Tào Tặc

Chương 231 : Binh khốn Hạ Bì

Ngày đăng: 00:04 22/04/20


Hoài Bắc tháng chín tiết trời biến đổi thất thường.



Đầu buổi trưa trời vẫn còn nắng. Sau giờ ngọ, trời đã u ám. Đến tầm giờ thân, mọi người đã quen ăn cơm lần nữa. Tào Bằng nhận thấy giờ ăn này thật ra cũng khá giống với bữa trà chiều ở thời hậu thế.



Bên đình Tổ Thủy, Tào Bằng nhìn sông Tổ Thủy chảy siết, xuất thần suy nghĩ.



Cam Ninh ngồi một bên, nhìn Tào Bằng, cuối cùng nhịn không được, hỏi:



-Công tử, ngài thật sự muốn như vậy sao?



Tào Bằng lấy lại tinh thần, nhìn Cam Ninh, mỉm cười:



-Hưng Phách, làm người phải có lòng biết ơn nghĩa. Đây là nguyên tắc của ta. Ta phải làm.



-Nhưng…



-Ta biết rất khó, hơn nữa cũng sẽ cực kỳ nguy hiểm.



Tào Bằng thở ra một hơi dài, duỗi người:



-Thế nhưng ta nhất định phải làm như thế, nếu không cả đời này ta sẽ không được thanh thản.



Cam Ninh trầm mặc!



Tào Bằng nhìn dòng Tổ Thủy chảy xiết, trong đầu hiện lên dung nhan như hoa như ngọc kia.



Chắc hẳn nàng sẽ tha thứ cho hành động của ta lúc trước!



Dù sau khi Tào Bằng sống lại như thế nào, muốn sống được ở thời này phải có thủ đoạn độc ác, nhưng có một số việc dù sao vẫn không thể thay đổi được.



Ví như thời khắc đó vẫn luôn khắc sâu ơn nghĩa trong lòng hắn.




Ngụy Tục cuối cùng đành phải trở về tay trắng, chỉ để lại đống hỗn độn khắp nơi…



Ngày mồng bày tháng mười, binh sĩ của Tào Tháo tới Cát Phong sơn, chuẩn bị tiếp một trận thương vong với Hạ Bì!



Có lẽ bị ảnh hưởng bởi trận chiến Khúc Dương, Trần Cung lần nữa lại hiến kế, xin Lã Bố thống lĩnh bộ kỵ ra ngoài thành Hạ Bì, để y một mình trấn giữ Hạ Bì, nội ứng ngoại hợp, xa tương hô ứng. Nếu Tào Tháo đánh Hạ Bì, Lã Bố sẽ công kích từ phía sau; nếu Tào Tháo tấn công Lã Bố, Trần Cung sẽ tương ứng từ Hạ Bì.



Chung quy lại, kế sách này của Trần Cung giống y như kế sách của Đặng Chi.



Điểm khác nhau là Lã Bố có gần vạn binh mã, còn có tám trăm tinh binh hãm trận của Cao Thuận. Dựa vào sự dũng mãnh cùng sự cuồng dã muốn xông vào trận địa của Lã Bố đủ để Tào Tháo phải đau đầu. Nhưng không giống với Khúc Dương lúc trước, Tào Bằng cả tướng cả binh đều gặp khó khăn. Nhưng dù sao kế sách này cuối cùng cũng không được thực hiện.



Sử sách có chép lại, lúc đầu Lã Bố thật ra có đồng ý, nhưng sau này lại nghe gia quyến khuyên bảo nên đã đổi ý.



Kiếp trước, Tào Bằng khi đọc đoạn này đã từng chửi ầm lên, nói Lã Bố không quả quyết, nói gia quyến của Lã Bố đúng là lúc thắng thì chẳng thấy đâu, lúc bại lại nhiều lời.



Thế nhưng, hôm nay, đích thân hắn đã trải qua trận chiến tranh này.



Hắn có nhận thức rõ ràng về những tin tức trong này.



Không phải là Lã Bố bị gia quyến khuyên can, thật sự là Trần Cung đã từng có tiền lệ đưa gia đình và sào huyệt của mình giao cho người một năm trước cùng người bí mật mưu đồ tạo phản. Cho dù là Tào Tháo, hẳn cũng không yên lòng nổi. Trần Công Đài thế nhưng lại muốn phản lại Lã Bố a.



Chính vì thế, Tào Bằng có thể hiểu được cách làm của Lã Bố.



Chỉ là trong tình hình như vậy, sự hoài nghi của Lã Bố đã đánh mất hoàn toàn đường sống của gã!



Ngày mồng mười tháng mười, binh sĩ của Tào Tháo tới Hạ Bì. Lã Bố hiện tại đã thành con điểu giữa bầy lang sói…



Ngày mười bảy tháng mười, Thịnh Phách dẫn binh quy thuận Tào Tháo.



Từ Hoảng sớm đã quét sạch chướng ngại vật cuối cùng, dẫn binh xuôi về phía nam theo Nghi Thủy, nghe qua Đông Hải quận. Ngày hai mươi bảy tháng mười, hắn dẫn quân đến cách Hạ Tương một con sông. Sự xuất hiện của Từ Hoảng hoàn toàn phá tan ý định hợp binh của Trương Liêu và Lã Bố. Ngày hai mươi chín tháng mười, Trần Đăng khởi binh từ Lăng huyện, dẫn binh vây khốn Từ huyện. Đến lúc này, tình hình chiến sự ở Hoài Tứ đã bắt đầu rơi vào thế giằng co. Sự bại vong của Lã Bố chỉ là sớm muộn mà thôi.