Tào Tặc

Chương 95 : Tiểu bát nghĩa (1 + 2)

Ngày đăng: 00:02 22/04/20


- A Phúc! Ta không muốn làm bằng hữu với ngươi.



Điển Mãn nhảy dựng lên, vung tay múa chân mà hò hét.



Tào Bằng ngạc nhiên nhìn y không hiểu tại sao y lại nổi điên. Không chỉ có bản thân hắn mà đám người Hứa Nghi, Tào Chân cũng thấy ngơ ngác.



- Ta quyết định, ta phải làm huynh đệ với ngươi.



- Cái gì?



- Nếu ngươi không đồng ý thì chúng ta ngay cả bằng hữu cũng không phải.



Trước chỉ có nói nếu không phải bằng hữu thì là huynh đệ, không ngờ bây giờ lại không phải huynh đệ thì cũng đừng mong là bằng hữu...



Đúng là sự logic quái dị.



Tào Chân phản ứng cực nhanh cũng gật đầu nói:



- A Phúc! Chúng ta cho dù thế nào thì cũng cùng đánh một trận, lại ở cùng một phòng giam, coi như kiếp trước có duyên phận. Hay là, tám chúng ta kết bái. Ha ha! Tương lai nhất định sẽ có một cái giai thoại.



Tám người cùng kết bái?



Tào Bằng gần như nằm mơ.



Hắn cùng với Vương Mãi và Đặng Phạm kết bái không hề có một chút áp lực.



Hắn làm như vậy chỉ là muốn để cho Vương Mãi và Đặng Phạm có thể hòa nhập vào cuộc sống của hắn.



Nhưng không ngờ mấy tên này lại nhảy vào góp vui khiến cho Tào Bằng cảm thấy áp lực...



- Chúng ta chỉ là tiểu dân còn chư vị...



- Ôi chao! Chúng ta kết làm huynh đệ thì kể gì xuất thân, chỉ cần luận tình nghĩa. - Thoáng nhìn thì Tào Chân không khác gì Điển Mãn, đều thuộc về cái loại chỉ mong thiên hạ thêm loạn. Nói xong, Tào Chân quay đầu trừng mắt nhìn Hứa Nghi:



- Hứa đầu to. Ngươi nói xem nào.



Thực ra Hứa Nghi cũng có chút động tâm chỉ có điều còn hơi rụt rè.



Dù sao thì Điển Vi và Hứa Chử đều đang tranh nhau vị trí số một trong cấm quân, bên này hắn và Điển Mãn kết bái? Nghe ra thì có chút buồn cười. Hắn và Điển Mãn có quan hệ rất tốt, cũng có thể không cần quan tâm tới việc của hai lão tử. Nhưng nếu kết bái thì tính chất dường như có chút thay đổi.



Nhưng Tào Chân đã mở miệng thì Hứa Nghi không còn đường lui nữa.



- Hứa Đầu to, nếu ngươi sợ lão tử nhà ngươi thì đứng sang một bên đi.



- Ai nói ta sợ? Ta cũng có ý chỉ có điều bị các ngươi nói trước... A Phúc! Chúng ta kết bái với nhau. Ai không đồng ý thì kẻ đó là cháu.



Tào Bằng chỉ biết ho khù khụ.



Ông trời ơi, mấy tên này coi việc kết bái thành cái gì đấy?



Có điều, ngày hôm nay kết bái với đám quyền thàn của quân Tào sau này đúng là với Tào Bằng không hề có gì thua thiệt.



- Nếu vậy thì đành phải tuân lệnh.



- Ngục tốt! Ngục tốt. Con mẹ nó! Có ai ở đây không? Mau ra đây cho ta.



Tào Chân gào lên khiến cho hai tên quan coi ngục liền chạy tới:



- Tiểu tướng quân! Ngài có gì căn dặn?



- Chúng ta muốn kết bái. Nhanh cho chúng ta... A! A Phúc! Kết bái cần cái gì?



Thành anh em kết bái ở những năm cuối thời Đông Hán cũng không thịnh hành.



Cái hành vi như thế này được mọi người gọi là kết nghĩa kim lan.



Phần lớn mọi người dùng phương thức này để diễn tả tình bằng hữu thâm sâu với nhau. Nhưng thành anh em kết bái, kết nghĩa tay chân... Tào Bằng thấy mình như một tên lừa dối.




Đây là một vấn đề cần phải giải quyết.



Dưới ánh trăng sáng chiếu vào trong căn phòng, Tào Bằng đột nhiên đứng dậy trên giường.



Chỉ thấy hắn đứng vững, chân trái và quyền trái phía trước, chân phải phía sau, quyền phải đặt nơi thắt lưng.



