Tất Cả Bạn Gái Của Tôi Đều Là Lệ Quỷ

Chương 66 : Cô gái cường tráng

Ngày đăng: 18:31 30/04/20


Dịch: BsChien



Biên: VoMenh



Trên con đường nhỏ tối om om, bên cạnh ô tô màu trắng đang đậu, lái xe nghe được âm thanh từ điện thoại cô gái vang lên.



Ông ta quay đầu lại, nở nụ cười thành thật:



- Không cần đâu cô gái, cô cứ đứng bên cạnh nhìn tôi làm là được. Nếu khi nào cần thì tôi sẽ gọi nhờ cô giúp nha!



Cô gái gật đầu, thế là lái xe quay người ngồi xổm xuống bên cạnh xe, mở túi dụng cụ ra tìm kiếm, vừa tìm vừa nói:



- Kỳ thật khi tôi nhìn thấy cô, tôi rất đau lòng. Cô làm tôi nhớ đến vợ tôi, nàng cũng có đôi mắt giống như cô vậy, nàng cũng có khí chất giống hệt cô luôn, ôn nhu yếu đuối mong manh.



Cho nên khi tôi nghe chuyện bạn trai cô bỏ mặc cô trên đường vành đai tối tăm này, tôi rất tức giận. Một người phụ nữ yếu đuối như vậy, thằng khốn đó chẳng những không che chở yêu thương mà còn vứt cô ra giữa nơi hoang vắng này.



Điều đó quả thực không thể tha thứ được!!!



Lái xe vừa nói, tay vừa chậm rãi rút ra thứ gì đó từ trong túi dụng cụ sửa chữa.



Nét mặt của ông ta đanh lại, trong con mắt duy nhất lóe lên ánh sáng lạnh lẽo cay độc.



- Nếu như là tôi, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ một người phụ nữ đáng yêu như vậy xuống ven đường.



Trong ánh đèn pha lấp loáng, lái xe chậm rãi đứng lên



Xoay người.
“Cô gái” vừa nói vừa phát ra tiếng cười khùng khục trầm đục. Không còn nghi ngờ gì nữa, kẻ mặc quần áo phụ nữ này căn bản không phải cô gái nào cả mà là một tên đực rựa to lớn vạm vỡ.



Qua kẽ mắt đã sưng vù lấm lem máu với đất bẩn, tên lái xe kinh hoàng phát hiện trước mặt anh ta là một thằng đàn ông cao hơn mét tám, thân hình mạnh mẽ cơ bắp to như gấu, cánh tay và bả vai trong bộ đồ chật chội cuộn lên những múi cơ vật vã, đúng thể trạng của một đô vật có thể đem kẻ nặng 70kg như anh ta nhẹ nhàng ném qua vai.



Lái xe mặt mũi sưng vù khóc không ra nước mắt… Đệt mợ, mắt mình mù rồi hay sao mà nhìn con gấu hung mãnh này thành một cô gái mỏng manh yếu đuối!



Trong gió đêm, "cô gái" lấy tay lôi bộ tóc giả trên đầu xuống vứt sang một bên, sau đó hắn bóp bóp nắm tay kêu rôm rốp, nhìn tên lái xe đang nằm như chó chết dưới chân, nở nụ cười vô cùng dữ tợn:



- Come on bấy bì, tới đây nào, để cho em được yêu thương cưng nựng bấy bì chút nữa nào!



Lái xe liều mạng giãy dụa, vừa lê lết vừa rên rỉ:



.... Đừng! Đừng mà … Không muốn nựng kiểu này… Đây là cái....



…Bốp Bốp Bốp… Bụp Bụp Bụp…



Liên tiếp những nắm đấm như búa bổ nện thẳng tay lên mặt tên lái xe, khuôn mặt anh ta đã vặn vẹo biến hình, bê bết máu lẫn với nước mắt, xương mũi hình như đã bay đâu mất, đôi môi rách toạc như hoa cúc, máu lẫn mảnh răng gãy trộn vào nhau lèo phèo trên miệng.



Lĩnh gần ba chục quả đấm vào mặt, lái xe đã gần như hôn mê hoàn toàn mất ý định phản kháng. Dương Húc Minh lôi tên lái xe mềm nhũn như con lợn chết còn bị nguyên bầy trâu rừng giày xéo, kéo lệt xệt anh ta đến chỗ hắn bỏ quyển nhật ký màu hồng phấn.



Dương Húc Minh túm tóc tên tài xế, dí khuôn mặt đã biến dạng không còn hình người lên quyển nhật ký, máu mũi máu mồm ộc ra nhuộm đỏ quyển nhật ký. Dương Húc Minh ngồi xổm bên cạnh, cất tiếng cười gằn:



- Ăn hiếp đàn bà phụ nữ yếu đuối hả? Mày không phải muốn yêu thương che chở tao hay sao? Đứng lên tiếp tục yêu thương nào!