Tào Tặc
Chương 685 : Nam nhân không được quyền vụng trộm
Ngày đăng: 00:09 22/04/20
- Khụ khụ!
Cùng với hai tiếng ho khan, cuối cùng Tào Bằng cũng cất tiếng.
Đùa à, dù không muốn lộ diện thì cũng phải lộ diện thôi! Mặc kệ thế nào Thái Văn Cơ và Tào Bằng cũng đã có quan hệ xác thịt, nếu gả cho người khác chẳng khác nào bắn thẳng vào Tào Bằng sao? Đối với một người đàn ông có tư tưởng đời sau mà nói, chuyện này tuyệt đối không thể nhẫn nhịn được.
- Quân hầu!
Lúc Tào Bằng đi vào, vợ chồng Dương Hàng đều đứng lên.
Đi bên cạnh Dương Hàng còn có một đứa trẻ ước chừng năm sáu tuổi, đứa trẻ này là con của Dương Hàng, tên là Dương Phát.
Thái Diễm cũng đứng lên nhưng vẫn không lên tiếng.
Còn Tào Bằng lại không chút khách khí ngồi xuống bên cạnh Thái Diễm, nhìn Dương Hàng, hỏi:
- Tử Lộ, mấy hôm nay rảnh lắm sao?
- Hả? Quân Hầu!
Nay khoảng cách giữa Dương Hàng và Tào Bằng đã thu lại.
Tuy rằng Dương Hàng được phong làm Thái Thú Tây Hà, nhưng thực tế vẫn chưa nhậm chức, đến nay Tây Hà vẫn thuộc khu vực do Cao Can khống chế, cho nên chức vụ Thái Thú Tây Hà của Dương Hàng vẫn là con số không, còn Tào Bằng thì sao? Trước đó đã là Thái Thú Nam Dương, được thăng làm Hậu Tướng quân, một trong Cửu Khanh, mở phủ Nghi Đồng Tam Ti, được Tào Tháo tin tưởng.
Giữa hai người không thể so sánh nổi.
Cho nên Dương Hàng gặp Tào Bằng luôn phải cung kính.
- Bẩm Quân Hầu, ít ngày nữa Hàng phải đến Hà Đông tra xét tình hình Tây Hà, thê tử ta cũng muốn đi theo ta đến Tây Hà để giúp ta, không biết bao giờ sẽ quay về cho nên đến thăm tỷ tỷ, thuận tiện vấn an Quân hầu.
- Ồ, đi Tây Hà.
Thái độ Tào Bằng tỏ ra rất thoải mái, nhưng trong lời nói lại bộc lộ vẻ kỳ lạ.
- Nếu đã vậy, Tử Lộ vẫn sớm nên đi nhậm chức đi.
Cục diện ở Tây Hà phức tạp, Hồ Hán sống chung lẫn lộn, cộng thêm Cao Can và Hung Nô liên hệ chặt chẽ, chỉ sợ cũng khó đối phó, nếu cần gì hỗ trợ, không ngại cứ liên lạc với đại huynh ta chắc chắn sẽ giúp đỡ được Tử Lộ phần nào.
Đại huynh Tào Bằng đương nhiên chính là Thái Thú Hà Đông Đặng Tắc.
Với phẩm cấp mà nói, Đặng Tắc cao hơn Dương Hàng một bậc. Dù sao Hà Đông thượng quận quy mô, mà Tây Hà chỉ là một hạ quận, giữa hai người tuy nói đều là hưởng bổng lộc hai ngàn thạch, nhưng là một so với hai ngàn,một của hai ngàn vẫn là khác nhau rất nhiều. Tuy nhiên Tây Hà lại thuộc Tịnh Châu, không liên quan và cũng không thuộc Hà Đông.
Nếu Dương Hàng muốn đi Tây Hà nhậm chức, vậy thì không thể thiếu sự hiệp trợ của Đặng Tắc.
