Tào Tặc
Chương 448 : Lạc Thần
Ngày đăng: 00:06 22/04/20
Trong lều, ánh nến chao động, lúc sáng lúc tối.
Quách Hoàn, Bộ Loan và Thái Văn Cơ đều chạy tới, mà người con gái kia cũng đã mặc xong quần áo, rụt rè bên cạnh, cúi đầu thấp xuống.
Nàng ấy vóc dáng cao gầy, khoảng chừng một thước bảy, có chút đẫy đà.
Từ trên bàn tay nhỏ bé trắng nõn mà nhìn, không phải là người làm tôi tớ, dường như xuất thân là tiểu thư khuê các.
Tào Bằng nhăn trán lại, ngồi ở bên đó không nói một lời. hắn cuối cùng quyết định không làm cầm thú, kìm nén dục vọng lại
- Chân cô nương, sao cô nương lại ở đây?
- Thần thiếp cũng không biết, thần thiếp thậm chí không biết được đây là đâu. Trượng phu của thần thiếp, là Thứ sử U Châu Viên Hi vẫn ở Nghiệp Thành. Trước đó, trong nhà mẹ già khó ở, thần thiếp về nhà chăm sóc. Sau đó mẹ già bình phục, thần thiếp chuẩn bị quay trở về Nghiệp Thành…Chẳng may, trên đường đi bị nhóm người bắt cóc, hộ vệ đều chết. Thần thiếp trên đường bị đánh thuốc mê. Sau bữa cơm hôm nay, thần thiếp cũng không biết sao lại ngủ thiếp đi, khi tỉnh lại…
- Thật là một người đáng thương.
Thái Diễm trên cơ bản đã hiểu rõ được huyền cơ trong đó, quay đầu nhìn về hướng Tào Bằng.
- Nhìn ta làm gì, ta cũng không biết nàng ấy là ai, việc này là do bọn Tô Song tự chủ trương, không có quan hệ gì với ta hết.
Tào Bằng sao có thể không hiểu rõ được hàm ý trong ánh mắt kia của Thái Diễm, không cãi lại, đứng dậy mà trở về.
Tuy nhiên, hắn nói được nửa lời, đột nhiên ngẩn người ra…
- Nàng vừa nói gì, trượng phu của nàng là Viên Hi?
- Đúng vậy.
- Con thứ của Viên Thiệu, Viên Hi?
- Vâng!
Tào Bằng bất chợt nhớ ra thân phận của người con gái trước mắt này.
Chân Mật, vừa rồi khi nàng ta tự báo về gia môn của mình, Tào Bằng cũng chưa có liên tưởng gì. Nhưng khi nàng ta nói nàng ta là vợ của Viên Hi, Tào Bằng có chút lờ mờ…Vợ của Viên Hi, chẳng phải chính là Lạc Thần sao? Lạc Thần Phú vẫn còn lưu danh hậu thế, còn nghe nói Tào Thực yêu thích chị dâu của hắn là Chân Thị, mà Chân thị này trước kia chẳng phải là vợ của Viên Hi sao?
Trong Diễn Nghĩa từng nói, sau khi Tào Tháo công phá Nghiệp Thành, Tào Phi xông vào trong nhà Viên Thiệu, thấy vợ Viên Thiệu là Lưu phu nhân đang ngồi chỉnh tề ở chính đường.
Một người con gái tránh phía sau Lưu thị, dụng mạo rất đẹp khiến cho Tào Phi động lòng.
Vì thế Tào Phi liền hỏi danh tính của người con gái kia, được biết nàng là vợ sau của Viên Hi, không nói hai lời nạp nàng làm thứ thiếp.
Chân thị, Chân Mật...
Tuy nhiên, sau nghĩ một chút, dường như cũng bình thường.
Đông Hán khi nói không có nghiêm ngặt giữa nam nữ đến vậy, nhưng địa vị của con gái cũng không được cao, thường bị người ta coi như hàng hóa. Việc tặng vợ, tặng tiểu thiếp phát sinh nhiều lần, dường như cũng coi như không có vấn đề gì. Lý Nho đối với việc này đã thấy rất nhiều rồi! Năm đó nếu không có bà vợ sư tử kia của gã, thiếu chút nữa cũng xảy ra giống việc này rồi.
Ở thời đại này, dâng tiểu thiếp cho người khác, cũng có thể gọi là nhã nhặn.
- Tiên sinh, ta nào có ý đó...Nhưng thê tử củaViên Hi kia.
Lý Nho nghe được một tiếng cười nhạo,
- Viên Hi thì làm sao? Chẳng qua cũng chỉ là một tên đầy tớ nhãi ranh! Nếu không có Viên Bản Sơ, hắn cũng chẳng là cái gì cả. Theo ta thấy, đây không được coi là phiền phức mà phải là một chuyện tốt mới phải. Công tử mới lấy được người đẹp, sao lại không cẩn thận nếm thử, lại chạy tới chỗ ta kêu khổ? Phiền phức này của ngươi chỉ sợ ngay cả Tào Mạnh Đức cũng ao ước đấy.
Tào Bằng mặt đỏ tía tai…
Nói thực, hắn thật không có cởi mở như vậy.
Hai thê thiếp trong nhà, đã đủ rồi, thêm chuyện này nữa hắn không làm được.
Tào Bằng mặc dù thích sắc đẹp, nhưng dù sao cũng là người xuyên qua, có đôi khi trong lòng còn dè dặt khiến cho hắn không làm được việc gì. Tuy nhiên, Lý Nho nói thế khiến cho Tào Bằng cũng có chút tiếc nuối: mới vừa rồi vội vàng, nhưng vẫn có thể thấy rõ, Chân Mật kia quả là Lạc Thần?
- Tuy nhiên, muốn nói phiền toái thôi, khẳng định sẽ có.
Lý Nho sau khi trêu đùa vài câu, câu chuyển đột nhiên chuyển hướng, lộ ra vẻ nghiêm túc.
- Ta nghe nói, Viên Hi rất sủng ái Chân Thị. Hiện giờ người con gái này lại bị cướp đi, hắn chưa chắc đã từ bỏ ý đồ.
Tào Bằng nói:
- Ta lo lắng cũng là ở chỗ này.
- Công tử đừng lo, người phải lo là Mạnh Đức mới đúng.
- Ố?
- Chân Thị ở Ký Châu bị cướp, nói không chừng sẽ bị vu oan trên người Mạnh Đức, đến lúc đó, Viên Hi rất có thể sẽ thay đổi thái độ liên kết với Viên Thượng chống lại Mạnh Đức. Mạnh Đức phải đánh chiếm Nghiệp Thành, chỉ sợ sẽ tốn mất một số tay chân.
- Viên Hi sẽ tham chiến?
- Tên này hèn nhát, nhưng nếu như thật sự liều lĩnh, như vậy Mạnh Đức muốn bình định Hà Bắc, lại là một việc rất dễ.
Tuy nhiên, công tử không cần lo lắng, với khả năng của Mạnh Đức, nếu ngay cả con trai thứ của Viên Thiệu cũng không đối phó được, vậy thì không phải là Mạnh Đức rồi. Tiêu hao chút tay chân cũng là chắc chắn rồi. Người con trai thứ của Viên gia tuyệt không phải đối thủ của ông ta. Trái lại chỗ công tử, còn phải cẩn thận mới phải.