Tay Súng Bắn Tỉa Lạc Về Thời Tam Quốc

Chương 955 : Gặp lại cố nhân (2)

Ngày đăng: 20:32 18/04/20


Điển Vi bước tới, ánh mắt dừng ở trên người Thái Nhã và Hoàng Nguyệt Anh, lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.



Hai người nữ cải nam trang Trước mắt hình như chưa từng gặp mà!



Thật ra, cái này cũng không trách được Điển Vi, sau khi Thái Nhã và Hoàng Nguyệt Anh cải trang, bộ dạng biến hóa. Vả lại nữ tới mười tám tuổi là thay đổi, đã cách vài năm rồi, Điển Vi cũng không phân biệt ra được bộ dạng của Thái Nhã. Thân hình như tháp sắt của Điển Vi che ở phía trước Thái Nhã và Hoàng Nguyệt Anh, quay đầu nhìn Thái Nhã hỏi: "Ngươi là ai, ta quen ngươi ư?"



"Hí hí!"



Hoàng Nguyệt Anh sau khi nghe thấy thì nhỏ giọng cười trộm.



Thái Nhã trừng mắt lườm Hoàng Nguyệt Anh một cái, lộ ra vẻ mặt hung ác.



Người đứng chung quanh sau khi nghe thấy thì rõ ràng có thể nghe thấy tiếng thở phào, Bọn họ thấy Điển Vi nói không biết, thì trong lòng nhẹ nhõm



Không biết là tốt rồi!



Mọi người thấy nhìn về phía Thái Nhã, ánh mắt có chút kỳ quái.



Nhưng cũng có một số người cảm thấy không thể đơn giản như vậy, Thục vương cũng tới, còn dám nói láo ư?



Thái Nhã hừ một tiếng, tức giận nói: "Điển Vi, ngươi chẳng lẽ quên khi đến Kinh châu, ta và Vương Xán đã gặp mặt. Lúc ấy ở trong khách điếm, ngươi thực sự không nhớ rõ ư?"



Điển Vi nhìn Thái Nhã, cẩn thận nhớ lại một chút rồi hỏi thử: "Ngươi là tam tiểu thư của Thái gia?"



"Ừ, chính là ta!"



Thái Nhã ngẩng đầu, mỉm cười.



Người chung quanh vừa mới thở phào nhẹ nhõm, hiện tại thấy Điển Vi thực sự quen Thái Nhã, sợ đến nỗi cả người run rẩy. Điển Vi gọi Thái Nhã là tam tiểu thư của Thái gia, rõ ràng là xuất thân đại hộ nhân gia, khẳng định rất có lai lịch. Những người bọn họ đại đa số là người nghèo khổ, ít người có bối cảnh, nghe thấy lời nói của Điển Vi thì tâm như tro tàn.



Xong đời, xong đời thật rồi!



Điển Vi cười nói: "Thái tiểu thư, ngươi chờ một chút, chúa công lập tức sẽ tới."



Thái Nhã nhìn về phía Hoàng Nguyệt Anh, kiêu ngạo nói: "Thấy chưa, ta đã nói là có quen Thục vương rồi mà, hừ!"




Trong phòng rộng, bày các loại khí giới, tất cả là công cụ chế tác, Mặc Ngôn dẫn theo Vương Xán quan khán vật mà Hoàng Nguyệt Anh chế tạo ra, nói: "Chúa công, đồ của tiểu cô nương khẳng định không chỉ có những thứ này. Hơn nữa ty chức còn có rất nhiều thứ muốn thỉnh giáo tiểu cô nương, nàng ta rất lợi hại, người xem có phải không?"



Nói tới đây, Mặc Ngôn chờ mong nhìn Vương Xán.



Vương Xán nhìn về phía Hoàng Nguyệt Anh, nói: "Hoàng tiểu thư, tài nghệ của ngươi xuất chúng, Mặc lão vì lưu ngươi lại đã công nhiên đòi quan chức với ta, hắn nói để lưu ngươi lại có thể cho ngươi làm quan."



"A!"



Hoàng Nguyệt Anh vẻ mặt kinh ngạc, lắc đầu nói: "Đừng, thấy không làm quan vẫn tốt hơn."



Nữ tử làm quan



Hoàng Nguyệt Anh vẫn chưa có chuẩn bị!



Thái Nhã đứng dậy, lớn tiếng nói: "Thục vương, Nguyệt Anh không cần làm quan. Chúng ta chỉ cần có chỗ ở thành đô là được rồi. À, tin tức chúng ta đến thành đô, ngươi cũng không thể nói cho đại ca và Hoàng Thừa Ngạn biết, chuyện này ngươi phải giữ bí mật. Nếu tin tức lộ ra, chúng ta sẽ lập tức đi ngay."



Vương Xán nghi hoặc hỏi: "Vì sao? Chẳng lẽ bọn họ vẫn chưa biết ư?"



Hoàng Nguyệt Anh thấy Vương Xán đặt câu hỏi thì lập tức hồi đáp: "Tiểu di vì tránh bị gả cho Lưu Biểu đã đào hôn đấy." Nha đầu này không hề có tâm cơ, Vương Xán vừa hỏi nàng ta đã nói ra tất cả.



Hơn nữa nàng ta thấy Vương Xán cho nàng ta làm quan, thiện cảm đối với Vương Xán cũng dần dần nhiều hơn.



Vương Xán sau khi nghe xong thì trong lòng không ngừng tự hỏi.



Chợt, Vương Xán bảo đảm: "Được, các ngươi cứ sống ở ngay viện khoa học. Nếu có người muốn cường hành dẫn các ngươi đi thì ta sẽ làm chỗ dựa cho các ngươi. Sơn Quân, các nàng nếu muốn tới trong cung thì trực tiếp cho đi, không cần ngăn cản."



" Vâng!"



Điển Vi chắp tay trả lời, lại cười cười với hai nàng.



Trên mặt Hoàng Nguyệt Anh lộ ra nụ cười sáng lạn, có thể sống ở thành đô, nàng ta liền không cần phải đối mặt với con mọt sách Gia Cát Lượng đó. Thái Nhã cũng mặt mày hớn hở.



Có Vương Xán bảo đảm, cho dù là Thái Mạo dẫn người đánh tới cũng không thể bắt nàng ta trở về được.