Tào Bằng nói rất khách khí, trong đó còn mang ý tiễn khách.
Với sự thông minh của Dương Hàng sao không thể hiểu. Nhưng cũng không biết tại sao hôm nay Dương Hàng lại phản ứng rất chậm chạp.
- Trịnh Cơ đã lâu không gặp đại tỷ nên rất nhớ.
Lần này đến nhà ngoại trừ thăm đại tỷ ra, còn có chút việc nhà cần thảo luận với đại tỷ.
“Chuyện gì?
Không phải là chuyện bắt Thái Diễm đi lập gia đình chứ?
Chuyện này không thể được!
Tốt nhất là hỏi thẳng tộc huynh chết tiệt kia là ai, rồi tìm cách tống cổ tên đó ra khỏi Hứa Đô.”
Trong lòng Tào Bằng đã quyết định.
Nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra tươi cười ôn hòa, có chút tò mò:
- Là chuyện gì? Không biết ta nghe được không?
- Việc này...
Yêu cầu này của Tào Bằng có chút hơi quá.
Vẻ mặt Thái Diễm lập tức đỏ lên.
Thái Trinh Cơ trên dưới ba mươi, khá giống Thái Diễm, nhưng tính tình Thái Diễm dịu dàng hơn, Thái Trinh Cơ thì mạnh mẽ hơn. Giọng nói của nàng trầm hơn Thái Diễm, nhưng lúc nói chuyện lại không dịu dàng như Thái Diễm.
Nghe Tào Bằng mở miệng, Thái Trinh Cơ cũng không khách sáo.
- Nếu Quân hầu đã ở đây, vậy thì thiếp thân cả gan nói thẳng ra.
Tuổi đại tỷ cũng không trẻ nhưng vẫn mãi cô độc, thật sự khiến người khác không yên tâm. Thiếp thân lại sắp cùng phu quân đi Hà Đông, ngày sau bên cạnh tỷ tỷ không có ai chăm sóc. Càng nghĩ, thiếp thân càng cảm thấy không yên tâm, cho nên đã nghĩ vì đại tỷ, tìm một hôn nhân cho đại tỷ. Phu quân thiếp thân có một vị tộc huynh hiện đang làm việc tại Hồng Lư Tự, biết thư hiểu lễ, tính tình ôn hòa, lại là người có học vấn.
Thiếp thân cảm thấy, đại tỷ và vị tộc huynh kia của phu quân cũng khá hợp, cho nên muốn nói chuyện với đại tỷ.
Nhưng nãy giờ đại tỷ không nói gì cả, vừa đúng Quân hầu có mặt ở đây, sao không khuyên đại tỷ một chút? Tộc huynh kia tuy tuổi hơi lớn nhưng gia cảnh cũng rất khá, biết thương người...nếu đại tỷ gả cho huynh ấy, nhất định sẽ hạnh phúc.
Thái Diễm dùng khóe mắt liếc trộm Tào Bằng một cái.
Tào Bằng cười cười:
- Thái tỷ tỷ ở đây cũng rất vui vẻ, cần gì phải gả cho người khác? Nếu nàng đã không nói gì vậy thì chắc chắn là không muốn...Nếu đã vậy, nhị tỷ, ngươi cần gì phải ép buộc?
Ngày ngày cứ trôi qua như vậy.
Ngày mười lăm tháng tám, cuối cùng Tào Bằng đã cưới hai người con gái là Thái Diễm và Tôn Thượng Hương làm vợ gây ảnh hưởng không nhỏ ở Hứa Đô.
Lúc trước giết cả nhà Phục Hoàn, thanh danh Tào Bằng đã không bằng trước.
Tuy nhiên dù vậy vẫn không ít người đến chúc mừng. Tuy rằng Thái Ung đã chết nhưng môn sinh lại nhiều, có những nhân sĩ này đến cũng khiến tiệc cưới không đến mức quá tẻ nhạt.
