Tào Tặc
Chương 496 :
Ngày đăng: 00:06 22/04/20
Lý tướng quân đã chết!
Đầu Lý Kham văng lên, máu tươi từ trong người phun ra như suối, trong nháy mắt nhuộm đỏ toàn thân. Tuy không thấy cái đầu đâu nhưng thân người vẫn đứng thẳng. Bộ dạng quỷ dị đó khiến tất cả mọi người đều chưa kịp hiểu gì cả.
Đao thật nhanh.
Trên tường thành, thời gian dường như dừng lại.
Tuy chỉ ngắn ngủi trong nháy mắt nhưng lại khắc sâu trong trí nhớ mọi người. Bên cạnh thi thể Lý Kham là người thanh niên kia dính đầy vết máu, đang nhe răng giống như hung thần ác sát. Trong nháy mắt, lính Tây Lương loạn lên. Cũng không biết là ai đã hét lên một câu khiến toàn bộ mọi người trên tường thành Lâm Thao nháo nhào hết lên. Trương Hoành đang đứng chỉ huy trên lầu thành nghe được tiếng bát nháo thì hoảng sợ. Hắn quay đầu nhìn lại thì lập tức thấy một khuôn mặt quen thuộc bay tới về phía hắn, dừng ngay dưới chân hắn.
Lý Kham đã chết?
-Đầu Hổ?
Lúc này Cam Ninh cũng nhìn rõ bộ dạng của thanh niên kia, thất thanh kêu lên.
Vương Mãi, không ngờ là Vương Mãi!
Hắn không hề đi đâu…
Trong lòng Cam Ninh lập tức mừng như điên, tinh thần cũng phấn chấn hẳn lên.
-Lý Kham đã chết. Ngươi không đầu hàng thì còn đợi đến khi nào.
Cam Ninh vung tấm thuẫn chắn, chụp một tên tiểu tốt Tây Lương trên mặt đất, đao vung như múa. Bọn lính Tây Lương lúc này đều mất hồn mất vía. Lý Kham đột nhiên bị giết tạo thành áp lực lớn cho bọn chúng, thậm chí cảm thấy lúng túng. Năm mươi tên lính phản chiến kia tấn công càng khiến cho bọn chúng không biết làm sao, trở thành tan tác.
Người thanh niên kia, không, là Vương Mãi trừng mắt hét: - Hưng Bá, hãy kề sát chiến đấu, tất cả vì đồng đội.
-Ta biết!
Cam Ninh vừa nói thì đại đao đã chém hai người, nhanh chóng tiến về chỗ Vương Mãi.
-Đầu Hổ…
-Cam đại ca, chờ lát nữa nói sau. Hãy đoạt thành trước!
Cam Ninh lập tức gật đầu. –Ta ở đây ngăn quân giặc, ngươi cứ làm việc của mình.
Hắn ngẩng đầu, mắt nhìn Trương Hoành, không nói nhiều liền xông tới trước. Còn Vương Mãi chạy về phía dưới thành, đồng thời hô lên:
- Chúc Đạo, theo ta chiếm cửa. Không cần ham chiến, cướp được cửa thành rồi nói sau.
Lúc này Trương Hoành đã tỉnh táo lại, rút bảo kiếm ra chỉ huy quân lính ngăn Cam Ninh lại.
Sau khi Trương Hoành và Lý Kham chết thì quân Tây Lương như rắn mất đầu. Tuy rằng còn có một bộ phận ngoan cố tử chiến kháng cự nhưng không ảnh hưởng đến thế cuộc đại cục. Tiếng kêu dần dần yếu dần khi Tào quân cuồn cuộn không ngừng tiến vào.
Cam Ninh và Vương Mãi đi song song tuần tra trên thành Lâm Thao.
Khắp nơi trên đường đều là thi thể, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy một đội quân Tây Lương bị Tào quân tạm giam, đang ôm đầu đi ra ngoài thành.
Một doanh trại tù binh được xây dựng bên bờ sông Điêu Thủy.
Bọn tù binh đều bị giam giữ bên trong doanh trại chờ xử lý cuối cùng.
- Đầu Hổ, chuyện của thúc phụ…
Cam Ninh nhìn Vương Mãi với vẻ mặt rất lo lắng, không nhịn được muốn an ủi vài câu.
Nhưng Vương Mãi đã xua tay ngăn lời:
- Cam đại ca không phải khuyên nhủ ta. Ta không sao. Bây giờ đã đoạt được thành Lâm Thao, xin đại ca mau chóng phái người báo cho a Phúc. Ta đoán là sau khi Mã Đằng biết tin tức thành Lâm Thao bị chúng ta cướp sẽ lập tức buông tha cho Chương huyện và Tương Vũ, quay đầu về tấn công chúng ta. Thành Lâm Thao này như yết hầu nối với Hán Dương và Vũ Đô.
Đầu Hổ dường như đã trưởng thành rất nhiều.
Sau khi trải qua nhiều chuyện, tính tình hắn đã trở nên chín chắn, có thể phân rõ nặng nhẹ.
- Chuyện này ngươi cứ yên tâm. Ta sẽ lập tức phái người báo cho a Phúc. Sau đó ta sẽ nói với Bá Đạo hoán quân. Nếu nói về công thành chiếm đất thì ta không thua bất cứ kẻ nào. Nhưng nếu như áp dụng vườn không nhà trống thì ta không thể so sánh được, Bá Đạo làm rất tốt.
Đầu Hổ, ngươi muốn đi với ta đóng quân ở Nhung Khâu không?
- Không, ta phải ở lại chỗ này!
Vương Mãi nghiến răng hung tợn nói:
- Nếu không lấy được thủ cấp của Mã Đằng, Vương Mãi ta không xứng làm người.
Người này xem như đã quyết định liều chết với Mã Đằng.
Cam Ninh cũng biết là sẽ không khuyên bảo được Vương Mãi.
Trên thực tế, lúc này người có thể khuyên bảo được Vương Mãi, ngoại trừ Tào Bằng, chỉ có vợ chồng Tào Cấp và tỷ tỷ của Tào Bằng là Tào Nam. Đáng tiếc là bốn người này không ở đây. Cam Ninh ngẫm nghĩ một chút rồi quyết định.
Một khi đã như vậy thì ta đây tạm hoãn việc tấn công Vũ Đô.
Ta và Bá Đạo sẽ cùng đóng quân ở Lâm Thao. Cho dù là chết thì cũng phải bảo vệ Đầu Hổ chu toàn, giữ lời hứa ngày đó với a Phúc.