Tào Tặc
Chương 684 : Chuyện nhà Tào Bằng
Ngày đăng: 00:09 22/04/20
Chuyện của Thái Diễm, Tào Bằng hiểu quá rõ.
Chẳng qua sự việc nảy sinh quá đột ngột làm hắn không biết nên giải thích thế nào với các nàng Hoàng Nguyệt Anh.
Tuy rằng Thái Diễm từng nói không cần Tào Bằng phụ trách.
Nhưng Tào Bằng thuộc loại đóng khung trong chủ nghĩa đàn ông, sao có thể để Thái Diễm cả đời cô độc như vậy? Chẳng phải càng khiến nàng khó lập gia đình hay sao? Điều này sao Tào Bằng không thể chấp nhận được. Đoán chừng chân trước Thái Diễm đi nói với hắn là sẽ lập gia đình, thì chân sau hắn lập tức xách kiếm đi giết kẻ kia ngay lập tức. Dù gì, Tào Bằng là người có chủ nghĩa đàn ông mãnh mẽ ngấm vào xương cốt, trải qua hai thế hệ càng khiến hắn khi đối diện với nữ nhân thì nảy sinh cảm giác che chở mãnh liệt.
Mà trực giác Hoàng Nguyệt Anh cũng rất nhạy bén.
Mới chỉ một ngày đã cảm nhận được Thái Diễm không bình thường.
- A Phúc,Thái tỷ tỷ rời khỏi biên ải đến nay đã sáu năm, trước kia tỷ ấy nói là vì con cái còn nhỏ nên không chịu lập gia đình, nhưng hiện tại con tỷ ấy cũng đã lớn, A Mi Quải đã mười ba rồi, cũng là lúc để tỷ ấy đi tìm người bạn tránh cuộc đời cô độc, huynh có tìm được người thích hợp thì giới thiệu cho tỷ ấy.
- Không có!
Tào Bằng dứt khoát trả lời!
Hắn do dự một chút, nói:
- Về chuyện này muội không phải quan tâm, Thái tỷ tỷ không phải là đứa trẻ, chắc chắn tự có quyết định. Chúng ta xen vào, nếu chẳng may giới thiệu sai người, chẳng phải sẽ bị người ta chỉ trích đấy sao?
Thôi, chuyện cứ thế, hôm nay ta mệt rồi, ta đi nghỉ trước.
Nói xong Tào Bằng xoay người đi thẳng lên giường nằm xuống ngủ.
Nhưng hắn lại không phát hiện trong ánh mắt Hoàng Nguyệt Anh lộ ra vẻ phức tạp, thở dài nhìn hắn.
Tào Bằng là người đàn ông có dục vọng mạnh mẽ.
Nhưng đồng thời hắn cũng là một người không giỏi biểu đạt tình cảm của mình.
Hai ngày trước Thái Diễm có bộ dạng như nào? Hôm nay lại có bộ dạng như nào? Một nữ nhân vừa trải qua tình trạng thân mật vô cùng khác biệt với một nữ nhân trải qua một thời gian dài cấm dục có cuộc sống khổ hạnh. Hoàng Nguyệt Anh cũng là phụ nữ, lại là người thông minh, sao không thể nhìn ra sự thay đổi trong đó?
Trong phủ Tân Võ Đình Hầu không có nhiều nam nhân lắm.
Chắc chắn Thái Diễm sẽ không đi tìm những người hầu nam trẻ tuổi đó, cho nên loại trừ hết.
Hoàng Trung?
Người nay trên sáu mươi, có thể xứng làm cha Thái Diễm.
Bàng Đức? Càng không thể.
Còn lại Trương Tùng, Tưởng Uyển, nhưng Thái Diễm lại gần như không hề tiếp xúc với họ, sao có thể nảy sinh quan hệ với họ?
Trừ phi Thái Diễm là dâm phụ ai cũng có thể làm chồng!
Nhưng vấn đề là Thái Diễm không phải.
Sau khi loại bỏ những người này, mà trong phủ Tân võ Đình Hầu này nếu chỉ có một nam nhân, vậy thì đó là Tào Bằng.
