Tào Tặc
Chương 715 : Loạn Liêu Đông
Ngày đăng: 00:09 22/04/20
- Ngay tại trong thành.
- Là ai làm sứ giả?
- Ha hả, nói đến cũng là người quen với Đại Đô Hộ, đó là đồng môn với Đại Đô Hộ, Chu Kỳ.
- Vậy thì, mời hắn tiến đến.
- Vâng!
Trương Liêu đáp lời, do dự một lát sau, đột nhiên hỏi:
- Vậy Liêu Đông Công Tôn thị, nên xử trí như thế nào?
- Trước tiên theo dõi hắn.
Tào Bằng nhắm mắt lại, trầm ngâm một lát sau nói:
- Liêu Đông lúc này vẫn rét lạnh như trước, không thích hợp khai chiến.
Một Công Tôn thị, không đáng để lo nghĩ.
Nhưng thật ra Cao Cú Lệ kia như rết trăm chân, chết mà không hết cứng mạnh. Nếu không sớm tiêu diệt, sớm muộn gì cũng trở thành một tai họa lớn.
Đại đô đốc, ta lần này tiến đến, thứ nhất là thi hành phủ binh, thứ hai là xin Đại đô đốc phát binh tiến thẳng đến Phì Như Đĩnh Tiến. Không có động tác gì quá lớn, chỉ là cảnh cáo Công Tôn thị. Đợi thời cơ chín muồi, ta mới nhổ tận gốc Công Tôn thị và Cao Cú Lệ, tuyệt đối không để lại hậu hoạn sau này.
Cái gọi là thời cơ thành thục, có nhiều phương diện nhân tố.
Ngoại trừ nhân tố thiên thời địa lợi ra, phối hợp với Lã Thị Hán Quốc cũng cực kỳ quan trọng.
Bởi vì mới đến, Tào Bằng sẽ không làm ra hành động quá mức kịch liệt.Cho nên ở vấn đề này cũng không dây dưa quá nhiều.
- Tình hình Tào Châu hiện nay như nào?
Hạ Hầu Lan nói:
- Hiện giờ toàn bộ Tào Châu rất bình thường, từ lúc Lương Thứ sử đi nhậm chức tới nay, vẫn tận sức cho ổn định thế cục, an trí di dân. Mà nay đã bắt đầu tiến hành thanh toán đối với nhân khẩu thổ địa...Lúc ta tới, Lương Thứ sử nhắn ta chuyển lời tới Công tử, bởi vì thổ địa Tào Châu rộng lớn, hơn nữa chưa bao giờ tiến hành thống kê dân số, cho nên quá trình này sẽ tương đối dài, khó tránh khỏi có chỗ không chu toàn, xin Công tử khoan dung.
Ý tứ của Lương Tập quá rõ ràng.
Điều này khiến trong nội tâm Trương Liêu vô cùng xúc động.
Y do dự một chút, đột nhiên hạ quyết định:
- Hữu Học, ta có một chuyện muốn nhờ, chẳng biết có được không?
- Huynh trưởng cứ nói đừng ngại.
- Ta có một đứa con trai, năm nay mười tám tuổi.
Trước đây vẫn theo ta hiệu lực trong quân, có chút võ nghệ, nhưng lại quá ngang ngược kiêu ngạo. Ngươi cũng biết, ta đã bốn mươi hai tuổi, khó có thể cưng chiều mãi được, nếu cứ để thế, ta ta lo lắng no kiêu căng thành tính, gây nhiều chuyện, nhưng ta lại không đành lòng trói buộc nó, cho nên muốn nhờ Hữu Học ngươi quản giáo nó.
Tào Bằng nghe vậy trong lòng thầm kêu khổ.
Sao các ngươi cứ coi chỗ ta là trường học vậy?
Sao cứ từng người từng người đặt con mình ở chỗ ta vậy?
Trước thì có Từ Cái, sau lại có Quách Dịch hiện tại lại chạy tới con trai của Trương Liêu.
Nhưng nếu Trương Liêu đã mở miệng, Tào Bằng cũng không thể cự tuyệt.
Vì thế gật gật đầu nói:
- Nếu huynh trưởng không sợ Bằng mạnh tay với con cháu thì hãy để lệnh lang ở lại đây.
Một con cừu đã được thả, một đàn cừu cũng có thể đuổi.
Nếu ngươi đã mở miệng, ta đây cố mà làm...
Cứ như vậy, Trương Liêu cao hứng phấn chấn rời đi.
Đêm đó, Lã thị Hán quốc Chu Kỳ tiến đến gặp Tào Bằng.
Biết được Tào Bằng thường trú Trác quận, Chu Kỳ cũng vô cùng vui mừng. Hai người bàn luận mọt chút về tình huống Lã thị Hán quốc,biết hiện nay Lã thị Hán quốc cơ bản đã ổn định cục diện. Cao Thuận và Tào Tính tuy rằng đã già nhưng có Bàng Minh quật khởi, dần dần thay thế chức vụ của Cao Thuận. Về mặt chiến sự, Bàng Minh không trị binh cẩn trọng nghiêm khắc như Cao Thuận, nhưng gã dũng mãnh thiện chiến, mỗi trận chiến đều giành thắng lợi, cho nên uy vọng trong quân rất cao.
Bộc Dương Khải dần dần rời khỏi chính sự, xem trọng giáo dục.