Tào Tặc

Chương 108 : Ác Lai đấu Hổ điên (2)

Ngày đăng: 00:02 22/04/20


Quân Hổ Bôn chuyển động khiến cho giáo trường vang lên những tiếng hô kinh ngạc.



Tào Tháo theo bản năng nắm chặt lấy lan can, nét mặt nở nụ cười thân thiện.



- Quân Minh đúng là một đại tướng.



Quân trường mâu bước lên ba bước, sát khí xuất hiện khiến cho quân Hổ Vệ bối rối.



Trước đó cho dù quân Hổ Bôn có mạnh nhưng không lộ ra sát khí. Đó là một sự thu liễm, súc tích sát khí. Một khi sát khí bùng nổ có thể nói là vô cùng khủng bố.



Hứa Chử thấy tình hình như vậy cũng không giữ được bình tĩnh. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m



- Xuất kích! Hổ Vệ xuất kích.



Tiếp theo, nếu quân Hổ Vệ không xuất kích mà chờ khi quân Hổ Bôn hành động thì rất có khả năng sẽ bị tan tác.



"Thua có thể được nhưng nhất quyết không được tan tác..."



Trong tình hình như vậy thì cách tốt nhất đó là xuất kích.



Dùng chiến đấu để loại bỏ sự sợ hãi... Hứa Chử tin rằng chỉ cần khi hai bên giao phong, đội hình của quân Hổ Bôn sẽ lập tức rối loạn.



Tám trăm quân Hổ Vệ hò hét nhằm về phía Hổ Bôn giống như một làn nước lũ, ập tới.



Nhưng khi quân Hổ Vệ phát động xung phong thì Tào Hưu đột nhiên lại gào lên:



- Hổ Bôn như núi.



Tám trăm trường mâu thủ liền dừng bước, đồng thời trong tiếng trống dồn dập bọn họ cong người, trường mâu nâng lên tạo ra sự phòng ngự.



- Núi! Núi! Núi....



Trường mâu thủ gào lên..



Điển Vi quay sang nhìn Hạ Hầu Hành ý hỏi có nên công kích hay không?



Hạ Hầu Hành lắc đầu. Quân Hổ Vệ còn chưa hỗn loạn, đội hình của họ lấy phòng ngự là chính.



- Tướng quân không cần nên nôn nóng cứ bình tĩnh quan sát.



Điển Vi chỉ tọa trấn trung quân, hàng ngày việc thao diễn là do Tào Hưu và Hạ Hầu Hành là chính.




- Thật giận! Trong tay có nhiều bảo bối tốt như vậy mà không nói với chúng ta. Nếu không có lần diễn võ này thì không hiểu y còn giấu tới bao giờ. Chủ công muốn xây dững Hổ Báo kỵ đã từ lâu. Lần này, Quân Minh đúng là lập được công lớn.



- Nghe nói a Mãn đã mười sáu?



Tào Thuần giật mình rồi gật đầu:



- Đúng! Vừa qua mười sáu.



Tào Nhân vuốt nhẹ chòm râu, trầm ngâm một lát rồi nói:



- A Viện đã trưởng thành. Ta muốn tìm cho nó một thân gia, ngươi thấy có được không?



A Viện tên là Tào Viện, đó là con gái lớn của Tào Nhân, năm nay vừa mới mười ba tuổi. Thời cổ con gái thành thân rất sớm, mười hai mười ba tuổi xuất giá là chuyện bình thường.



Tào Thuần nở nụ cười.



- A Mãn là một người rất được, thân thủ tốt, tình tình lại chất phát. Cả nhà Quân Minh đều là người chất phát. Nếu gả a Viện tới đó thì đúng là chuyện tốt. Có điều ca ca nên bẩm chuyện này với chủ công. Có chủ công nói cho huynh thì chắc chắn sẽ thành công.



- Nếu vậy đệ tới phủ Hổ Bôn còn ta đi tìm chủ công.



Tào Nhân và Tào Thuần cùng đi xuống khỏi vọng lâu.



Trong giáo trường, quân Hổ Vệ đã thất bại liên tiếp. Ngay từ đầu, quân Hổ Vệ còn có thể chống cự. Nhưng khi nhịp trống của quân Hổ Bôn nhanh lên, sự tiếncông của họ cũng nhanh theo.



Khí thế quân Hổ Bôn chẳng khác nào dời non lấp biển khiến cho quân Hổ Vệ không thể chống cự.



Tới lúc này, Hứa Chử dường như đã hiểu được những lời mà Hứa Nghi nói với mình đêm hôm đó....



- Binh đao thuân, xuất kích đánh vào hai bên sườn...



Hứa Chử ra lệnh. Bốn trăm binh đao thuẫn ở hai bên liền lao lên.



Cùng lúc đó, Hạ Hầu Hành nở nụ cười.



- Tướng quân! Cho binh đao thuẫn xen kẽ với mâu binh và kỵ quân xuất kích.



Điển Vi gật đầu, khoát tay. Điển Vi chẳng khác gì một tên bù nhìn, từ đầu tới cuối y gần như không nói gì, chỉ làm vài động tác. Tuy nhiên quân Hổ Vệ trước mắt y chẳng khác nào một làn khói. Trên đời này có chuyện gì có thể sánh được với quạt lông, đầu chít khăn.



- Hà! A Phúc đúng là phúc tinh của ta...