Thái Diễm là do Tào Bằng cứu ở biên ải, cũng đã nhận Thái Địch, chính là A Mi Quải làm đệ tử, hiện nay đang học ở thư viện tại núi Phù Hí. Đương nhiên, nếu chỉ dựa vào những liên kết này làm nói rằng Tào Bằng và Thái Diễm có quan hệ thì cũng không có khả năng. Thái Diễm không phải là người mà Hoàng Nguyệt Anh vừa mới tiếp xúc.Trước đây Thái Diễm tạo cho Hoàng Nguyệt Anh cảm giác ít nhiều cũng có chút cảm thụ khuê phòng oán phụ, nhưng có thể nói, hôm nay của trước kia, Thái Diễm không hề tiếp xúc với nam nhân nào.
Nhưng chỉ có một ngày...
Mà ngày hôm qua Tào Bằng ở nhà, Thái Diễm cũng ở nhà.
Mà đám người Hoàng Nguyệt Anh cùng lão phu nhân ra khỏi thành, đi thắp hương tại một ngôi chùa ngoài thành Hứa Đô.
Bởi vì hôm nay Tào Bằng phải chém đầu người, nên lão phu nhân muốn đi chùa cầu phúc cho Tào Bằng.
Mà qua hôm sau thì Thái Diễm có thay đổi, mà kẻ đầu sỏ gây ra kia lại quá rõ ràng.
Trong nội tâm, Hoàng Nguyệt Anh cũng không bài xích Thái Diễm.
Nhớ năm đó Tào Bằng ở Lũng Tây giết Vi Đoan, khơi dậy sự phẫn nỗ của thế tộc Quan Trung.
Nếu không phải có Thái Diễm đến thăm viếng Hoàng Phủ thế gia, gia tộc Vệ thị tại Hà Đông khiến cho thế tộc Quan Trung cuối cùng buông bỏ sự trả thù đối với Tào Bằng, nói không chừng Tào Bằng hiện giờ thân vẫn mang tội, thậm chí còn nghiêm trọng hơn.
Hoàng Nguyệt Anh là tài nữ!
Thái Diễm cũng là tài nữ trăm năm hiếm thấy.
Hai người thường xuyên nói chuyện với nhau, đàm luận kinh điển, thảo luận thi từ ca phú. Thái Diễm bác học đa tài khiến Hoàng Nguyệt Anh rất là khâm phục. Mà cuộc đời Thái Diễm lận đận, vận mệnh lưu ly càng khiến Hoàng Nguyệt Anh đồng cảm.
Cho nên, Hoàng Nguyệt Anh cũng phản đối Thái Diễm nhập vào Tào gia.
Thậm chí nàng bằng lòng để Thái Diễm làm chính thê, lo liệu việc nhà. Nguyên nhân rất đơn giản, Hoàng Nguyệt Anh là một nữ nhân say mê học vấn, không kiên nhẫn làm việc vặt trong nhà. Còn Hạ Hầu Chân thì sao? Tính tình Hạ Hầu Chân lại quá mức khờ dại, đối xử với mọi người, ngay cả lúc làm mẹ rồi vẫn vô cùng đơn thuần.
Người như vậy mà lo không tốt việc nhà sẽ khiến Tào phủ rơi vào hỗn loạn.
Về phần Bộ Loan, Chân Mật, hai người đều là nữ tử hiền lành, lại thiếu chút thủ đoạn và tâm kế.
Quách Hoàn cũng có thể là một lựa chọn thích hợp, nhưng địa vị và thân phận của nàng là không đủ phục chúng, không thể đảm đương trọng trách.
Để một tiểu thiếp làm đương gia, chẳng khác nào sẽ bị người ta chê cười?
Cho nên, hiện nay Tào phủ vẫn là do lão phu nhân làm đương gia, Hồng nương tử phụ tá. Nhưng lão phu nhân và Hồng nương tử tuổi tác đã cao, mà quy mô Tào phủ lại không ngừng khuếch trương. Từ một cửa nhỏ nhà nghèo nay đã trở thành một phủ Tân Võ Đình Hầu, quy mô đã mở rộng rất nhiều, càng chưa nhắc đến những sản nghiệp liên quan ở bên ngoài.
