Tào Tặc

Chương 76 : Một nhà không hề đơn giản

Ngày đăng: 00:02 22/04/20


Có lẽ sẽ không có người nào ủng hộ cho gã.



Liếc mắt nhìn xung quanh, Hạ Hầu Lan giật mình.



Gã thấy Điển Vi âm trầm đứng ở đó.



Xong rồi......



Hạ Hầu Lan thầm kêu khổ, trong lòng lại thêm do dự.



Tất nhiên là gã biết Điển Vi rất thích Tào Bằng. Hôm nay bản thân chủ động gây chuyện, chẳng khác nào tát vào mặt Điển Vi. Với tính tình của Điển Vi làm sao có thể để yên cho gã?



Vì vậy mà Hạ Hầu Lan càng thêm lo lắng.



Thêm khi nghe giọng nói thản nhiên của Tào Bằng, hơi thở của Hạ Hầu Lan có chút hỗn loạn.



Liều mạng!



Gã cắn răng, bước về phía Tào Bằng, đồng thời bên tai vang lên tiếng hét của Trương thị và Tào Nam.



Còn Tào Bằng không hề có một chút hoang mang, đón lấy quyền của Hạ Hầu Lan, bước chân xoay tay khiến cho Hạ Hầu Lan vượt qua, còn bản thân thì tới bên cạnh đối phương. Hai tay hắn xoay nhẹ, đặt vào cánh tay trên của Hạ Hầu Lan rồi cười nhẹ:



- Hạ Hầu! Ngươi mất bình tĩnh.



Tào Bằng dậm chân một cái, sức mạnh như bốc lên bừng bừng.



Sáu mươi ngày luyện thung công đã tạo cho hắn một luồng sức mạnh, trong nháy mắt bộc phát tất cả.



Quyền pháp đời sau, chủ ý tới ám kình. Trong đó ám kình không phải dựa vào lực lượng cơ thể mà dựa vào lực phát ra từ bên trong. Mặc dù Tào Bằng không đạt tới tiêu chuẩn Dịch Cốt, nhưng sức lực ẩn chứa đã có, cũng đủ khiến cho Hạ Hầu Lan chịu thiệt.



Trong mắt người ngoài thì Tào Bằng chỉ hơi đẩy Hạ Hầu Lan một chút.



Nhưng trên thực tế, Tào Bằng mượn đôi tay cộng với ám kình cùng với tinh thần Hạ Hầu Lan hơi rối loạn nên bị hắn đẩy cho loạng choạng, suýt chút nữa thì ngã. Đồng thời, Tào Bằng cũng sử dụng ám kình khiến cho trên cánh tay của Hạ Hầu Lan xuất hiện vết bầm. Hiện giờ, Hạ Hầu Lan chủ yếu dựa vào sức lực của cơ thể, mà cánh tay cũng là một phần quan trọng của bản thân. Có điều, Hạ Hầu Lan cũng không cảm thấy. Sau khi đứng vững, nghe bên tai vang lên tiếng cười khiến cho Hạ Hầu Lan đỏ mặt. Câu nói của Tào Bằng như kim châm vào lòng khiến cho gã càng thêm mất bình tĩnh.



- Hạ Hầu! Mặc dù sức mạnh của ta không thể so được với ngươi, nhưng ngươi không phải là đối thủ của ta.



- Im miệng.



Hạ Hầu Lan nổi giận gầm lên một tiếng rồi đánh về phía Tào Bằng.



Tới lúc này, nét mặt Tào Bằng nghiêm lại, bước sang bên rồi xoay người, chân theo âm dương, quay tròn theo thế công của Hạ Hầu Lan rồi như vô tình, vỗ vào cánh tay của đối phương.



- Ta đã nói, ngươi chưa chắc đã là đối thủ của ta.



Tào Bằng cười cười, nét mặt cho chút khinh thường.



Điều đó càng khiến cho Hạ Hầu Lan thêm nổi giận.



Dưới sự quan sát của rất nhiều binh lính, Tào Bằng vừa đẩy vừa vỗ một cách bình thản, không có gì là lạ.



Rất nhiều người nghĩ hắn chỉ là một đứa trẻ, không có bao nhiêu sức lực. Tuy nhiên cũng có một vài người có thể nhận ra sự khác biệt.



Điển Vi có thể nói là một trong những người đó, ánh mắt y lập tức trở nên sáng ngời.



- Lão Vương! A Phúc luyện được công phu gì vậy?



Vương Mãnh cười khổ:



- Chuyện này thực sự ta không biết.



Gã không đi theo Tào Bằng luyện công nên không biết rõ.



- Chỉ có Đầu Hổ luyện công cùng với hắn, sau đó có thêm Đại Hùng. Nếu ngươi muốn biết thì tìm chúng mà hỏi.



Nói xong, Vương Mãnh ngoắc tay, gọi Vương Mãi và Đặng Phạm lại.




Roi ngựa vung lên trong không trung phát ra ba tiếng nổ.



" A Phúc! Điển hiệu úy nói ngươi rất đặc biệt. Hãy để cho ta thấy ngươi đặt biệt như thế nào. "



Tháng hai, năm Kiến An thứ hai giặp cướp hoành hành Lang Lăng.



