống đơn độc trong tận thế cũng rất tịch mịch.



Có người cùng giúp đỡ, cảm giác này cũng rất không tệ.



Đường Nhược thấy anh nhìn mình, cảm giác trên mặt hơi nóng lên, để

che dấu lúng túng, không thể làm gì khác hơn là từ không gian lấy ra hai cốc sữa đậu nành hạch đào đưa tới: “Buổi tối trời rất lạnh.”



Nguyên nhân bởi vì kiếp trước bị bệnh mà chết cho nên Đường Nhược rất chú ý đến những thứ chăm sóc sức khỏe, cô làm rất nhiều đồ uống nóng

đặt ở trong không gian, tùy thời lấy ra.



Bạch Thất nhận lấy sữa đậu nành, hai tay đặt trên cốc, trong đồ uống

nóng lộ ra mùi táo đỏ nồng đậm, còn mang theo vị ngọt của hạch đào. Hiện giờ thế giới anh đang ngồi, dường như hoàn toàn ngăn cách với tận thế

rét lạnh, tàn bạo bên ngoài kia.



Nhìn Đường Nhược đặt cốc sữa đậu nành đã uống xong ở đầu giường, ánh

mắt tiểu tâm dực dực* mang theo chút khẩn cầu nhìn anh, Bạch Thất mỉm

cười đứng lên: “Yên tâm đi, bọn chúng không lên nổi tầng hai.”



*tiểu tâm dực dực: e dè, cẩn thận từng li từng tí



Trời cao đối với anh cũng không tệ, để cho anh mang theo ký ức của kiếp trước sống lại một lần.