Tào phủ ở Từ Châu có gần hai ngàn mẫu ruộng tư, là Tào Bằng nắm giữ khi còn ở Từ Châu được Tào Tháo ban cho. Ngoài thành Hứa Đô cũng có một tòa điền trang ngàn mẫu. Điền trang ở Huỳnh Dương cũng không kém ở Hứa Đô. Mà ở quận Nam Dương, trấn Trung Dương, Tào Bằng cũng đã chiếm non nửa tòa núi Trung Dương, diện tích đạt sáu ngàn mẫu trở trở lên. Càng chưa nói đên tại Hà Tây, Võ Uy, Nhật Lặc cùng với Hưu Chư Trạch, điền sản của Tào Bằng đã đạt vạn khoảnh. Nhưng thổ đất đó hầu hết là bất động sản tư của Tào Bằng, hoặc là do Tào Tháo ban cho.
Ngoài ra còn có Phúc Chỉ lầu, Xuyến Oa ở Hứa Đô...
Những sản nghiệp đó nhiều vô số cộng thêm gia sản của Tào phủ tuyệt đối là một con số kinh người.
Sản nghiệp lớn như vậy mà không có người trông nom quản lý, đương nhiên không được.
Vốn Tào Nam cũng khá thích hợp.
Nhưng hàng năm nàng đều theo Đặng Tắc ra ngoài, trong thành Hứa Đô còn có một tòa tam hộ đình hầu phủ nên cũng không có sức để xử lý sản nghiệp Tào phủ. Hoàng Nguyệt Anh bất đắc dĩ đành phải giúp đỡ lão phu nhân xử lý việc nhà, nhưng trong nội tâm nàng thích nghiên cứu học vấn, muốn làm một số phát minh sáng tạo mới là hứng thú của nàng.
Nếu Thái Diễm vào cửa Tào phủ, với học vấn, danh vọng và bản lĩnh của nàng tuyệt đối có thể xử lý Tào phủ gọn gàng ngăn nắp. Hoàng Nguyệt Anh cảm nhận được Thái Diễm thích Tào Bằng, mà Tào Bằng cũng có tình cảm với Thái Diễm. Nhưng hai hũ nút này không ai chịu mở ra.
Hoàng Nguyệt Anh vốn mượn cơ hội này kích thích Tào Bằng một chút, để hắn thổ lộ tiếng lòng, nào ngờ lại...
Trong lòng Hoàng Nguyệt Anh chán chường, nhưng lại càng cảm thấy Thái Diễm là người thích hợp.
Thấy Tào Bằng ngã người lên sập, sau một lúc lâu Hoàng Nguyệt Anh chua xót cười: “Chuyện này xem ra còn phải muốn thiếp thân lao tâm cho huynh. A Phúc ơi A Phúc, đến chừng nào huynh mới chủ động đây?
Nghĩ lại, đúng thật là Tào Bằng không hề chủ động.
Bất kể là Hoàng Nguyệt Anh hay là Hạ Hầu Chân, ít nhiều đều là nữ theo đuổi nam.
Đó là một người cởi mở, khi hắn ta đã gỡ bỏ được gánh nặng xuống, có lẽ sẽ được sống những ngày tháng vui vẻ thoải mái!
Nếu có cơ hội ta thật sự muốn đến Hán Thành gặp mặt một lần!
Không chỉ gặp Lưu Quang, mà còn muốn gặp Lã Lam, nghe nói Lã Lam đã sinh cho hắn song thai.
- Chu đại thúc khỏe chứ?
- Chu Tĩnh Hải rất khỏe, y nhờ tiểu nhân nhắn lại với Công tử, nói là thủy quân đảo Đông Lăng đã quy mô đầy đủ.
Cho y thời gia ba năm nữa là có thể thành lập được một đội thủy quân có thể đổ bộ Giang Đông.
- Vậy thì tốt quá!
Nay Chu Thương cũng đã kết hôn cưới Từ thị ở Hải Tây.
Nghe nói Từ thị chính là cháu gái của Thái Sử Từ Từ Châu, vô cùng xinh đẹp. Thái Sử Từ bằng lòng gả cháu gái cho Chu Thương, cũng chứng tỏ Chu Thương đã chiếm được sự tán thành của thế tộc Từ Châu, nhớ lại, Tào Bằng vẫn cảm thấy có lỗi với Chu Thương.
