Tào Tặc

Chương 75 : Gia thần

Ngày đăng: 00:02 22/04/20


- Ngươi muốn rèn đao?



Bên Hắc Lư giản, Điển Vi nghi hoặc nhìn Tào Cấp.



Khi Tào Cấp kéo Điển Vi tới một chỗ rồi trịnh trọng nói với Điển Vi rằng mình muốn rèn đao thì Điển Vi cũng không cảm thấy lạ. Điển Vi cũng nghe nói Tào Cấp là một thợ rèn, có điều gã không nghĩ Tào Cấp là một bậc thầy.



Thợ rèn và bậc thầy có bản chất hoàn toàn khác nhau.



Thợ rèn thì ở đâu cũng có nhưng bậc thầy thì khó tìm. Thuộc hạ của Tào Tháo nhân tài rất nhiều, một đám Dã Giám bao gồm toàn bộ thợ thủ công nổi tiếng của Dự Châu, Duyện Châu, Thanh Châu. Nhưng nhiều thợ thủ công như vậy mà không một người nào được xưng là bậc thầy. Tào Cấp cũng không hề có tiếng tăm, giỏi lắm cũng chỉ là một thợ rèn xuất sắc mà thôi. Bậc thầy tất nhiên ngoài kỹ thuật rèn đao xuất sắc còn phải có phương pháp vượt qua sức tưởng tượng của mọi người. Bậc thầy rèn binh khí thường thường có thể được làm ra được thần binh.



Điển Vi cũng không thấy Tào Cấp có bản lĩnh đó.



Sở dĩ gã có suy nghĩ đó cũng là chuyện bình thường. Nếu Tào Cấp có bản lĩnh bậc thầy thì đã bị Lưu Biểu lôi đi, cho dù là Hoàng thị Giang Hạ cũng không dám động tới họ.



Tào Cấp lắp bắp, do dự một chút rồi nói:



- Không dám giấu Điển huynh đệ, tổ tiên ba đời rèn đao của nhà ta có bí pháp kế thừa. Nhưng do ta không có nền tảng nên chưa dám công bố với người khác. Điển huynh đệ cũng biết, nếu tin tức nhà ta có phương pháp bí truyền mà lan ra ngoài thì sẽ bị người đố kỵ, thậm chí là tới cướp đi.



Điển Vi hơi nhíu mày.



Từ xưa đến nay, thuật rèn đao được coi là vô cùng thần bí.



Cho dù là Can Tương, Mạc Tà thì xét một cách tổng thể mà nói, cũng là do tông sư bậc thầy dùng bí pháp được thừa kế.



Mà bí pháp là cái gì? Truyện được copy tại Truyện FULL



Cái này cũng không có nhiều người biết.



Chẳng hạn như Can Tương, Mạc Tà, có người bảo cần phải có máu tươi để tế, sau đó lại còn nói phải dùng đồng nam, đồng nữ để tế thì mới có thể có được thần binh.



Nếu trong tay Tào Cấp quả thực có bí pháp thì...



Điển Vi hít một hơi thật sâu sau đó trầm ngâm một lúc rồi gật đầu:



- Nếu ngươi có bí pháp thì có thể làm được sắc bén tới mức nào.



- Chém đứt ba miếng gỗ.



- Chỉ có chém đứt ba miếng...




Trong thời loạn như thế này, mọi người rất trọng sự anh hùng.



Cho dù Điển Vi cũng không thể ngăn cản được.



Có điều đang yên đang lành tại sao Hạ Hầu lại xung đột với a Phúc?



Còn ở phía bên kia, Trương thị khoa tay múa chân liên tục kêu gọi, bảo Tào Bằng thôi.



Tào Bằng từ từ xoay người, cởi quần áo, khởi động chân tay. Trong mấy ngày qua, mặc dù phải bôn ba nhưng Tào Bằng chưa bao giờ xao nhãng luyện công mà hoàn toàn ngược lại, sau mấy trận đánh giết, võ nghệ của Tào Bằng đã tăng hơn trước rất nhiều. Đặc biệt công phu Thái Cực quyền của hắn trong mấy lần chiến đấu càng thêm linh hoạt, tiến bộ hơn rất nhiều.



Hắn cũng có thể đoán được một chút tâm sự của hạ Hầu Lan.



Nghĩ ra thì cũng vì gã bị ức chế lâu ngày cho nên hậm hực...



Tào Bằng hít một hơi thật sâu rồi đứng theo thức khởi đầu của Thái Cực quyền.



Trong lòng hắn có chút hồi hộp. Mặc dù bản thân đã giao thủ với người khác nhưng chưa từng tiếp xúc với loại cao thủ như Hạ Hầu Lan. Có điều, hắn đã từng thấy Ngụy Diên, Điển Vi, thậm chí là công phu của Văn Sính.



Vì vậy mà có thể nói tầm mắt của bản thân là đủ, chỉ có thực chiến là chưa.



Còn Vương Mãi và Đặng Phạm so chiêu với nhau phần lớn là chơi đùa.



Vì vậy mà lần đầu tiên so chiêu với một cao thủ tiêu chuẩn Dịch Cốt trong lòng hắn hồi hộp là điều đương nhiên.



Nhưng Tào Bằng không thể lùi bước, càng không thể vì công phu của Hạ Hầu Lan tốt mà nhận thua. Kiếp trước, lão võ sư đã nói, người luyện võ phải cương mãnh, trong lòng không sợ thần sợ quỷ. Nếu không cho dù công phu có giỏi tới mấy cũng không có chỗ dùng.



Sắc mặt Tào Bằng hết sức tự nhiên, cười nói:



- Hạ Hầu! Cơ hội cho ngươi. Nếu ngươi có thể thắng, ta sẽ bảo đảm cho ngươi có một sự phú quý.



Còn Hạ Hầu Lan thì bây giờ cũng tỉnh táo lại, trong lòng hơi có chút hối hận, nhưng đâm lao thì đành phải theo lao.



- A Phúc! Xử lý hắn.



- Đúng vậy! Xử lý hắn... Để sau này hắn phải dắt ngựa cho ngươi.



Vương Mãi và Đặng Phạm hùa với nhau, hò hét cổ vũ cho Tào Bằng.