Đối với việc Tào Bằng cưới Thái Diễm dường như là chuyện đã nằm trong dự liệu.
Từ lúc Tào Bằng từ tây bắc trở về, lại lúc bị “quỷ tân” tại Huỳnh Dương, chuyện giữa hắn và Thái Diễm đã bị nhiều người lưu truyền. Chỉ có điều sau khi Thái Diễm tới Huỳnh Dương lại không qua lại với Tào Bằng nhiều, cộng thêm sau đó Tào Bằng lại đi Nam Dương nhậm chức, nên sự việc cũng dần phai đi.
Hiện giờ đột nhiên hai người thành thân, khiến không ít người bất ngờ.
Bất ngờ nhất vẫn chính là Thái Địch đang học tại núi Phù Hí.
Sau khi Thái Diễm được gả cho Tào Bằng thì Thái Địch cũng chính thức đổi họ thành Tào Địch, còn A Mi Quải thì đổi thành Tào Mi.
Hinh như Tào gia lại càng thịnh vượng hơn!
Nhưng vào đầu tháng chín, cuộc chiến tại Kinh Nam đột nhiên thay đổi bất ngờ.
Tào Tháo phá được Ích Dương khiến Trường Sa đại loạn, vốn Lưu Bị chia binh ra nghênh địch, nay Ích Dương bị cáo phá lại khiến Gia Cát Lương hai mặt đều có địch. Rơi vào đường cùng, Gia Cát Lượng lập tức vứt bỏ việc trấn thủ Bạc La Giang, gấp rút tiếp viện Trương Phi.
Sau khi cứu Trương Phi ra, hai quân hội hợp dọc Tương Thủy xuống phía nam, lui giữ Lâm Tương.
Sau khi Ngũ Khê Man xuất binh thì Lã Cát tại Tuyết Phong sơn liên tiếp bại lui, Ngụy Diên liên tiếp chiến thắng. Sau khi đánh tan sở bộ của Lã Cát thì Ngụy Diên lại phụng mệnh của Tào Tháo nhanh chóng rời khỏi đại quân đi đến huyện Nguyên Lăng Kháo Long. Lúc này, trận chiến huyện Sung đang nước sôi lửa bỏng, sau khi Trần Đáo được Phi Đầu man hỗ trợ đã ác chiến với quân Tào, khó giải quyết.
Nhưng từ lúc Ngụy Diên tới gần Nguyên Lăng khiến cho Phi Đầu man vô cùng lo lắng.
Phi Đầu man lo lắng không dám tiếp tục gióng trống khua chiêng đến giúp Trần Đáo, ngược lại đã vứt bỏ Nguyên Lăng, lui giữ Thần Dương.
Mất đi sự trợ giúp của Phi Đầu man, Trần Đáo không thể không thu hẹp binh lực lại.
Theo thế giằng co ban đầu lại biến thành thủ thế, đồng thời, Trần Đáo vội vàng cầu viện Lưu Bị, hy vọng có thể có viện binh. Cuộc chiến Kinh Nam bắt đầu nghiêng về Tào Tháo, tận thế của Lưu Bị dường như đã đến.
Giữa tháng chín, thời tiết Kinh Nam đột nhiên thay đổi.
Mưa phùn kéo dài khiến cho quân Tào không thể thích ứng, mà địa thế Kinh Nam cũng khiến quân Tào không thể không tạm hoãn thế tiến công. Đặc biệt theo thời tiết chuyển lạnh, không ít tướng lãnh quân Tào bệnh, khiến Tào Tháo có chút bất đắc dĩ.
Rét mướt ở Kinh Nam không giống với nơi khác.
U Châu lạnh khủng khiếp lại có thể chống đỡ; nhưng cái rét ở Kinh Nam thấm tận xương tủy khiến người ta khó có thể chịu đựng.
Giống như Trương Cáp, Từ Hoảng đều là tướng lãnh phương bắc.