Chu Thương vì theo mình chạy nạn ở Nam Dương, bỏ qua cơ nghiệp của bản thân đến Hứa Đô.
Rồi sau đó lại theo Tào Bằng và Đặng Tắc đi Hải Tây.
Mà lần đi này tận mười năm trời.
Sau này Phan Chương, Cam Ninh lại quy thuận hiệu lực cho Tào Bằng, hưởng bổng lộc hai ngàn thạch.
Chỉ có Chu Thương vẫn ở Hải Tây, đóng tại đảo hẻo lánh ở Đông Lăng, nhưng lại không hề nửa lời oán trách.
Mà nay thành thân coi như là có căn cơ.
Tào Bằng đương nhiên cảm thấy vui mừng cho Chu Thương, đồng thời trong lòng còn tăng thêm nhiều kỳ vọng. Nếu Thủy quân đảo Đông Lăng được tạo thành xuất ra có thể thẳng tiến đến Ngô Quận, cũng có thể vây thành Hội Kê. Dọc đường ven biển Giang Đông cố nhiên là một đạo lạch trời.Nhưng đối với Tào Bằng mà nói thật sự không hề có sơ hở lớn nào.
Để quân Tào có thể thong dong đổ bộ trên biển tại Giang Đông chắc chắn Giang Đông sẽ xuất hiện hỗn loạn.
Chẳng qua việc này phải cần một quá trình.
Thủy quân đảo Đông Lăng cần xây dựng, đúng như lời Chu Thương nói, không đến ba năm năm nữa sẽ thành công. Cũng vậy thôi,mười năm đã chờ được, đợi thêm mười năm nữa thì có sao? Về điều này Tào Bằng cũng không hề lo lắng.
Sau giờ ngọ, Đình Úy không có sự vụ.
Tào Bằng thông báo đám người Pháp Chính sau đó dẫn theo Sa MaKha và Văn Võ quay về Hầu phủ.
Từ xa đã nhìn thấy cửa ngoài hầu phủ có hai xe ngựa đỗ ở đó, nhìn bề ngoài xe ngựa hình như không phải người bình thường.
Hơn một tháng nay lần đầu tiên có người đến trước cửa chính của Tân Võ Đình Hầu phủ của hắn.
- Ai tới?
Tào Bằng ở ngoài cửa phủ xuống ngựa.
Đã có môn đinh chạy ra tiếp nhận dây cương.
Tào Bằng ở trong thành Hứa Đô không cưỡi sư hổ thú, đường phố chật hẹp không thích hợp cưỡi sư hổ thú.Cho nên ngày thường Tào Bằng để sư hổ thú ngoài điền trang ngoài thành, dù sao mẫu đất ngàn mẫu cũng đủ sư hổ thú chạy thoải mái.
Môn đinh vội vàng trả lời: ‘
- Là một nhà Dương Thái Thú Tây Hà tới chơi.
Dương Thái Thú ở Tây Hà?
Tào Bằng chợt phản ứng, Dương Thái Thú Tây Hà chính là Dương Hàng lúc trước đã từng tới quận Nam Dương, đảm nhiệm quận Thừa. Vậy là y đã thăng quan? Không ngờ đã thăng lên làm Thái Thú quận Tây Hà?
Không đúng, quận Tây Hà không phải ở Tịnh Châu sao?
Tịnh Châu kia, còn là địa bàn của Cao Can, chẳng lẽ lão Tào đã quyết định xuất binh Tây Hà?
Điều đó thật ra rất có khả năng!
Đặng Tắc ở Hà Đông đã hơn hai năm rồi.
Mà dưới sự trợ giúp của Vệ thị Hà Đông, Đặng Tắc cũng đứng vững gót chân.
Hiện giờ U Châu ổn định, Ký Châu dẹp yên. Đặc biệt năm nay, Ký Châu được mùa thu hoạch, Ký Châu mùa thu hoạch, cũng khiến cho Tào Tháo không cần phải tiếp tục từ đi về phía nam, xuất thẳng đến Ký Châu. Dưới tình huống như vậy, thu phục Tịnh Châu cũng là gấp rút.