Có thái thú Mãn Sủng tự mình suất binh, bình định nạn trộm cướp nhờ đó dẹp yên Nhữ Nam. Nhưng mà gần như cùng một thời gian, Tây Bộ Đốc Bưu tuần tra Lang Lăng phát hiện huyện lệnh Lang Lăng là Thành Nghiêu âm thầm cấu kết với bọn trộm cướp. Tây Bộ Đốc Bưu Đặng Tắc chém huyện lệnh Thành Nghiêu sau đó tìm ra trong huyện nha một số phong thư giữa Thành Nghiêu và thái thú Giang hạ là Hoàng Tổ. Thái thú Nhữ Nam là Mãn Sủng biết tin tức lập tức sau người theo khoái mã tới Hứa Đô trình báo.



Đồng thời, cử Tây Bộ Đốc Bưu Đặng Tắc tạm thời làm huyện lệnh Lang Lăng, chờ tin từ Hứa Đô.



Đặng tắc là ai?



Gần như không có một ai biết.



Người này giống như từ trong tảng đá nứt ra, không ai biết. Dù sao thì thái thú Nhữ Nam là Mãn Sủng rất tin cậy người này.



Cùng lúc đó, Tào Hồng ở Diệp huyện cũng nhận được một phong thư của Mãn Sủng.



Sau khi xem thư, Tào Hồng bật cười, nói với tả hữu:



- Bá Ninh đúng là hiểu chuyện thị phi. Từ nay về sau, Lang Lăng có phái người tới thì làm như không biết.



Đầu tháng ba năm Kiến An thứ hai, Hứa Đô phái sứ giả tới Bình Dư.



Trong thư, Tào Tháo khen ngợi Mãn Sủng sử xự quyết đoán, đồng thời cắt cử con cả của Thượng Thư, Quân sư Tuân Du là Tuân Tập tới Lang Lăng làm huyện lệnh. Sau đó, khi Tuân Tập tới Lang Lăng thì phát hiện công việc ở đó vẫn vận hành một cách bình thường, gọn gàng ngăn nắp. Sau khi y hỏi mới biết được trước khi Tuân Tập đến, Lang Lăng vẫn do Tây bộ Đốc Bưu Đặng Tắc xử lý.



Vì vậy mà Tuân Tập lập tức tới Bình Dư muốn gặp vì Tây Bộ Đốc Bưu.



Không ngờ y nhận được câu trả lời từ Mãn Sủng, Tây bộ Đốc Bưu Đặng Tắc khi sứ giả Hứa Đô tới đã trở về Hứa Đô.



- Vị Đặng đốc bưu này chẳng lẽ là người Hứa Đô?



Mãn Sủng cười mà không trả lời.



Tuân Tập vừa có chút thất vọng, vừa có chút nghi hoặc.



Vì thế, y mới sai người tìm hiểu trong phủ Thái thú mới biết ở đây không một ai biết Đặng Tắc là ai.



Nghe nói từ trước khi Mãn Sủng vốn không hề cắt cử Tây Bộ Đốc Bưu.



Như vậy vị Đặng Tắc thần bí này là ai?



Mang một đống câu hỏi trong đầu, Tuân Tập trở về Lang Lăng viết một phong thư sai người đưa tới Hứa Đô nhờ phụ thân Tuân Du tìm người này.



Có điều, sau khi gửi thư, Tuân Tập gặp phải một loạt sự cố.



Thậm chí y còn không kịp xem xét hồ sơ nếu không Tuân Tập sẽ phát hiện hồ sơ ở đây thiếu mất mười một ngày.



Mà mười một ngày đó cũng là thời gian Thành Nghiêu thiết lập trạm kiểm soát...



Tháng sáu năm Kiến An thứ hai, Lưu Biểu sai Đặng Tế dẫn binh tới quận Nam Dương, binh tới Lang Lăng, Tuân Tập vội vàng ứng chiến rồi bị Đặng Tế giết.



Vì vậy mà đống hồ sơ thiếu mười một ngày kia cũng tan biến trong lịch sử Nhữ Nam.



..............



Tin huyện lệnh Lang Lăng bị giết cũng không khiến cho nhiều người để ý lắm.



Bởi vì lúc này, tất cả sự chú ý của mọi người đều tập trung ở một người tưởng chết mà vẫn còn sống - Vũ Mãnh hiệu úy Điển Vi.



Lúc này, thời gian sau trận thua ở Uyển thành đã được chừng một tháng.



Trong tháng này, Tào Tháo mấy lần phái người đi dò la tin tức của Điển Vi, ý đồ tìm kiếm thi thể nhưng vẫn không có manh mối. Thậm chí Trương Tú cũng không biết Điển Vi có chết hay không. Dù sao thì nghe Tào Tháo nói Điển Vi không trở về, y liền mừng rỡ tuyên bố Điển Vi đã chết. Vì vậy mà Tào Tháo hết sức đau buồn, coi Điền Vi đã chết, tự làm áo quan rồi đi trước linh cữu mà khóc lóc.