Tào Tặc

Chương 497 :

Ngày đăng: 00:06 22/04/20


Hai ngày sau, Hách Chiêu đến Lâm Thao.



Trần Quần tiếp quản toàn bộ công việc phòng ngự của Tây huyện. Mặc dù Trần Quần không giỏi binh sự nhưng dùng kế vườn không nhà trống cũng không phải là vấn đề lớn.



Hơn nữa, Tào Hồng đóng quân ở Đại Tán Quan, đủ để uy hiếp quân Võ Đô.



Tào Hồng thúc giục binh mã đang dừng lại ở Hà Đông để lần lượt trở về Quan Trung. Binh mã tiên phong đã vượt Hoàng Hà đến Hoa Âm. Nói cách khác, tình hình binh lực trống không ở Quan Trung đã giảm đi rất nhiều.



Binh mã của Quan Trung kéo về không ngừng, Mã Đằng cũng dần mất ưu thế….



Tuy nhiên Vương Mãi, Cam Ninh, Hách Chiêu đã bố trí phòng ngự ở Lâm Thao, chuẩn bị trận địa đón địch nhưng lại không đợi được sự công kích điên cuồng của Mã Đằng.



Ngày mùng một tháng mười năm Kiến An thứ chín, Phí Ốc chịu tuyên bố phản lại Mã Đằng.



Ngay sau đó, Trình Ngân trấn thủ ở Lệnh Cư đã rút khỏi nơi đây, lui về đóng tại huyện Doãn Nhai, cùng Phí Ốc tuyên bố khởi động chiến sự.



Phan Chương lập tức xuất phát, tiến vào chiếm giữ huyện Lệnh Cư.



Từ đây, đại môn của quận Kim Thành đã rộng mở hoàn toàn…



Sau khi mất đi sự kìm hãm của Lệnh Cư, Bàng Thống giống như con hùng ưng cất cánh, lập tức triệu tập binh mã, để Hàn Đức làm tiên phong, dẫn ba nghìn binh mã phát động tấn công Mã Đại. Còn chủ tướng Tào quân tiếp quản Loan Điểu, Giáo úy Chinh Khương là Đặng Phạm đều lập tức dốc toàn bộ lực lượng, hợp binh cùng với Hàn Đức. Binh mã hai huyện cộng lại được hơn vạn người. Mã Đại dù dũng mãnh, nhưng đối mặt với lực tấn công ào ạt điên cuồng của Tào quân cũng cảm thấy áp lực lớn chưa từng có, gã vội vàng cầu cứu Lý Việt Trương Dịch.



Lý Việt dẫn sáu ngàn Khương kỵ binh, dốc toàn lực xuất phát.



Tuy nhiên, Diêm Hành chờ đợi đã rất lâu, dưới sự sắp xếp của Từ Thứ đã kịp thời phát động tấn công.



Lý Việt đang trên đường tiếp viện cho Mã Đại thì bị Diêm Hành phục kích. Hai bên giao chiến một hồi, cuối cùng Lý Việt bị Diêm Hành chém chết.



Lập tức Từ Thứ dẫn bộ binh đánh chiếm huyện Trương Dịch.



Diêm Hành sau khi giết Lý Việt, lập tức ra chiến trường, tập hợp cùng với Tào quân.



Đặng Phạm, Diêm Hành, Hàn Đức là ba mãnh tướng của Tào quân, Mã Đại còn lâu mới có thể chống đỡ được. Trong khi đó Mã Siêu đi Doãn Ngô vẫn bặt vô âm tín. Sau ba ngày chống cự, Mã Đại đành phải đột phá vòng vây, dẫn tàn binh bại tướng tháo chạy.



Đến đây chiến sự ở Võ Uy thắng lợi hoàn toàn.




Cũng may, trường đao trong tay y không bị rơi ra, y điên cuồng múa may gạt những mũi tên đi.



Chỉ là đã có mũi tên đầu tiên, sẽ có mũi tên thứ hai, thứ ba… Trên lầu thành, một giọng nói lạnh lùng vang lên:



- Người bắn cung tên giết chết Mã Đằng sẽ được thưởng trăm lượng vàng… chính là người mặc áo giáp vàng đó.



Cuộc đời Mã Đằng có lẽ chưa bao giờ hối hận như lúc này.



Đang yên đang lành, mặc áo giáp vàng làm gì?



Không đợi y ngẩng đầu nhìn rõ xem người nói chuyện là ai thì một chùm mưa tên đã bay về phía y. Đã thấy tổ ong vò vẽ bao giờ chưa? Trong mắt của Mã Đằng, màn mưa tên đó giống như đàn ong bị vỡ tổ, chi chít, khiến mắt y tối sầm lại.



Chỉ trong nháy mắt đã có mười mấy mũi tên nhanh như lưu tinh bắn trúng Mã Đằng.



Mã Đằng bị sức mạnh rất lớn của những mũi tên đó va vào, sau khi nghiêng ngả lùi lại mấy bước, y ngã lăn quay trên mặt đất trong tư thế ngửa mặt lên trời.



- Nhanh chóng cứu tướng quân!



Tên tùy tùng thân cận của Mã Đằng thấy thế cũng vô cùng kinh ngạc.



Mười mấy tên hầu cận xông tới chặn trước mặt Mã Đằng, tay giơ tấm khiên chặn lại điêu linh của y. Cùng lúc đó, quân Tây Lương đóng quân ở ngoài thành cũng phản ứng lại. Hơn mười tướng lãnh Tây Lương phóng ngựa phi ra, lao về phía dưới thành.



Toàn thân Mã Đằng đã bị trúng hơn hai mươi mũi tên.



Cũng may y mặc bộ áo giáp nặng, che được những chỗ yếu hại mới không bị bắn thành con nhím.



Nhưng dù vậy, trên cánh tay và đùi máu chảy đầm đìa. Một vị tướng Tây Lương lao tới, lôi Mã Đằng lên lưng ngựa và thúc ngựa kéo đi.



Còn trên đầu thành, cơn mưa tên đột nhiên dừng lại.



Giọng nói lạnh lùng đó lại một lần nữa vang lên, ngân vang trong không trung trên tường thành Địch Đạo:



- Mã Thọ Thành, ngươi giết thế phụ của ta, hôm nay chỉ là một phần lãi, thủ cấp của Hậu Tuyển ở đây, ta tặng ngươi… Sau này chúng ta lâm trận, ta thề sẽ lấy mạng chó của ngươi!