Tào Tặc

Chương 200 : Phụng nghĩa hiệu úy

Ngày đăng: 00:03 22/04/20


- Thật ra ta tới đây dùng một cái tên giả là Tuân Bằng.



- Tuân Bằng?



- Đúng vậy ta theo Tuân Hưu Nhược ở Dĩnh Xuyên tới Ngô huyện, chịu trách nhiệm bảo vệ an toàn cho Hưu Nhược tiên sinh....



....



Tào Bằng cũng không nói rõ, có điều khi hắn nói tới cái tên Tuân Diễn cũng khiến cho Hoàng Nguyệt Anh ngạc nhiên. Hoàng thị ở Giang Hạ mặc dù là một họ lớn ở Kinh Tương nhưng so với Tuân thị ở Dĩnh Xuyên thì có vẻ không bằng. Cũng khó trách bởi từ Tuân Thục tới nay, Tuân thị ở Dĩnh Xuyên xuất hiện rất nhiều người tài. Dưới Tuân Thục có bát long, sau bát long còn có tam Nhược. Mà sau tam Nhược còn có Tuân Du dương danh hậu thế là hiền lương. So với Tuân thị ở Dĩnh Xuyên thì Hoàng thị ở Giang Đông từ sau Hoàng Quỳnh dường như cũng không có được người nào.



Hoàng Thừa Ngạn thì thích Hoàng lão vì vậy mà chỉ yêu thanh tĩnh.



Hoàng Tổ mặc dù là Thái thú Giang Hạ nhưng cũng chỉ tới được mức đó. Hiện giờ y giết Nễ Hành chỉ sợ thanh danh lại càng xấu thêm.



Vì vậy mà Hoàng thị mặc dù chiếm cứ Giang Hạ nhưng thanh danh không thể nào sánh được với Tuân thị.



Hoàng Nguyệt Anh không khỏi nở nụ cười:



- A Phúc! Dương như bây giờ ngươi cũng không tồi lắm. Nếu không thì cũng không tới lượt ngươi bảo vệ an toàn cho Hưu Nhược tiên sinh.



- Nhờ Hưu Nhược tiên sinh để ý tới mà thôi. Sau khi tới Hứa Đô, phụ thân tạo đao đúng phương pháp vì vậy mà được vào trong Chư Dã giám làm Giám lệnh, còn tỷ phu của ta thì hiện giờ đang là huyện lệnh Hải Tây. Lần này có thể đi theo Hưu Nhược cũng là do tỷ phu đề cử. Nếu không... Tuân Nhược tiên sinh để mắt, tới Giang Đông cũng chỉ tăng thêm kiến thức mà thôi.



Mặc dù Tào Bằng nói một cách bâng quơ nhưng cũng đủ khiến cho Hoàng Nguyệt Anh vui vẻ.



- Đúng rồi! Tại sao Cam Ninh lại đi theo thế phụ?



- Ngươi nói tới Cam đại ca?



Cả hai người dừng lại nhìn về phía sau thì thấy Hám Trạch và Cam Ninh đi tụt lại chừng năm mươi bước, đang chậm rãi theo quan đạo.



Tào Bằng đột nhiên nhớ tới trong Tam Quốc Diễn nghĩa, quan hệ giữa Cam Ninh và Hám Trạch cũng không hề tồi. Theo lịch sử thì hiện giờ Cam Ninh đang làm giặc trên sông. Nếu không thì danh hiệu tên trộm buồm gầm kia là từ đâu mà có? Có điều có thể thấy được địa vị của y ở Giang Đông cũng không cao lắm.



Nếu không thì y cũng không phải đi theo làm tùy tùng.



- Ngươi cũng đừng nhìn Cam đại ca. Xuất thân của hắn cũng là gia tộc quyền thế.



Hoàng Nguyệt Anh như sợ hãi Tào Bằng dò xét Cam Ninh liền vội vàng nhắc nhở:
Vì vậy mà đời sau có người gọi đó là Hương Tuyết hải.



- A Phúc! Trước mặt hình như là miếu Tư Đồ.



Thân là người bản địa, Hám Trạch ở phía sau giới thiệu cho Tào Bằng.



- Nghe người ta nói miếu Tư Đồ rất linh nghiệm, có thể cầu công danh và nhân duyên. Ha ha! Ngươi có muốn tới đó thử không?



Gương mặt của Hoàng Nguyệt Anh hơi đỏ nhưng nhìn cô thì hình như là hơi động tâm.



- Vậy chúng ta vào đó xem.



Tào Bằng nắm tay Hoàng Nguyệt Anh mà hỏi nhỏ.



Hoàng Nguyệt Anh cũng gật đầu theo Tào Bằng cất bước đi về phía miếu Tư Đồ.



Nhìn theo bóng lưng hai người, Hám Trạch nói nhỏ:



- Hưng Bá! Ta thấy a Phúc và Hoàng tỷ thật ra khá xứng. Ngươi thấy có đúng không?



Đôi mắt Cam Ninh híp lại, sau một lúc mời trả lời:



- Nguyệt Anh có trí tuệ hơn người, tài hoa xuất chúng, ở Giang Hạ có chút danh tiếng. Còn a Phúc có gì mà có thể xứng đôi với Nguyệt Anh? Chưa nói cho dù Nguyệt Anh đồng ý thì Hoàng tiên sinh chưa chắc đã đồng ý.



Hám Trạch cười ha hả:



- Hưng Bá! Có đôi khi những gì mắt nhìn thấy nhưng chưa phải là thực.



- Cái gì?



- Tương lai của a Phúc không phải là cái mà ta và ngươi có thể đánh giá. Nguồn tại http://Truyện FULL



- Thật không?



Cam Ninh nghi hoặc nhìn theo bóng lưng của Tào Bằng mà suy nghĩ.