Tay Súng Bắn Tỉa Lạc Về Thời Tam Quốc

Chương 956 : Trên đầu quan viên treo một thanh lợi kiếm

Ngày đăng: 20:32 18/04/20


Chuyện gây rối ở Viện khoa học ngày hôm đó liền được truyền ra.



Thái Nhã, Hoàng Nguyệt Anh và Vương Xán sau khi nói chuyện với nhau thì ở lại viện khoa học.



Nơi hai người ở là độc viện do Mặc Ngôn đặc biệt phân phối, hoàn cảnh tao nhã, hơn nữa còn gần chỗ ở của Mặc Ngôn, tiện cho Mặc Ngôn tìm Hoàng Nguyệt Anh.



Trong phòng ngủ, Hoàng Nguyệt Anh cầm trong tay một bản vẽ lấy từ chỗ Mặc Ngôn, Thái Nhã thì ngồi yên ở bên cạnh.



Hai người ai bận việc nấy, đều không nói gì.



Thật lâu sau, Thái Nhã lên tiếng: "Nguyệt Anh, ngươi nói Vương Xán và Lưu Biểu, người nào tốt hơn?"



Hoàng Nguyệt Anh bĩu môi, lườm Thái Nhã một cái: "Tiểu di, đầu óc của ngươi bị đơ à. Lão nhân Lưu Biểu kia đã nửa người nằm trong quan tài rồi, Thục vương người ta đang tuổi trang niên, lại là bá chủ một phương, bất kể là quyền lợi, mị lực, hay là năng lực, Lưu Biểu bằng được Thục vương ư?"



Thái Nhã lại nói: "Nếu như thế, ca ca vì sao muốn đem ta gả cho Lưu Biểu?"



Hoàng Nguyệt Anh nói: "Tiểu di, dù sao chúng ta cũng trốn ra rồi, Thục vương lại bảo đảm sẽ không đưa chúng ta về, cũng sẽ không mật báo, ngươi cứ yên tâm ở nơi này đi, thoải mái mà chơi."



Thái Nhã nghe thấy vậy thì lập tức không nói gì nữa.



Cứ ở lại thành đô, có thể ư?



Trong phòng ngủ, lập tức lại lâm vào yên tĩnh.



"Thùng thùng!"



Đột nhiên, ngoài phòng ngủ truyền đến tiếng gõ cửa nhẹ nhàng.



Thái Nhã sau khi nghe thấy thanh âm ngoài phòng thì tỉnh lại. Hoàng Nguyệt Anh cũng buông bản vẽ trong tay, ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa.



Thái Nhã vẻ mặt cảnh giác, trầm giọng hỏi: "Ai?"



" Tiểu thư, là ta!"



Ngoài Phòng ngủ truyền đến giọng nói trầm thấp.




Sử A lập tức nói: "Khởi bẩm chúa công, người âm thầm bảo hộ Thái Nhã và Hoàng Nguyệt Anh truyền về tin tức, nói đã có người tìm được hai người, hơn nữa đã gặp mặt hai người. Chỉ là người đến không dẫn Thái Nhã và Hoàng Nguyệt Anh đi, tay không mà đến, tay không mà về. Chúa công, có bắt họ lại không?"



Vương Xán lắc đầu nói: "Không cần, bắt lại cũng vô dụng."



Chợt, sắc mặt Vương Xán biến hóa, trầm giọng nói: "Thái Nhã và Hoàng Nguyệt Anh hôm nay mới ra mặt, hơn nữa chỉ ra mặt bên trong viện khoa học, nhưng không được bao lâu tin tức đã lộ ra, tốc độ rất nhanh!"



Sử A nghe thấy vậy thì lập tức đứng lên.



Chợt, Sử A phủ phục xuống đất, nói: "Ty chức vô năng, xin chúa công giáng tội."



Người của Thái Mạo trong khoảng thời gian ngắn tìm được Thái Nhã và Hoàng Nguyệt Anh, hơn nữa thoải mái lẻn vào viện khoa học gặp hai người, rõ ràng có vấn đề rất lớn. Hơn nữa Vương Xán cảm thấy thành đô đã thành địa phương thám tử của chư hầu hội tụ.



Quan trọng hơn, nói không chừng có một số quan viên đã bị mua chuộc.



Đây mới là điều Vương Xán lo lắng nhất.



Vương Xán phân phó: "Ngươi hiện tại bắt đầu ra tay đi, bắt đầu thanh tra từ người của của Thái Mạo ở thành đô, điều tra rõ người của Thái Mạo, người của Lưu Biểu, cùng với người của các chư hầu khác trong thành đô. Thám tử của bọn họ giết không hết đâu, giết người này thì sẽ lại có người khác đến, hơn nữa càng ngày càng khó tra xét, sau khi tra được thì không cần xử lý. Tin tức ta cần là bọn họ tiếp xúc với quan viên nào của Ích châu, đây là chuyện trọng yếu nhất, phải nắm giữ chắc chắn, nếu không hậu hoạn vô cùng!"



" Vâng!"



Sử A gật đầu rồi lại hỏi: "Chúa công, sau khi tra được thì xử lý như thế nào xử lý như thế nào?"



Vương Xán phân phó nói: "Tra được người nào thì lập tức trình lên tư liệu tư liệu về quan viên đó. Chờ sau khi ta tự mình thẩm sẽ quyết định xử lý như thế nào. Tin tức ngươi tra được đừng cho những người khác biết, do ta phụ trách."



Sử A gật đầu, trong lòng lại có chút vui mừng.



Lúc trước Sử A nắm giữ quyền thám thính tình báo, phụ trách tra xét tình huống của chư hầu, nhưng quyền lực của Sử A cũng không lớn. Hiện tại Vương Xán bảo hắn tra các quan viên Ích châu, lập tức liền có quyền lực.



Lúc này mới chính thức có quyền lực tương xứng.



Trên đầu quan viên Ích châu đã treo một thanh lợi kiếm, tùy thời đều có thể giết người.



Thời đại của Sử A đã đến rồi.