Tào Tặc

Chương 469 : Được là may mắn của ta, mất là mạng của ta

Ngày đăng: 00:06 22/04/20


Trên chòi canh Tào doanh, Tào Bằng lấy tay che nắng, nhìn chăm chú thay đổi phía dưới thành Cô Tang



Lúc Bàng Đức đến dưới thành Cô Tang, Tào Bằng liền nhận được tin tức. Sau khi Mã Thiết dùng tiễn bắn Bàng Đức, hắn biết, giờ phút mấu chốt đã sắp đến rồi. Không phải hắn muốn hãm hại Bàng Đức, chẳng qua tất cả thuận theo tự nhiên mà thôi. Trên lịch sử, Tào Tháo thu phục Bàng Đức, cũng là thông qua lời gièm pha của Trương Lỗ mới đạt được thành công. Tào Bằng không hãm hại Bàng Đức, chẳng qua là thuận theo tự nhiên thôi. Mỗi tiếng nói cử động của Mã Thiết, đều bị Giả Tinh hiểu rõ.



Muốn nói nắm bắt được lòng người, Giả Tinh có thể tính là cao thủ, tuyệt đối thuộc vào hàng đầu.



Chỉ dựa vào việc sau khi đơn kỵ du thuyết hàng được huyện Hưu Chư, Giả Tinh đã thông qua đủ cách, tìm hiểu gần như toàn bộ về Mã Thiết



Đó là một đứa nhỏ tâm cao khí ngạo, đồng thời được chiều hư từ nhỏ!



Đối phó với lọai người này, chỉ cần không ngừng lộ ra sơ hở, khiến hắn hoài nghi, khiến hắn căm thù, tự nhiên sẽ có thể mã đáo công thành.



Lúc Bàng Minh đoạt Hổ Bào Đao trong tay Bàng Đức, cắt bào đoạn nghĩa,trên mặt Giả Tinh lập tức nở một nụ cười.



-... Tướng quân, thành công rồi.



Tào Bằng cười,



- Dựa vào cái gì mà thấy được?



-.. Tướng quân cho rằng Bàng Minh có bao giờ địch được Bàng Đức không?



-... Giữa hai người cách nhau rất lớn



Giả Tinh nói:



- Nếu tâm tư Bàng Đức đã không dao động, thì với thân thủ của Bàng Minh sao có thể đoạt được binh khí từ trong tay Bàng Minh? Bàng Đức hiện giờ, chỉ sợ là đã chán nản. Tướng quân có thể dẫn người đi nghênh đón hắn một chút, sau đó liền kính hậu tin vui.



Nghĩ đến, viện binh của Mã Đằng cũng sắp tới rồi!



Sĩ Nguyên có lẽ đã chuẩn bị xong, sau khi binh mã Mã Đằng đến, thì sẽ đánh tan, thì Tây có thể Lương đã định rồi.



Tào Bằng gật gật đầu, tỏ vẻ rất đồng ý.



Đây phù hợp với kế hoạch trước đây của hắn, thu phục Bàng Đức, vây khốn Cô Tang. Tiêu diệt sinh lực Mã Đằng,, uy hiếp Tây Khương thần phục, vì thế sẽ lấy được toàn bộ quận Võ Uy mà không có chút máu nào. Nếu được quận Võ Uy thì hành lang môn hộ Hà Tây sẽ mở. Đây đối với sự phát triển của thương hội quận Hà Tây, cũng cực kỳ hữu ích. Nắm trong tay thương lộ Tây Vực là một bước đi cực kỳ mấu chốt.



Chỉ có coi trọng con đường tơ lụa, xuyên qua hành lang Hà Tây, Hà Tây quận mới có thể thật sự tiếp tục phát triển.



Suy cho cùng, quận Hà Tây quá nhỏ, tuy nói đây là một vùng đất bảo ngọc nhưng hoàn cảnh của nó cũng hứa hẹn sự phát triển của tương lai. Phía bắc, có núi Hạ Lan che chở, tất nhiên có thể tăng cường phòng ngự cho quận Hà Tây, nhưng đồng thời cũng giúp cho phía bắc quận Hà Tây phát triển nên sẽ trở nên khó khăn. Cũng là nguyên nhân này, Tào Bằng thà rằng tổn thất tài nguyên, mời bộ lạc Đàn Thác từ phía bắc xuống núi Thạch Chủy, chiếm Mạc Bắc. Do chính là hy vọng tương lai sẽ phát triển lên phía bắc, xây dựng một cơ sở hoàn hảo



Phát triển hướng bắc, không quá có khả năng.