Gặp thời tiết rét lạnh Kinh Nam lập tức đau ốm không dậy nổi, khó có thể tiếp tục chiến đấu. Ngay cả Tào Tháo cũng nhiễm phong hàn và bệnh đau đầu kịch liệt xuất hiện. Quân Tào chỉ có thể đình chỉ tiến công, Tào Tháo lệnh đám người Trương Trọng Cảnh Hoa Đà từ Tương Dương đến trị liệu. Đến hiện tại, Tào Tháo mới hiểu được, vì sao lúc trước Tào Bằng kiên trì muốn cho đám người Trương Trọng Cảnh ở lại Tương Dương. Lúc này đang là cuối mùa thu, thật đúng là làm cho người ta có chút không quá thích ứng.
Thế tiến công của quân Tào đình chỉ, nhưng Lưu Bị lại không dừng lại.
Mượn cơ hội quân Tào bị bệnh, Lưu Bị chiếm được thời cơ, sau khi thảo luận với đám người Gia Cát Lượng đều cho rằng Kinh Nam khó tiếp tục thủ vững, nhưng cứ buông bỏ Kinh Nam như vậy, thì Lưu Bị lại không cam lòng.
- Lượng có một kế, có thể làm cho Giang Đông phản bội Tào Tháo.
- Quân sư nói mau.
- Tôn Quyền đối với Kinh Châu vẫn như hổ rình mồi, mà nay được quận Quế Dương nhưng vẫn thấy chưa đủ.
Nhìn hành động của hắn ở Quế Dương cho thấy, Tôn Quyền có dã tâm lớn đối với quậnTrường Sa, thậm chí cả với Kinh Nam.
Kế hiện nay là chủ công có thể xuất ra Trường Sa tặng cho Tôn Quyền.
Lượng nghĩ, dù Tôn Quyền biết rõ đây là kế hai hổ tranh đấu nhưng vẫn sẽ liều lĩnh nuốt vào miếng mồi này. Chỉ cần Giang Đông và Tào Tháo tranh chấp, chủ công có thể đạt được thời cơ nghỉ ngơi, ngóc đầu trở lại.
Buông bỏ quận Trường Sa?
Lưu Bị không khỏi có chút do dự!
Mặc dù biết rõ quận Trường Sa rất khó thủ giữ, nhưng muốn y buông bỏ vô duyên cớ, y vẫn cảm thấy không cam tâm.
Nơi này là căn cơ của y.
- Quân sư, vứt bỏ thủ Trường Sa, chúng ta sẽ phải làm thế nào?
Trương Phi đứng dậy, lớn tiếng hỏi.
Gia Cát Lượng khẽ mỉm cười, nhìn Trương Phi nói:
- Tam tướng quân đừng vội, Lượng đã có kế hoạch. Trước đây, Lưu Chương tại Ích Châu từng nhiều lần chủ công đi tới thành đô. Mà nay nếu Trường Sa đã khó thủ vững, cứ đơn giản giao cho Tôn Quyền, chúng ta đi tới Ích Châu, tìm Lưu Chương - Ích Châu để nương tựa, đó là nơi giàu tài nguyên thiên nhiên, sản vật phong phú.
Lúc trước Lượng từng hiến kế lấy Kinh Châu làm căn cơ, tây lấy Ích Châu, đông giáp Tôn Quyền, chống đỡ Tào Tháo. Nếu Kinh Châu không thể chiếm cứ, vậy thì chỉ có thể chọn tuyến đường Ích Châu. Chỉ cần chúng ta có thể đứng vững gót chân ở Ích Châu, đến lúc đó có thể hưng binh cướp lấy Hán Trung, lên phía bắc chinh phạt Quan Trung...Đây là đường ra duy nhất cho chủ công, xin chủ công suy nghĩ kỹ.
Giành Ích Châu, chinh phạt Quan Trung?
Lưu Bị trầm ngâm thật lâu sau, rốt cục hạ quyết định:
- Vậy theo kế của Khổng Minh!