Trong giây lát, chân trái hắn bước về phía trước nửa bước, chân phải bước theo sau, hữu quyền xoay lại đánh về phía trước, quyền trái thì thu về đặt ở bên sườn. Cứ như vậy liên tục tay chân thay đổi cho nhau.



Đây là một cách hết sức đơn giản.



Trong phạm vi nhỏ hẹp, bộc phát toàn bộ tiềm năng của bản thân.



Trong quyền pháp thời hậu thế gọi đây là Bán Bộ băng quyền. Đời sau đại sư Hình Ý quyền là Quách Vân Thâm vì làm mất mạng người khác nên bị giam. Do trên cổ và chân bị còng cho nên ông mới luyện được tuyệt kỹ Bán Bộ Băng quyền.



Sau đó Tào Bằng học được là Bán Bộ Băng quyền do Vân Tường sở luyện.



Bán Bộ băng quyền dốc hết sức ở ba vị trí. Ba vị trí đó là vai, nách và cổ tay. Hình ý trọng ba vị trí đó là bởi vì trong cơ thể người nơi các đốt ngón tay, xương cốt có quy luật nhất định. Chỉ có ba điểm đó hướng lên trời, mới có thể tương liên. Trẻ con gần như ai cũng vậy nhưng khi thành người lớn thì do đủ mọi thói quen mà ba vị trí đó từ từ lệch đi.



Hiện tại, Tào Bằng muốn dùng cách này để sửa lại ba vị trí đó.



Đồng thời, hắn muốn dựa vào Bán Bộ băng quyền đã phát động khí huyết trong cơ thể làm cho nó lưu chuyển thông suốt đạt được mục đích thôi tam tiết.



"Thôi tam tiết" là căn cứ theo quy luật cơ thể con người.



Tam tiết là chỉ thượng trung và hạ của cơ thể con người. Lấy đan điền là chính, vai là gốc, khuỷu tay là trung, bàn tay làm ngọn. Hạ bàn thì lấy hông là gốc, đầu gối và bàn chân. Mượn lực từ đan điền tản ra tay chân, thúc giục các bộ phận cơ thể cần phải phát kình. Tào Bằng dùng phương pháp Thôi tam tiết cũng không phải để phát kình mà muốn dựa vào nó để thông suốt các khớp xương, dẫn khí nhập cốt, thực sự bước vào tiêu chuẩn Dịch Cốt.



Đây là một quá trình thong thả và đau khổ.



Lúc mới đầu, động tác của Tào Bằng cũng không nhanh, không mạnh lắm.



Nhưng khi các khớp xương bắt đầu thông suốt, xương cốt có cảm giác phình lên thì hắn liên tục phát kình. Một thứ kình lực từ đan điền lan ra, thôi động khớp xương toàn thân. Càng về sau, giữa các khớp xương có khí lưu chuyển khiến cho mỗi lần phát lực đều sinh ra những tiếng nổ.



Lúc mới đầu, tiếng nổ cũng không to lắm.



Nhưng từ từ, tiếng nổ càng lúc càng lớn.



Ở gần với Tào Bằng nhất là Hứa Nghi. Sau khi uống rượu vào, vốn gã hơi say nhưng đột nhiên bị những tiếng động đánh thức liền xoay người ngồi dậy.



Hứa nghi ngẩng đầu lên thì thấy Tào Bằng đang thay đổi tay chân.



Biên độ động tác cũng không rộng nhưng không ngờ lại có cảm giác rất mạnh.



Hắn đang làm gì đó?



Hứa Nghi cảm thấy khó hiểu.



Theo kình lực của Tào Bằng càng lúc càng mạnh, Hứa Nghi có thể cảm nhận được quyền vung trong không gian nhỏ hẹp nhưng lại có sức thật mạnh.



Từ từ sắc mặt gã hoàn toàn thay đổi.



Gã có cảm nhận rằng thân thể của Tào Bằng đang có sự thay đổi.



Nhưng cuối cùng là có chuyện gì thì gã cũng không biết rõ. Chẳng lẽ đây là bí pháp mà thuật sĩ truyền thụ cho hắn?



- A Phúc! Ngươi đang làm gì vậy?



Chu Tán bừng tỉnh, mơ mơ màng màng thấy Tào Bằng đang như nổi điên vung quyền thì ngạc nhiên.



Vì vậy mà gã xuống giường, vừa dụi mắt vừa đi tới, lấy tay chạm vào vai Tào Bằng. Hứa Nghi ngay từ đầu không để ý tới Chu Tán, cho tới khi y nhận ra thì đã chậm.



- Lão Chu cẩn thận.



Hứa Nghi hét to một tiếng.



Tào Bằng đang chìm đắm trong cảm giác sảng khoái của khớp xương thông suốt thì cảm giác có người chạm vào vai. Hắn theo bản năng nghiêng người, nắm tay đánh thẳng vào ngực Chu Tán.