Còn hướng đông? Có lạch trời Hoàng Hà, cũng rất khó khăn.



Dưới phía Nam hạ, còn lại là dưới sự thống trị của quận An Định. Tào Bằng không có khả năng cưỡng ép đoạt lấy lợi ích của quận An Định, nó sẽ tạo thành hỗn loạn.



Quan hệ giữa quận Trương Ký và Hà Tây không tệ, hơn nữa cũng rất ủng hộ sự phát triển của quận Hà Tây.



Nếu vì một chút lợi ích nhỏ, mà mất đi sự ủng hộ của Trương Ký,thật không đáng… cho nên, con đường nam hạ này, cũng khó có thể thành công. Con đường ra duy nhất làphát triển sang hướng tây. Khai thông hành lang Hà Tây, mở đường cho con đường tơ lụa, khiến Tây Vực và Trung Nguyên hợp thành một thể. Chỉ có như vậy, mới có thể khiến quận Hà Tây trong khoảng thời gian ngắn ngày càng phát triển.



Tào Bằng đối với quận Hà Tây có quy hoạch tổng thể.




-... Mã Đằng vô đạo, mỗ quyết ý quy thuận triều đình, người nào còn dám lộn xộn, khẩu đại đao của Bàng Lệnh Minh này sẽ không nhận ra tình người.



Tiếng hô vang lên



Các tướng Tây Lương bị bộ dáng hung ác của Bàng Đức kia làm khiếp hải đến mức không ai dám nói tiếng nào.



Cũng không biết là ai, đang cầm binh khí trong tay ném xuống đất,



- Mỗ sớm đã muốn quy hàng, chỉ bất hạnh không có cơ hội…. nay, nguyện cùng tướng quân quy hàng…



-.. Nguyện tùy tướng quân, quy hàng….



Binh Tây Lương, binh bại như núi đổ.



Bạch đà binh của Tào Bằng sau khi vọt vào thành Cô Tang, gần như không có tốn chút công sức đã dễ dàng khống chế được thế cục



Theo sát sau, Tào quân chen chúc tới.



Có binh Tây Lương muốn xông lên đi chém giết, lại bị ngăn lại.



-... Điên rồi sao? Đã quên tiễn trận công kích của Tào quân?



Một đội thiết kỵ nhanh như điện chớp, vọt vào trong thành. Kị sĩ trên ngựa kia, vắt đao cầm cung, phóng ngựa bay đến. Khi chiến mã chạy như bay, các mũi tên của Tào Công cũng đồng thời bắn ra, giết chết những binh Tây Lương còn đang chống đỡ kia.



Tiễn trận?



Binh Tây Lương giật mình giật mình lạnh toát.



Vừa nghĩ tới hôm qua mưa tên che trời phủ đất, sắc mặt binh Tây Lương liến như màu đất.



Tình hình đó, thật là đáng sợ, mà quân kỵ binh đó của Tào Bằng, cưỡi ngựa bắn cung thực kinh người. Bọn họ không ngờ có thể không tốn chút sức nào để ngồi trên ngựa kéo cung bắn tên. Xem bộ dáng thoải mái kia, thậm chí so với binh cưỡi ngựa bắn cung tinh tuyển của Tây Lương còn thành thạo hơn vài phần.



Tiếng hò hét trên đầu thành đã dừng



Binh Tây Lương cho dù có ngốc, cũng biết xu thế không thể cứu vãn.



Chống lại quan đều đình ư, chúng ta còn đánh cái cái gì nữa? Cho nên, binh khí của binh tướng Tây Lương đều ném xuống hết mặt đất, ôm đầu ngồi xổm tại ven đường, la lớn:



-... Đừng giết nữa, chúng ta đầu hàng, chúng ta đầu hàng



Tào Bằng, kiềm chiến mã, nhìn quét qua.



Võ Uy, Cô Tang!



Toà thành không quá ba trăm tuổi này, bắt đầu xây dựng lúc trước công nguyên, hiện giờ, nhưng giờ lại bị cướp lấy nhẹ nhàng như vậy.



Vấn đề là trong lòng Tào Bằng, cũng không hy vọng sớm chiếm được Cô Tang như vậy.



Hắn không khỏi cười khổ một tiếng: chiến trường thay đổi trong nháy mắt, thật là khó mà nắm bắt, lại để Mã Đằng tránh được một kiếp rồi.