Căn cơ Tào Tháo đánh tốt, hai năm nay đã bao vây tiêu trừ đối với Tịnh Châu, khiến Tịnh Châu hỗn loạn không ngừng.
Cao Can thống trị, nếu không có sự hỗ trợ của Lưu Báo, chỉ sợ cũng khó chống đỡ được.
Dưới tình huống này, đánh chiếm Tịnh Châu thích hợp nhất. Chỉ cần Tào Tháo hưng binh bên này, các nơi Tịnh Châu sẽ lập tức hưởng ứng. Đồng thời theo địa khu Hà Bắc vững vàng khôi phục. Tào Tháo cũng đã chuẩn bị đầy đủ năng lực để chống đỡ người Tiên Ti, tại thời điểm này bổ nhiệm Dương Hàng làm Thái Thú Tây Hà cũng là điều dễ hiểu.
Thê tử Dương Hàng là muội muội Thái Diễm.
Bọn họ đến phủ thăm hỏi cũng là điều bình thường.
Tào Bằng gãi gãi đầu, bộ dạng không hề gì đi vào trong phủ.
Thái Diễm đang ở bên trong phòng tiếp vợ chồng Dương Hàng, bên ngoài phòng không có bóng người, Tào Bằng đảo mắt, đột nhiên thấy hứng thú liền lén lút đứng ở phòng nghỉ bên ngoài, nghiêng tai lắng nghe phòng bên nói chuyện.
-...Tỷ tỷ ở trong phủ Tân Võ Đình Hầu, dù gì cũng không tiện.
Tuy nói Tào hầu có ân với tỷ tỷ, nhưng trong mắt người ngoài trước sau tỷ cũng không phải là người trong Tào phủ, nếu cứ tiếp tục ở trong Tào phủ, chỉ sợ thanh danh của tỷ tỷ với Tào Hầu không hay lắm, không bằng tỷ đến nhà chúng ta ở.
Người nói chuyện là nữ nhân.
Xưng hô như vậy với Thái Văn Cơ, nhất định là Thái Trinh Cơ, muội muội của Thái Diễm.
Dường như Thái Văn Cơ có chút do dự nên không nói gì.
Lại nghe Thái Trinh Cơ nói tiếp:
- Tỷ tỷ còn có nhà ở Mạc Bắc nhiều năm rồi.
Đến nay vẫn một mình cơ khổ như vậy, thật sự không đành lòng. Trước kia A Mi Quải và A Địch Quải còn nhỏ, tỷ tỷ không chịu lập gia đình, tiểu muội có thể lý giải. Nhưng hiện tại A Địch Quải đã được phong làm Kỵ Đô úy, đi học ở Thư viện tại núi Phù Hí, bái được danh sư, sớm muộn gì cũng thành danh. Tuổi của A Mi Quải cũng dần lớn, tỷ tỷ cũng phải nghĩ cho bản thân. Là nữ nhân cũng nên tìm một nam nhân che chở cho mình mới tốt, để khỏi lỡ cả một đời.Nếu phụ thân dưới suối vàng có biết, sợ là cũng đau lòng vì tỷ tỷ.
- Trinh Cơ, muội nói vậy là có ý gì?
- Tỷ tỷ, tiểu muội cũng không có ý gì khác, chỉ suy nghĩ cho tỷ tỷ.
Kỳ thật, với tài hoa và dung mạo của tỷ tỷ, bao nhiêu người mong còn không được. Lần này muội đến là chịu sự nhờ vả của gia ông, tìm một hôn nhân cho tỷ tỷ. Tử Lộ có một tộc huynh, tuổi khá lớn, nhưng cũng là một nhân sĩ uyên bác, cũng có danh vọng. Huynh ấy ngưỡng mộ tỷ tỷ đã lâu, cho nên nhờ gia ông cầu hôn tỷ tỷ. Vị tộc huynh kia là xuất thân thanh cao, hiện giờ cũng có chức vị ở Hứa Đô, rất hợp với tỷ tỷ.
Tào Bằng ở ngoài cửa nghe vậy lập tức nổi giận đùng đùng...